[Ể, ờm, Yuru onee-chan?]
“Chị đây.”
Sự xấu hổ của tôi đã lên đến đỉnh điểm và phải gọi Mama Yuru.
[Ừm, điều này làm em thấy xấu hổ lắm…nên…]
“Hửm? Chị không nghe rõ.”
Tôi chỉ có thể nói lí nhí vì quá ngượng ngùng.
[Em thấy ngại lắm, nên… cho em xuống được không…]
“Chỉ 10 phút nữa, không, 5 là đủ!”
Tôi dồn hết can đảm để nhờ chị ấy thả mình xuống với giọng to hơn, nhưng chị ấy muốn 5 phút nữa, nên tôi quyết định chịu đựng thêm 1 chút.
Ban đầu thì xấu hổ muốn chết, nhưng sau khi thấy Mama Yuru hạnh phúc xoa đầu mình, tôi không thể từ chối.
Nhưng phải làm gì với cảm xúc mãnh liệt này đây, không tôi sẽ thực sự chết mất.
Mình cần phải làm gì đó thôi.
Đứng từ ngoài nhìn vào, chắc chắn ai cũng sẽ thấy đây chỉ là cảnh chị em vui đùa với nhau, nhưng tôi là đàn ông.
…Chị em sao?
Phải ha, hiện tại mình là em của Mama Yuru, không, Yuru onee-chan cơ mà.
Mình là em gái, là em gái của Yuru onee-chan
Tôi cứ lặp lại điều đó trong đầu đến khi ý thức bắt đầu trở nên mơ hồ.
=========================================
“…-chan!
-ka-chan!”
“Yuka-chan!”
[Fuwah!]
Mình đang ngủ ư? Cảm giác như vừa trải qua một giấc mơ đẹp vậy.
“Tạ ơn chúa, em tỉnh rồi…”
[Hả? Em tỉnh rồi á?]
“Ờ thì… em không nhớ gì hết sao?”
Tôi cố lục lại ký ức của mình.
[A…]
Tôi nhớ lại mọi thứ mình nói và làm với Mama Yuru trong trạng thái lâng lâng.
[U-Uwaaaaaaaaaaaaah!
Em… Em không có ý nói những điều đó đâu ạ!]
[Tại sao mình lại nghĩ bản thân là em gái của Mama Yuru cơ chứ?!
Tại sao???? Mình là con trai cơ mà, mày đang nghĩ gì vậy tôi ơi?!!!!]
“Yuka-chan?! Chúng ta vẫn đang live đấy!!”
[Hả…?]
Đọc đống bình luận đang chạy, tôi nhận ra
[Thôi xong rồi…]
[Hừm…! Em thừa nhận! Em là con trai!
Nhưng nếu có thể thì, mong mọi người hãy tiếp tục nhìn nhận em như là Yuka Shirahime.]
[Đây là giọng thật của em. Chỉ thay đổi một chút khi là Yuka-chan thôi. Nhưng nó vẫn là giọng thật!]
[Ừm, mọi người vẫn ổn sau khi biết giới tính thật sự của em chứ? Không cảm thấy thất vọng hay bị phản bội sao?]
[Chà, vậy thì… Thật nhẹ nhõm nhỉ?]
“Được rồi, thông báo đến đây là kết thúc. Thay đồ thôi em.”
[Ugh… Giờ mọi người đều biết em là trai rồi, thay thêm đồ giống như một trò chơi trừng phạt vậy..]
[Mmmh… Được rồi, vậy em đi thay đồ đây!]
“Haha, thật ghen tỵ khi Yuka-chan được mọi người yêu mến nhiều đến vậy.”
Mama Yuru tiếp tục trò chuyện với chat trong khoảng 10 phút, xong rồi tiếng gõ cửa báo hiệu tử thần sắp đến.
“Em ấy…đây rồi.”
[Ummm… Mọi người nghĩ thế nào ạ?]
Yuka Shirahime đứng đó, khoác lên mình một bộ váy xếp nếp màu trắng, em ấy không đội vương miện như những nàng công chúa trong truyện cổ tích, thay vào đó là chiếc băng đô màu đen.
“Haaaaaaaaaaaa…”
“Em là…tuyệt nhất…”
[Mmh… Lạnh chân quá, để em đi thay bộ khác!]
Và sau khi thử nhiều bộ trang phục khác nhau, Yuka Shirahime cuối cùng cũng đã làm người xem tròn mắt.
[Vậy, ưm… Đây là bộ cuối…]
Bộ trang phục cuối cùng là phiên bản cách tân của chiếc đầm thương hiệu trong A**ce ở Xứ sở Diệu kỳ.
Em ấy thậm chí còn mang theo bên mình một con thỏ bông siêu to nữa cơ.
[Mọi người nghĩ thế nào ạ? Dễ thương hông? Đây cũng là bộ em thích nhất hôm nay đấy♪]
[Chà, dường như đã đến giờ rồi, nên… Lis-nii và Lis-nee ơi..., không, khoan đã.]
[Onii-chan, onee-chan, hẹn gặp mọi người ở Comiket! Hứa với em anh chị sẽ đến nha!]
[À mà, chị đi hơi sớm đó, Fuwari onee-chan!]
======== Buổi live stream đã kết thúc =========