Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

130 2907

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

(Đang ra)

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

Rakuda (駱駝)

Ở trường tôi có một tên y như nhân vật chính trong truyện rom-com. Hoàn toàn chẳng có gì nổi bật, vậy mà vì lý do nào đó, lúc nào xung quanh cậu ta cũng toàn là những cô gái xinh đẹp, quả là không bìn

7 79

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

80 2344

Tiểu Thuyết Mobile Suit Gundam

(Đang ra)

Tiểu Thuyết Mobile Suit Gundam

Yoshiyuki Tomino

Biên dịch bởi Bucky Nguyen

5 61

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

117 13391

Tập 1 - 3-4: Tháng 6 Ấy, Bầu Trời Chẳng Còn Cần Đến Ánh Dương

"Cây guitar đâu rồi?"

"Tôi để ở phòng y tế rồi. Tuy rằng tôi có làm lớp chống nước mưa cho nó rồi nhưng tốt nhất vẫn là tránh cho nó bị ướt... Với cả nó cũng vướng víu lắm, đã thế còn nặng. Vai tôi mỏi lắm rồi."

"Thì ra là vậy. Quả thật nếu ngày nào cũng mang đi học thì cũng nặng nhọc phết."

Tôi vừa trò chuyện và sánh vai bên Junna, vừa đảo mắt nhìn quanh tứ phía.

May mà ngoài cổng trường cũng chẳng có ai khác ngoài chúng tôi. Mưa rất to, khiến nước đổ ào ào như thác vào các rãnh cống.

"Ừm, với lại cái này cũng... vừa vướng víu, vừa nặng, lại còn làm tôi mỏi vai nữa. Cơ mà không giống đàn guitar, cái này còn chẳng thể đặt xuống được cơ. Tôi cũng mệt mỏi lắm chứ."

"...Ồ, vậy à? Đúng thật là không dễ dàng gì."

Tôi nhìn ra ngoài rồi lơ đãng đáp lại, đồng thời mở chiếc ô nhựa rẻ tiền.

"Này, đi thôi. Đừng nói mấy chuyện nhảm nhí nữa..."

Ngay khi tôi vừa nói dở chừng thì cánh tay đang cầm ô bất chợt bị một thứ gì đó mềm mại chạm vào, khiến tôi nhất thời không nói nên lời. Trong cái mùi mưa ấy dường như cũng đang thoang thoảng đôi chút hương hoa.

"Nhảm nhí? Trong mắt Shigure thì『cái này』là nhảm nhí sao?"

"Sát, sát quá rồi đấy, tách ra một chút đi."

"Cậu trả lời câu hỏi của tôi đi đã, rồi tôi sẽ tách ra. Shigure nè, cậu thích cỡ lớn hay là cực lớn?"

"Không có lựa chọn cỡ nhỏ à..."

"Cậu thích cỡ nhỏ?"

Giọng Junna bỗng trở nên trầm hẳn xuống, nghe mà rét như mưa đá. Tôi sợ đến nỗi sống lưng căng cứng, lập tức thẳng người lên.

"Tôi, tôi thích cỡ lớn."

"Chiều cao thì sao?"

"Chiều cao? Cái này thì ngược lại, tôi không có gì đặc biệt thích cho lắm..."

"..."

"Có, có lẽ tôi thích người thấp hơn mình một chút?"

"Đạt."

...Đây là kỳ thi quỷ quái gì vậy chứ?

Nghe xong câu trả lời của tôi, cuối cùng Junna cũng chịu nhích người ra một chút.

Nhưng vẫn rất gần.

Đường kính ô chỉ khoảng 70 centimet nên hai người che ô thì phải chen chúc nhau một cách miễn cưỡng, khiến cánh tay lúc nào cũng chạm vào nhau. Chỉ vừa bước chân ra khỏi mái hiên chỗ bậc thềm thì vài hạt mưa đã rơi lộp độp trên chiếc ô nhựa, trên đầu vang lên tiếng lách tách như bọt nước ngọt.

Mùi mưa càng lúc càng nồng, nhưng hương hoa thoang thoảng bên cạnh tôi từ nãy giờ lại chẳng hề giảm bớt, ngược lại ngày càng rõ hơn. Xem ra là mùi dầu gội, hoặc dầu xả gì đó.

Junna cao hơn 1m5 một chút, dáng người lại hơi thấp nên khi đứng cùng nhau, đầu cô ấy chỉ đến tầm ngang vai tôi. Khi chúng tôi im lặng sánh bước bên nhau, tôi cảm giác hơi ấm của đối phương như đang dần tan chảy, hòa quyện vào không khí.

Chúng tôi lặng lẽ băng qua con đường vắng vẻ, đi qua cổng trường không một bóng người.

Junna đột nhiên lên tiếng.

"...Cái từ『cổng trường』ấy."

"Tôi không thích phải nói ra từ đó cho lắm. Nghe hơi giống từ Anal ấy."

"Đây là chủ đề quỷ quái gì vậy!?"

Thật sự thì giờ tôi thấy bản thân như thằng ngốc vậy. Mới vừa nãy trong lòng còn đang ngập tràn căng thẳng, tim đập thình thịch để nghĩ cách mở lời.

"Bình thường tôi toàn đi cổng sau thôi, nên đi ra từ đây sẽ cảm thấy khá là mới mẻ."

"À... Thì ra là vậy à."

"Ừm. Cùng người khác đi bộ về nhà, rồi vừa đi vừa lắng nghe tiếng mưa như này khiến tôi cảm thấy rất mới mẻ luôn... Vì bình thường tôi toàn đi một mình, đeo tai nghe để tránh những tạp âm lọt vào tai thôi. Cơ mà..."

Tiếng mưa vẫn cứ rơi lộp độp trên ô, rơi rì rào trên hàng cây ven đường, và rơi trên cả thành phố. Đôi giày lười đạp trên mặt đường nhựa trơn trượt, vài chiếc xe lao vun vút qua, làm bắn tung tóe những vũng nước đọng trên đường. Tiếng nói chuyện của đám đông trông thật ồn ào và náo nhiệt, cứ thế tràn ngập khắp thế gian.

"Thỉnh thoảng vừa nghe những âm thanh này vừa về nhà cũng tuyệt lắm đấy."

"...Ừ nhỉ."

Tôi gật đầu, nghiêng ô một chút, cố gắng không để mưa làm ướt Junna.

"Thật ra mỗi lần gặp cậu vào ngày mưa như này, tôi cũng toàn vừa nghe nhạc vừa về nhà một mình."

"Ồ? Cậu toàn nghe nhạc của ai thế?"

"Là JUN (cậu) đó."

"Quả nhiên. Tôi biết thừa mà."

Dường như Junna đang hơi ngứa ngáy nên cô ấy khẽ cựa quậy người rồi nói.

"...Thật ra thì trước khi nói chuyện với Shigure ấy, tôi đã để ý rồi. Cán ô đó có dán sticker YOHILA, nên tôi cứ thắc mắc mãi, rằng không biết đó là ô của ai."

Cô ấy nhẹ nhàng đặt lòng bàn tay lên bàn tay đang nắm cán ô của tôi.

"Quả nhiên là của cậu thật mà, Shigure à..."

Có lẽ là để tôi không bị ướt nên Junna đã nghiêng ô thêm một chút về phía tôi. Cùng lúc đó, cơ thể cô ấy cũng sát lại gần tôi hơn, cánh tay áp chặt vào cánh tay tôi.

"Tôi vui lắm."

Cô ấy nhẹ nhàng tựa đầu vào vai tôi. Giọng nói ấy mang theo sự dịu dàng đầy yên tâm. Nơi đây chính là trung tâm của một thành phố lớn mà.

"Jun, Junna... Gần quá rồi đấy."

"Là để tránh mưa tạt ướt thôi mà. Cả hai chúng ta đều không muốn còn gì."

"Không, tôi thì sao cũng được..."

"Suỵt."

Junna nhẹ nhàng ngăn tôi lại, rồi vẫn giữ nguyên tư thế sát gần tôi và lấy ra chiếc điện thoại.

Cô ấy thành thạo mở ứng dụng ghi âm, bắt đầu khe khẽ ngân nga. Thế là tôi chẳng thể nói thêm được lời nào nữa.

Giai điệu của Junna, hay cũng chính là JUN đang vang lên bên tai tôi. Đó là những nốt nhạc cất lên từ『nội tâm』của cô ấy. Nó nhẹ nhàng, trong sáng, thuần khiết, tươi mát đến lay động lòng người như một ly soda trong veo vậy.

Tôi bắt đầu đi chậm lại, có lẽ vì không muốn tiếng bước chân của mình trên mặt đường trơn trượt phá hỏng tiếng hát của cô ấy.

Hoặc cũng có thể... là vì tôi muốn khoảnh khắc này, muốn thời gian chúng tôi ở bên nhau kéo dài hết mức có thể thôi.

Có lẽ... câu trả lời là cả hai đi.

Đoạn đường từ trường đến nhà ga gần nhất ước chừng cũng 10 phút đi, ấy vậy mà hôm nay lại như phá lệ mà trôi qua thật nhanh, và cũng phá lệ mà để lại ấn tượng sâu đậm đến lạ kỳ.

"À ừm... Này."

Khi tiếng ngân nga của Junna vừa dứt, tôi đã vội vàng lên tiếng. Có lẽ vì càng lúc càng gần nhà ga, người trên đường cũng đông hơn, Junna hơi lùi ra một chút. Cô ấy cất điện thoại đi, nhìn tôi.

Tôi dừng bước, nhìn thẳng vào mắt Junna dưới tán ô.

"Nếu như cậu bằng lòng thì..."

...Đúng lúc đó, một chiếc xe tải lớn từ phía đối diện lao tới. Ngay khoảnh khắc chúng tôi lướt qua nhau, bánh xe đã làm văng tung tóe nước mưa đọng lại trong một vũng nước lõm trên đường.

Tôi đang đi ở phía sát lề đường, theo phản xạ định dùng ô che chắn... Nhưng làm vậy thì Junna sẽ bị ướt. Thế là tôi dứt khoát lấy thân mình che chắn cho cô ấy.

"Á!?"

Junna vội kêu lên một tiếng đầy kinh ngạc. Làn nước lạnh buốt tạt vào lưng tôi, cứ như bị ai đó hắt cả xô nước từ phía sau vậy. Một cơn gió mang theo mùi khói xe cũng thổi tới.

"Shigure! Cậu, cậu không sao chứ!?"

Hiếm khi nào mà Junna lại tỏ ra hoảng hốt đến vậy, cô ấy luống cuống hỏi tôi. Chỉ cần nhìn thấy dáng vẻ này của cô ấy, tôi đã thấy việc bị ướt thế này cũng đáng.

"...Đợi chút, để tôi đi lấy guitar đập cho thằng cha tài xế kia một trận."

"Cậu mới là người phải đợi đấy. Giờ cậu cũng đâu có mang theo guitar? Bình tĩnh lại đi."

Tôi vội cản Junna đang định lao ra, kéo chiếc ô đang nghiêng về phía cô ấy trở lại.

"Tôi không sao đâu. Chỉ hơi ướt một chút thôi..."

"Hơi ướt một chút á? Cậu ướt sũng cả rồi kìa."

Đúng như Junna nói, lưng tôi giờ ướt đẫm, như thể vừa bị một trận mưa rào bất ngờ trút xuống mà không có ô. Nước vẫn còn nhỏ giọt không ngừng từ tóc mái của tôi.

"...Bên này."

Junna kéo tay áo tôi, dẫn tôi đến một mái hiên gần đó.

Đó là phía trước một cửa hàng đã kéo cửa cuốn xuống. Khi tôi gập ô lại, Junna lấy khăn tay từ trong túi ra.

"Cậu vì không muốn tôi bị ướt nên mới che cho tôi phải không?"

Cô ấy dịu dàng lau người cho tôi. Dù không gần như lúc dưới ô, nhưng dưới mái hiên chật hẹp này, chúng tôi gần như đứng đối diện nhau.

Tôi trốn tránh ánh mắt của Junna, gãi gãi má rồi đáp.

"...Theo phản xạ thôi. Cậu không bị ướt đấy chứ?"

"Ừm, tôi không sao."

Junna vòng tay ra sau để lau lưng cho tôi, thành ra trông như cô ấy đang ôm lấy tôi. Và rồi trong tư thế đó, Junna khẽ thì thầm vào tai tôi:

"Nhưng mà nhé... nếu nói theo một nghĩa khác, thì vẫn là ướt đấy... nhỉ?"

"............."

Tôi giả vờ như không nghe thấy.

"Có muốn đến khách sạn tình yêu không?"

"Cậu đang nói cái quái gì thế!?"

Tôi giật mình vì câu nói đột ngột của cô ấy, vội vàng lùi lại giữ khoảng cách. Junna thì lại nói với vẻ mặt vô cùng bình thản.

"Không phải đâu, bởi vì cậu còn ướt hơn tôi nghĩ... không phải tôi ướt, là cậu đó. Đến cả quần áo cũng ướt sũng rồi, cứ thế này sẽ cảm lạnh mất. Thành ra tôi đang nghĩ xem có nên tìm một chỗ cho cậu nghỉ ngơi, sấy khô quần áo, làm ấm người, một nơi có thể thoải mái ở. = Khách sạn tình yêu. QED."

"...Ra là vậy à?"

Tôi vuốt cằm, nhắm mắt lại.

"Đúng là trong khách sạn có máy sấy để sấy khô quần áo, có bồn tắm để làm ấm người, còn có giường để nghỉ ngơi tử tế. Ý hay... Mới là lạ đó! Đồ ngốc này!"

"Đau quá!"

Tôi làm chặt một cú karate lên đầu cô ấy. Junna ôm đầu, lườm tôi bằng ánh mắt cá chết.

"Đụng vào tôi thì được, bạo lực gia đình thì không."

"Cậu ngừng nói mấy lời kỳ quặc đó không được à..."

"...Nhưng Shigure, chẳng phải khi nãy cậu cũng suýt nói ra rồi sao?"

"Khi nãy?"

Là nói trước lúc bị xe tải tạt nước sao?

『À ừm... Này.』

『Nếu như cậu bằng lòng thì...』

"Có phải khi nãy cậu định hỏi tôi rằng lát nữa có muốn cùng đến khách sạn tình yêu không?"

"Không phải mà! Rốt cuộc cậu xem tôi ra cái loại người gì vậy!?"

Nếu lần đầu cùng về nhà đã rủ đi khách sạn, chẳng phải tôi là một tên tra nam cặn bã súc vật khốn nạn sao?

"Tôi chỉ định nói『Từ nay về sau chúng ta có thể về nhà cùng nhau không?』thôi."

Tôi vừa nói vừa gạt đi phần tóc mái bị ướt.

Junna chớp mắt mấy cái rồi nói "Ừm..."

"Những ngày trời mưa, sau khi cùng ở lại phòng nghe nhìn rồi về. Dù có nguy cơ bị học sinh khác nhìn thấy..."

"Không sao đâu."

Tôi còn chưa nói hết thì Junna đã gật đầu, quả quyết nói.

"Dù bị nhìn thấy cũng không sao. Chỉ cần được ở cùng Shigure nhiều hơn là được rồi."

"...Vậy à."

Muốn được ở cùng nhau nhiều hơn... Xem ra không chỉ mình tôi nghĩ vậy, mà Junna cũng thế. Biết được điều này, tôi cảm thấy vô cùng vui sướng. Dù cơ thể bị ướt lạnh, nhưng nội tâm lại dần được hơi ấm lấp đầy.

"Mà này..."

Junna nghiêng đầu, khe khẽ hỏi.

"Vậy, rốt cuộc chúng ta có đi khách sạn không?"

"Không đi, đồ ngốc."

"Đau quá!"

Cú karate thứ hai giáng xuống, Junna rơm rớm nước mắt.

"...Chừng này thì tôi không cảm lạnh đâu. Tuy không ngốc như cậu, nhưng tôi cũng không yếu đuối. Tôi là dân điền kinh đấy, cậu cứ yên tâm."

Chỗ này gốc là 1 từ "玄関"-"Genkan"-"Huyền Quan". Một dạng khu vực không thể thiếu trong kiến trúc Nhật Bản. Nôm na thì nó gồm bậc thềm, tủ giày dép và thấp hơn sàn chính, trích lời bác Taku Taku Chú thích team Trung: Trong tiếng Nhật, "校門"-"cổng trường"-"koumon" đồng âm với "肛門"-"hậu môn"-"koumon", Anal chính là từ tiếng Anh của nó. QED là quod erat demonstrandum, tức là "điều phải chứng minh" Chú thích team Trung: DV - domestic violence là viết tắt của bạo lực gia đình