Xin chào. Hân hạnh được gặp ngươi.
Ngươi biết đấy, ta rất hạnh phúc khi tiếng nói của ta đến được với ngươi như thế này.
Ngươi là đàn ông à? Phụ nữ sao? Dù là gì thì ta cũng rất vui, và dù là gì thì cũng chẳng hề quan trọng. Xét cho cùng thì ngươi cũng tồn tại trong thế giới này mà. Và như thế nghĩa là ngươi hẳn phải là một trong những tạo vật của Thiên Chúa. Đó là điều duy nhất quan trọng.
Do đó, ta thấy thứ phép mầu này còn tuyệt vời hơn nữa. Ngươi có biết ta mừng rỡ đến nhường nào không? Ta cho là dù sự vĩnh hằng có trôi qua thì ngươi vẫn chẳng thể nào đo đạc được niềm hạnh phúc của ta đâu.
À, phải rồi―ngươi không biết gì về ta cả.
Ngươi không biết mặt ta trông ra sao, giọng ta nghe như thế nào, hay ta được tạo nên từ thứ da thịt gì.
Ngươi không biết ta sống đời mình ra sao, hay ta được yêu thương như thế nào, hay những điều ta làm bị phóng đại đến cỡ nào, hay chúng khiến cho ta trông giống thứ gì.
Ngươi không biết bất kỳ điều gì cả. Và ngươi cũng chẳng có lý do để mà biết.
Và vậy nên ta mới nói, hân hạnh được gặp ngươi.
Và ta cảm ơn vì ngươi đã lắng nghe ta, chỉ mỗi mình ta mà thôi. Ta chân thành bày tỏ lòng cảm kích của mình. Nhưng đồng thời, ta cũng không thể không thắc mắc―tiếng nói của ta có thật sự đến được với ngươi hay không?
Có lẽ sự thật là lời nhắn gửi này của ta không đến được một ai cả.
Hệt như thuở xưa kia. Nhưng dẫu có thế thì cũng chẳng hề chi.
Cuối cùng thì việc ngươi có lắng nghe hay không cũng không thật sự thay đổi được bất kỳ điều gì cả. Dù sao thì đây cũng tựa như một lời cầu nguyện vậy, và nguyện cầu vốn dĩ là hành động đến từ một phía.
Hệt như khi tất cả bọn ngươi cầu nguyện vậy. Liệu có ai lắng nghe lấy mình? Hay là không?
Dù gì thì thật sự chuyện đó cũng không hề quan trọng.
Ngươi đồng ý với ta không?
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage