Đắm chìm trong mùa hạ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Daraku no Ou

(Hoàn thành)

Daraku no Ou

Tsukikage

Dù tôi chả ước ao mẹ gì cái đó cả.

21 0

Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

(Đang ra)

Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

Rinae Chikai

Akashi Yuto luôn thắc mắc điều đó.“Sousuke~, hôm nay cậu cũng ngầu lắm đó~, tớ yêu cậu lắm~”“Rồi rồi, cậu lúc nào cũng nói vậy nhỉ.

108 427

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

15 33

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

158 1745

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

128 1257

Light Novel - Prologue

Khi chúng tôi vừa tiến đến một ngọn đồi, chiếc xe đạp lắc lư dữ dội.

Tôi không quen ngồi xe đạp với hai người, và vì không biết cách giữ thăng bằng nên đành bám chặt vào vai của Hikaru. Sau khi bỏ qua buổi lễ khai giảng và chạy ra khỏi trường, Hikaru cứ thế đạp xe băng qua con đường quê.

Sau khi bỏ qua lễ khai giảng và chạy ra khỏi trường, Hikaru tiếp tục đạp xe dọc theo con đường quê.

"Cậu thật sự nghiêm túc không muốn quay lại trường sao?" Tôi hỏi.

"Ừ," Hikaru gật đầu. "Tớ không thể nào quay lại trường sau những gì mình đã làm. Nếu bị bắt, có lẽ tớ sẽ phải vào tù chứ không chỉ là trung tâm cải tạo vị thành niên."

Hikaru, người vừa giết mẹ mình, vẫn tiếp tục đạp xe với nét mặt vô hồn.

"Đó là lý do tớ đang chạy trốn. Cho đến khi mùa hè này kết thúc."

Dù hạ sắp tàn, khúc ve sầu vẫn ngân nga da diết. Con đường ven sông ngổn ngang xác giun đất khô và ve sầu lật ngửa.

Mùa hè ở Hokuriku nóng đến bất ngờ. Mọi người thường nghĩ nơi đây rất mát mẻ vì đây là vùng có tuyết, nhưng cái nóng mùa hè thì dữ dội, và thường xuyên có những tin tức cảnh báo về việc say nắng. Là người căm thù cái nóng, tôi đã nghĩ đến việc chuyển đến một đất nước mát mẻ hơn, nhưng đã từ bỏ vì tôi không giỏi giao tiếp bằng tiếng Anh.

Sau khi đạp xe trên con đường nhựa một lúc, chúng tôi xuống xe và ngồi trên một chiếc ghế băng dưới bóng cây. Ánh nắng xuyên qua tán lá tạo thành những đốm sáng loang lổ trên mặt đất. Nhìn những đám mây trắng trôi lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm, tôi nghĩ rằng đáng lẽ giờ này mình phải đang ngồi trong lớp học có điều hòa.

"Tớ nghĩ ra một trò chơi rất thú vị. Muốn nghe thử không?" Hikaru hỏi.

"Cũng được." tôi đáp.

"Đó là một trò chơi có chút kỳ quặc, nhưng tớ nghĩ Rin sẽ thích. Dù sao thì cậu cũng có khiếu hài hước mặc dù hơi lệch lạc."

Hikaru, người hiểu rõ sở thích của tôi, nói một cách đầy tự tin. Tôi đáp lại, "Thật bất lịch sự," nhưng trong lòng lại thấy hào hứng. Cậu ấy chưa bao giờ làm tôi thất vọng.

Tuy nhiên, khi Hikaru giải thích trò chơi cho tôi, dần dần tôi cảm thấy sắc mặt mình tái nhợt đi.

"Cậu có nghiêm túc không?" Tôi hỏi, và Hikaru đáp trả bằng giọng nghiêm túc, "Đương nhiên rồi."

Bảy người sẽ chết trong trò chơi. Và điều đó, sẽ do chúng tôi thực hiện.

"Điều này thật kinh khủng, không đời nào tớ làm một chuyện như vậy."

Khi tôi từ chối, Hikaru chỉ cười gượng..

"Nó chỉ là một trò chơi. Thả lỏng đi."

Làm sao mà có thể thả lỏng được khi tính mạng con người đang bị đe dọa? Hikaru nói điều kinh khủng ấy bằng giọng điệu nhẹ nhàng, hờ hững. Tôi bất giác im lặng.

Trong khi đó, mùa hè năm mười tám tuổi của tôi dần đi đến hồi kết. Đã là cuối tháng Tám, và nhiệt độ từ sáng sớm đã vượt quá ba mươi độ C.

---

MTL: dmromcom

Edit: ReiKuma,Nghẹoo