[X-xin chào mọi người! Yuka Shirahime đây!]
Tôi cố giấu đi sự lo lắng của mình khi nói lời chào như thường lệ.
[Ừm, em là Yuka Shirahime, còn chị gái xinh đẹp đây là Mama Yuru!]
“Có một vài người gặp tôi tại gian hàng rồi, nhưng tôi là Yuru Kakizaki. Rất vui khi được gặp các bạn.” Mama Yuru đối mặt với ống kính máy quay, nở nụ cười ngọt ngào.
[Fueee?! Ừm, cảm ơn chị về superchat, Fuwari onee-chan! Nhưng đừng ép bản thân mình quá nha! Cứ bình luận bình thường là em vui rồi!]
[Ngoài ra, em không thường mặc như thế này, nhưng mọi người thấy nó có hợp với em không?]
Tôi nói, rồi nhìn lên camera với ánh mắt nũng nịu.
[Nhìn phản ứng của mọi người thì chắc có vẻ nó hợp lắm. Em rất vui ♪]
[Chúng ta sẽ không làm được gì nếu cứ tám nhảm như này, vậy nên hãy tiến đến chủ đề chính nào!]
[Hiện tại bọn em đang ở văn phòng GloryCute và… anh quản lý? Ổn chứ ạ?] Bên ấy ra hiệu đồng ý.
[Ảnh bảo ok rồi! Hôm nay quản lý và nhân viên ở đây sẽ chọn ra vài bộ trang phục hợp với em nhằm tìm ra ý tưởng phù hợp cho video hình ảnh sắp tới. Vậy nên em sẽ thử rất nhiều phục trang khác nhau!]
[Dù họ mới chỉ nói em điều này ban nãy thôi…]
Tôi lẩm bẩm, nhìn về xa xăm.
“Tôi hiểu cảm xúc của mọi người mà, Yuka-chan đáng yêu lắm phải không?”
Nói xong, Mama Yuru kéo tôi lại.
“Lên đây.”
[Ể?]
Mama Yuru ngồi trên sofa, đặt tôi vào lòng và bắt đầu xoa đầu.
[Fuweeeeeeeeeeee?!?!?!?]
Tôi phát ra thứ âm thanh kỳ lạ bởi vụ việc đột ngột này.
Không thể lường trước được.
Đây không phải sự kiện con trai có thể được trải nghiệm thường xuyên đâu, được ngồi lên đùi một chị gái đẹp như này.
“Thương thương, aahh… Tuyệt quá đi, chị đã luôn muốn làm điều này rồi… Cảm ơn em, Yuka-chan.”
[Au, a, ư…]
Nhưng, cảm giác kỳ lạ bỗng dưng biến mất
==================================
[Ể, ừm, Yuru onee-chan ơi?]
“Chị đây.”
[Ừm, việc này ngượng lắm… nên…]
“Hửm? Chị không nghe thấy em nói gì cả.”
[Em thấy xấu hổ lắm, nên… chị bỏ em xuống được không ạ…]
“Thêm 10 phút nữa, không, 5 là đủ!”
Sau đó, Mama Yuru tiếp tục xoa đầu tôi thêm 5 phút nữa.
[A….]
Vì tinh thần căng thẳng và được Mama Yuru xoa đầu, đôi mắt Yuka-chan dường như đã lên mây.
“Ôi không, mình làm quá rồi sao?! Tại vì em ấy dễ thương quá đi, nên tôi lỡ…”
“M-mình nên làm gì đây?”
Và khi Mama Yuru đang hoảng loạn…
[Onee-chan, nữa đi ạ]
“Hử?”
[Xoa đầu em nữa đi.]
Yuka Shirahime bắt đầu làm nũng Mama Yuru với ánh mắt trống rỗng.
"E-em chắc chứ?"
[Mm-mm! Em thích được chị xoa đầu lắm! Onee-chan!]
[Lần sau tới lượt Fuwari onee-chan nha! Bọn mình sẽ đi karaoke!]
[Yuru onee-chan! Xoa đầu!]
“Đ-đây!”
Mama Yuru xoa đầu Yuka Shirahime thêm chút nữa.
[Ehehe, em yêu chị, onee-chan]
“H-huahhhhhhhhh?!”
“Haaa, haaa… Cứ tưởng mình chết rồi cơ…”
“Nhưng, tôi nên làm gì bây giờ?”
“Dù sao thì, hãy mang Yuka-chan trở lại nào.”
Mama Yuru bắt đầu thông não Yuka Shirahime để em ấy lấy lại ý thức của mình.