Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

3 4

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

2 5

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

5 5

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

150 1504

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

134 1193

Chỉ mình tôi biết rằng cô lớp trưởng của lớp tôi từng là một idol chuunibyou

(Đang ra)

Chỉ mình tôi biết rằng cô lớp trưởng của lớp tôi từng là một idol chuunibyou

Miikami Kota

Và thế là... để biến Nagi thành một hội trưởng đúng nghĩa, cuộc tái xuat dưới sự chỉ đạo của Reo chính thức bắt đầu!

12 36

Volume 1: Cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ phải hối hận cả đời - 3-Người bạn thơ ấu của tôi càng ngày càng dễ thương

Sou có một người bạn thơ ấu rất cuốn hút và tài năng đến nỗi khiến cậu không thể ngừng lo lắng về cô ấy.

Không giống sự tồn tại mờ nhạt của cậu, cô ấy nổi bật ở tất cả mọi thứ: xuất sắc ở cả văn học và võ thuật, và luôn là trung tâm của sự chú ý ở bất kỳ nơi mà cô ấy đến. Cô ấy tên là Nagine Hoshinomiya.

Cô trông xinh đẹp như một thiên thần và cũng vui vẻ và dịu dàng như một thiên thần.

Tại buổi khai giảng tân học sinh, sau khi thầy hiệu trưởng nói xong bài phát biểu vừa dài vừa chán, Nagine lên sân khấu trông vai trò là người đại diện cho tân học sinh. Cô đã được vinh dự này một cách dễ dàng, khi đạt được số điểm hoàn hảo tại kỳ thi đầu vào và giành được giải vô địch tại cuộc thi bơi cấp thành phố.

Ngược lại, điểm của Sou chỉ ở mức trung bình, và cậu ấy cũng khá chật vật ở thể thao.

Mỗi khi điều này xảy ra, Sou thường tự hỏi, “Tại sao một cô gái vừa xuất sắc vừa dễ thương như cô ấy lại là bạn thơ ấu của cậu vậy?”

Từ thuở nhỏ, Sou thường không được yêu thích. Ngoại hình đơn điệu, tính cách hướng nội và có phần u tối, cùng chứng kém giao tiếp, cậu luôn gặp khó khăn trong việc hoà nhập với mọi người, thậm chí từ thời mẫu giáo.

Cậu hoàn toàn trái ngược so với một Nagine nổi tiếng và được yêu thích, người luôn là trung tâm của sự chú ý và sự ngưỡng mộ.

Họ đáng lẽ là hai người không có liên hệ gì với nhau, nhưng Sou không thể hiểu sao hồi xưa Nagine lại cố chấp tiếp cận cậu đến vậy.

Từ đó đến giờ, cô ấy vẫn luôn bên cạnh cậu, không bao giờ chế nhạo hay bắt nạt cậu như những đứa trẻ khác. Thay vào đó, cô ấy bảo vệ cậu khỏi những kẻ bắt nạt và chăm sóc cậu ấy, mặc kệ cách mà người khác đối xử với cậu.

Nhờ Nagine, tính cách của Sou đã có phần được cải thiện, và cậu ấy đã không còn bị bắt nạt trong suốt thời mẫu giáo và tiểu học.

Cậu luôn nhận được sự tốt bụng không điều kiện của Nagine. Cô ấy đã cứu cậu không vì gì cả. Liệu một người như cậu có xứng đáng làm bạn thơ ấu với cô ấy không?

Khi Nagine bước lên bục giảng, cùng đôi chân mảnh khảnh được bọc lại bởi chiếc vải đen, khiến cho đám đông ở dưới bắt đầu xôn xao phấn khích.

“Chà, cô gái này cũng ra gì đấy.”

“Thật sự là cô ấy cực kỳ dễ thương. Tớ không ngờ là có một học sinh mới dễ thương như này tại trường mình”

“Cô ấy có bạn trai chưa nhỉ? Hồi có lẽ tớ nên thử tỏ tình thôi.”

Đối với những cô cậu thiếu niên, trường trung học thường là khi họ lần đầu tiên nhận thức được sự khác biệt của giới tính và trải qua mối tình đầu.

Khuôn mặt dễ thương và hoàn hảo của Nagine, kết hợp với mái tóc đung đưa khi cô ấy di chuyển, đã làm rung động không biết bao cậu trai đang dậy thì ở phía dưới.

Khi ở cô dừng tại bục giảng và nhìn xuống học sinh và giáo viên, mọi người đã có cái nhìn đầu tiên về đôi mắt sáng rực, trong suốt, đen nhánh của cô.

Đám đông bên dưới bị mê hoặc bởi sự rực rỡ của nó. Cứ như là có hàng ngàn vì sao đang trú ngụ trong đôi mắt ấy vậy, lấp lánh với ánh sáng huyền dịu nổi bật hơn tất cả mọi thứ khác.

Ánh nhìn của cô ấy thu hút sự chú ý của mọi người, khiến họ khó có thể nhìn sang chỗ khác.

“Dễ thương quá…”

Ai đó không thể không thán phục

“Này, cô ấy có phải là thần tượng hay gì không?”

“Tuyệt quá. Thật mừng vì mình đã chọn ngôi trường này!”

Học sinh năm nhất bên dưới sôi nổi, bị cuốn hút bởi sự quyến rũ của cô gái tuyệt đẹp cùng mái tóc đen. Thậm chí các giáo viên còn gặp khó khăn trong việc quản lí học sinh.

Với từng lời ca ngợi về Nagine, Sou, đứng ở dưới sân khấu, cảm thấy bóng tối dần bao phủ trái tim mình.

Nhìn thấy Nagine, người càng càng dễ thương cùng với tuổi, Sou dần cảm thấy hai người họ có phần xa cách.

“Nhưng hồi sáng tớ có thấy cô ấy nắm tay cùng một chàng trai khác.”

“Trời ạ, chẳng lẽ có người nào đó đã nhanh tay hơn tớ rồi sao!?”

“Thú thật thì, làm sao một người dễ thương như cô ấy có thể độc thân cơ chứ? Ghen tị quá.”

Vô tình, những lời bình luận này đã lọt vào tai Sou, thấp lên ngọn lửa nhỏ bé sâu bên trong cậu.

Chính xác! Người đang bên cạnh cô ấy không ai khác ngoài cậu.

“Xin chào, các giáo viên và các học sinh năm nhất…”

Phòng thể thao ồn ào trở nên tĩnh lặng khi Nagine bắt đầu cất tiếng nói.

Giọng nói trong trẻo và tuyệt đẹp của cô ấy vang vọng khắp không gian trống rỗng.

Trên bục giảng, Nagine toả ra vẻ uy nghiêm và nghiêm túc, dáng vẻ thanh lịch tương phản rõ rệt với dáng vẻ vui tươi và sống động thường thấy của cô ấy.

Vầng hào quang cao quý của cô tỏ ra tô đậm cho vẻ đẹp không tì vết ấy, và ngay cả sau mười năm quen biết cô ấy, Sou cảm thấy mình bị hấp dẫn bởi dáng vẻ nghiêm túc và mới mẻ của người bạn thời thơ ấu của mình.

Khi Sou đang ngạc nhiên trước khía cạnh lạ lẫm nhưng đẹp đẽ này của Nagine, một giọng nói lạnh lẽo, pha trộn với một tí khó chịu, ngắt ngang suy nghĩ của cậu.

“Để tớ xác nhận nhé. Cậu trai mà Nagine-chan đi cùng vào sáng nay – có phải là Tsukimi-kun không?”

Sou đã nhăn mặt trong lòng trước câu hỏi đó.

Giọng nói thuộc về cô gái đang đứng bên cạnh cậu.

Cô ấy có ngoại hình nổi bật cùng mái tóc dài màu bạch kim được cột theo kiểu đuôi ngựa, một thân hình mảnh mai, các đường nét rõ ràng, và đôi mắt đỏ tươi như hồng ngọc

Cô ấy xinh đẹp trong mọi góc độ.

Đặc biệt, đôi mắt hơi nâng lên của cô mang đến một vẻ đẹp dữ dội, như loài mèo vậy.

Mana Hinata

Cùng với Sou và Nagine, Mana cũng là người bạn thơ ấu của hai người họ.

Ba người đã bắt gặp nhau tại trường tiểu học, và khi gia đình của cô sống gần nhà của Sou, họ đã bắt đầu chơi cùng nhau từ thuở nhỏ, tạo nên sự gắn kết không thể nào tách rời.

Mana, người thừa hưởng dòng máu Bắc Âu từ cha mình, đã sở hữu cho mình mái tóc bạch kim hiếm có đối với một người châu á, và các đường nét trên khuôn mặt của cô cũng nổi bật và sắc sảo hơn so với những người châu á bình thường.

Cô ấy có một vẻ đẹp rất khác biệt nếu so sánh với Nagine.

Trong khi Nagine thường gần gũi và ấm áp, Mana lại tỏ ra xa cách và kiêu ngạo, thường thể hiện những lời nói sắc bén.

Ở mẫu giáo, Sou từng thấy một cậu trai từ lớp khác khóc nức nở trước những lời nói sắc lạnh và vô cảm của Mana.

“Không, đó là Nagi-chan tự ý làm mà. Cậu ấy cứ nằng nặc đòi tớ nắm tay…”

“Tất cả đều là lỗi của Tsukimi-kun đấy, cậu biết không. Cậu chiều chuộng Nagine-chan nhiều tới mức mà giờ cậu ấy trở nên hư hỏng rồi.”

“Ừm…

Tớ xin lỗi.”

Sou cảm giác cậu sẽ chẳng bao giờ chiến thắng được trong một cuộc tranh luận với Mana, cả quá khứ lẫn hiện tại.

“Thay vì xin lỗi tớ, thì cậu nên để ý tới việc từ chối cậu ấy vào lần sau thì hơn.”

Mặc dù những lời nói của Mana có thể hơi hiểm độc, nhưng những người hiểu rõ cô ấy thường khám phá ra tính cách dịu dàng ẩn sau dưới dáng vẻ lạnh lùng của cô.

Không giống như người toàn diện như Nagine, Mana lại thẳng thắn và kiên quyết, thường xuyên chỉ rõ những yếu điểm của Sou để cậu có thể nhận thức rõ hơn về những khuyết điểm của mình. Chính vì lý do, Sou vô cùng biết ơn cô ấy.

“Tên này có hiểu tình hình của mình không trời…” Mana lẩm bẩm trong miệng.

Trong lòng của Mana, cô ấy không thể ngừng lo lắng trước người bạn thơ ấu ít nói và nhút nhát của cô.

Đó là điều bình thường khi họ ở trường mẫu giáo – khi đó, suy nghĩ của mọi người vẫn còn không chính chắn, và mối quan hệ thân mật giữa Nagine và Sou thường chỉ nhận được những lời trêu chọc từ người khác.

Nhưng giờ thì, đã lên trung học rồi, mọi thứ sẽ khác đi. Mọi người có thể cảm thấy tức giận, và từ những trò trêu chọc trước kia có thể biến thành ác ý, dẫn đến bạo lực học đường, đặc biệt nhắm tới những tốt bụng và dịu dàng như Nagine và Sou.

Mana phải luôn để ý tới Sou, người có vẻ không hề để ý tới các mối nguy hiểm tiềm tàng. Cô ấy thở dài trong lòng và chuẩn bị nhắc nhở Sou nên chú ý tới khoảng cách giữa cậu ấy và Nagine.

Mana thoảng thấy Nagine đứng trên bục giảng. Vào khoảng khắc ngắn ngủi ấy, Nagine và Sou nhìn chằm chằm nhau.

Trong ánh nhìn ấy, dường như đôi mắt của Nagine tràn ngập những ánh sao vô tận.

Sau đó, Nagine mỉm cười về phía Sou và nháy mắt một cách tinh nghịch.

“WOOOOOOOOO!” Đám con trai bên dưới rộ lên trong phấn khích

“Cô ấy vừa nháy mắt à? Cô ấy nháy mắt với ai thế?”

“Có phải tớ không? Liệu cô ấy yêu tớ từ cái nhìn đầu tiên à?”

“Mơ mộng ít thôi! Dù sao, chúng ta phải tìm ra đó tên đó là ai cái đã!”

………..

Sou cảm thấy lạnh sóng lưng.

“Chết rồi, chẳng lẽ mình đang gặp nguy hiểm vào ngày đầu tiên tới trường luôn sao?”

Cảm giác nguy hiểm của cậu đang báo động đỏ!