Dokuzetsu shojo no tame ni kitaku-bu yamemashita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

6 10

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7423

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 167

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 169

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

(Đang ra)

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

みょん

Kẻ tự xưng là kẻ thua cuộc nhưng về cơ bản lại là nhân vật chính tốt bụng, cuối cùng lại chạy khắp nơi để giúp đỡ mọi người!? Một câu chuyện rom-com thôi miên mọi lứa tuổi!

10 174

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2141

Web Novel - Chương 03

 “ Em có lời khuyên nào giúp anh có thể chữa cho một cô gái có miệng lưỡi rất xấu xa được không”

“ Chuyển cô ấy đến trường nữ sinh thì như nào?”

“ Nếu cô nàng vào đó anh tin chắc những trường đó sẽ sụp đổ mất.”

Em gái tôi là một người có tính cách rất năng động. Tôi nghĩ em ấy sẽ có thể cho tôi vài lời khuyên vì dù sao em ấy cũng nhìn sự việc theo một khía cạnh khác tôi.

Đối với con người việc giao tiếp và đọc bầu không khí rất quan trọng,nhưng vì chỉ có tôi với cô ấy sau giờ học nên tôi là người duy nhất có thể giúp cô nàng về vấn đề đó. Nếu tôi tiếp tục nói chuyện một mình chắc cũng có thể giúp đỡ cô nàng một phần nào đó,nhưng nếu nó trở thành thói quen thì thực sự sẽ rất tệ nên đó là điều mà tôi muốn tránh.

“Cô ấy là ai vậy? Có người như thế tồn tại ở đây sao?”

“ Có một câu truyện kể rằng, có một nam sinh muốn tiếp cận và nói chuyện với cô ấy, nhưng những gì cô ấy nói lại là “ Cậu làm tôi phát bệnh đấy, hãy biến ra chỗ khác đi. Cậu là một loại người chẳng khác gì rác rưởi vứt đi thôi, mà nếu bị quăng vào lò đốt thì chắc sẽ tốt hơn nữa.” những người muốn tiếp cận cô nàng đều nằm bẹp xuống đất như những con gián vậy”

“ Cô ấy thực sự nói như vậy sao? Anh có thấy ổn không Nii-chan?”

“ Anh sao có thể bị tổn thương chỉ với những lời như vậy được, bị gọi là rác rưởi cũng chỉ là chuyện bình thường thôi. Khi về đến nhà là anh có thể khôi phục hoàn toàn năng lượng nên có thể nói anh là một người bất khả chiến bại”

“Thế ạ? Vậy từ giờ em sẽ không làm anh tiêu tốn năng lượng nữa”

Em gái tôi ngồi xuống bên cạnh tôi, cả hai ngồi xem TV được một lúc thì thôi thấy em gái tôi lẩm bẩm.

“Nii-chan, không phải là anh không tham gia bất kì câu lạc bộ nào sao?”

“ Do đó nên anh mới luôn là người nói câu “Mừng em về nhà”. Mà nghĩ lại thì hình như anh chưa từng được nghe em nói những từ đấy thì phải… chết tiệt”

“ Sao lại có tiếng bíp chen vào lúc anh nói vậy… Đúng rồi sao hai người không thử tham gia vào câu lạc bộ nào đó? Nó sẽ giúp ích cho việc giao tiếp và đọc không khí không phải sao? Ngoài ra anh cũng có thể tìm cho mình thêm vài người bạn nữa”

“Có thể, nhưng anh chưa từng có ý định tham gia bất cứ câu lạc bộ nào vào nếu anh có tham gia thì chắc chắn nó sẽ giải tán trong chưa đầy ba giây. Hơn nữa, năm sau là sẽ đến kì thi tột nghiệp nên anh không thể lãng phí thời gian vào những việc như thế được. Tất cả đã quá trễ rồi”

Tôi thấy khá tiếc nuối, đó có thể là một ý tưởng hay nhưng căn bản là tôi không thể. Khi tham gia vào câu lạc bộ cũng sẽ tốn rất nhiều năng lượng nên chắc tôi sẽ tan biến ngay lập tức mất. Vì tôi cao 1m8 nên cũng có kha khá câu lạc bộ thể thao có ý định chiêu mộ tôi nhưng tôi đã từ chối tất cả, tôi không thể để họ xâm phạm đến thân thể mình vào trên hết là làm các hoạt động như thế sẽ rất tốn sức.

Còn một vấn đề nữa, đối với người không biết kiềm chế như cô nàng sẽ chắc tất cả thành viên trong câu lac bộ sẽ là con mồi của cô mất. Tôi thì lại không có sức mạnh để có thể kiềm chế được cô nàng nên là yên bình là ưu tiên hàng đầu.

“ Vậy giúp đỡ các câu lạc bộ khác thì sao? Nhiều lúc em cũng nghĩ là “ Nếu có thêm một người giúp đỡ nữa thì thật tốt”.”

Một ý tưởng không tồi, nó không bất buộc phải tham gia bất kì câu lạc bộ nào và cũng tạo được cơ hội cho Arina giao tiếp với người khác. Các câu lạc bộ khác cũng sẽ được hưởng lợi từ việc này.

“ Ý tưởng rất tuyệt vời. Nhưng chắc là nó không dính bản quyền đâu nhỉ?

 “ Không sao đâu, nếu đo là Nii-chan thì hoàn toàn miễn phí”

Tôi chắc chắn sẽ cần bàn luận với sensei về vấn đề này.

Hôm sau, sau khi ăn trưa với Makoto tôi đi về phía phòng giáo viên.

“Akakusa-sensei, hiện giờ cô có rảnh không?”

“Hmm, Sui-kun? Có chuyện gì vậy?”

Tôi nói với Akakusa-sensei về ý tưởng mà em gái tôi đưa ra và nói rằng nó sẽ giúp đỡ khá nhiều cho Arina.

Trên thực tế, có rất nhiều thứ bạn không thể biết được nếu không trải qua nó, nhưng nếu cố gắng thì chắc bạn cũng có thể hiểu được vài phần. Cải thiện qua việc đọc sách cũng được nhưng để giúp đỡ Arina thì tôi còn cần nhiều thứ khác nữa, tuy nhiên tôi không thể diễn tả thứ đó bằng lời nói được.

“Sao lại không chứ?”

“Thật sao!?”

“Dĩ nhiên rồi, tuy nó sẽ khá là khó khăn những tôi tin rằng em có thể xử lý được”

“ Tốt quá rồi”

Tôi nhanh chóng rời khỏi phòng giáo viên sau khi yêu cầu đã được chấp thuận.

Bây giờ, thứ quan trọng là có câu lạc bộ nào cần đến sự giúp đỡ của chúng tôi không nếu không thì mọi cố gắng của tôi đều sẽ trở thành công cốc. Vì lẽ đó nên tôi đã dành thời gian còn lại của giờ nghỉ trưa để xem có câu lạc bộ nào cần giúp đỡ không. Sau khi trở về lớp học tôi hỏi Makoto về vấn đề này.

“Câu lạc bộ của mày có cần giúp đỡ gì không?”

“Hmm.. cũng không hẳn là không”

“Thật sao?”

“Có gì à?”

“À ờ thì…”

Nguy hiểm thật, tôi suýt quên mất là Makoto đã từng tỏ tình với Arina khi đang học năm nhất. Tuy tôi không chứng kiến xem đã xảy ra chuyện gì mà chỉ nghe nói là hắn đã không đến sinh hoạt câu lạc vài hôm sau đó. Có vẻ như lúc đó hắn đã khá suy sụp, vì vậy tôi một người không muốn gợi lại những kỉ niệm đau đớn cho người khác sẽ không nói gì thêm về vấn đề này.

“Vì tao khá rảnh nên hỏi xem bên mày có cần giúp đỡ gì không thôi. Không có gì quá quan trọng cả”

“Mày sao vậy Sui? Chẳng nhẽ mày muốn tham gia vào các câu lạc bộ à?”

“Không đâu, Chỉ là tao nói linh tinh thôi”

Tiếp đến, tôi đã đi hỏi Namiki Shirona một người đã học cùng tôi hồi sơ trung và cùng lớp với Arina.

Bước đến lớp học khác là một cảm giác mới lạ đối với tôi. Trường này có rất đông học sinh, tức là các lớp khác chủ yếu là những người mà tôi không quen biết nên khi bước vào tôi có cảm giác như sang một thế giới khác vậy.

Dồn hết can đảm tôi bước qua cảnh cửa lớp học, mọi thứ ở đây đều mới lạ đối với tôi. Tôi loay hoay tìm kiếm Shirone và thấy cô ấy đang trò chuyện với hai nữ sinh khác.

“ Oi Shirona, bà có thể nói chuyện với tôi một lúc được không?”

“Ah Sui, có chuyện gì vậy?”

“Eh! Shirona đây có phải là bạn trai cậu không?”

Shirona với nét mặt khá bối đang cố giải thích, trong khi hai cô gái kia đang làm ầm lên.

“Cũng khá lâu rồi chúng ta không nói chuyện nhỉ?”

“Đúng thật. Việc làm quen với mọi thứ và kiếm các bạn mới cũng khá là vất vả”

“Hể, cậu ta với Shirona không phải tỏ ra khá thân mật sao?”

Đừng có nói chen vào như thế chứ…

“Giữa tôi và Shirona không có quan hệ gì đâu, chỉ đơn giản là cả hai đã học cùng nhau hồi swo trung thôi, phải không Shirona?”

“Đ-đúng vậy”

Sao cô ấy lại nói vấp ở chỗ đó vậy.

“Tớ là Yuuri, Hiiragi Yuri hân hạnh được gặp với cậu”

Cố gái có vẻ khá năng động bên cạnh đó cũng lên tiếng.

“Còn tớ là Miyanaka Ran. Hân hạnh được gặp cậu”

Sao tự nhiên lại chuyển qua vụ giới thiệu bản thân vậy, tôi chỉ đến đây để gặp Shirona thôi mà. Nhưng dù gì thì cũng phải giới thiệu thôi.

“Tôi là Sakaki Sui,học ở lớp bên cạnh”

“Ông đến đây có việc gì vậy, Sui?” Shirona lên tiếng hỏi.

“ Shirona bà là thành viên câu lạc bộ tenis phải không? Liệu ở đấy có đang cần giúp đỡ không?”

“Hmmm”

Trong khi Shirona đang suy nghĩ, tôi đưa mắt nhìn xung quanh lớp học nhưng hình như Arina không có ở đây thì phải.

“Nếu phải nói thì…”

“Oh, bà cứ nói đi dù đó là việc gì cũng được”

“Trong câu lạc bộ tenis đang thiếu thành viên. Có khá nhiều bóng được sử dụng trong việc luyện tập nhưng lại không có ai đi nhặt chúng vậy nên..”

“Ý bà là đang cần người phụ trách việc nhặt bóng?”

“Ừm, đại khái là vậy”

“ Bọn tôi có thể giúp được không? Kiểu như là tình nguyên viên ấy”

“Ể thật chứ? Nó khá là vất vả đấy. Mà hình như không chỉ có mình ông thôi phải không Sui?”

“À sẽ có thêm một người khác nữa. Cô nàng có vẻ khá nhanh nhẹn và thể lực cũng tốt nữa nên chắc sẽ phù hợp với công việc này thôi. Bà nghĩ sao Shirona?”

“ Những lời khen đó là sao vậy...?”

“ Nếu là tớ thì chắc chắn sẽ rất biết ơn nếu có ai đó hỗ trợ việc nhặt bóng”

Yuri lên tiếng, có vẻ như cô ấy cũng là thành viên câu lạc bộ tenis.

“Shirona-san, chúng ta chấp nhận yêu cầu này nhé?”

“Hmm, như thế liệu có ổn không Yuri?”

“ Ổn mà, những việc như vậy thì sẽ rất được hoan nghênh”

“Yeah!”

Tôi thấy khá hài lòng khi yêu cầu đã được chấp thuận, đây có phải cảm giác của một người kinh doanh?

Dù sao đi nữa thì thế giới này cũng đầy rẫy sự giả dối.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại