Đắm chìm trong mùa hạ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Konjiki no Wordmaster

(Đang ra)

Konjiki no Wordmaster

Sui Tomoto

Mặc dù đến dị giới vẫn không thay đổi phong cách "độc hành" của mình, Hiiro không hề hay biết rằng, trong tương lai không xa, cậu sẽ được mệnh danh là anh hùng...

101 168

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

90 1993

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

(Đang ra)

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

Riku Nanano

Đây là câu chuyện về những ngày tháng ngắn ngủi nhưng đầy đậm nét—khi chúng tôi vẫn còn là những chồi non, mới bắt đầu chặng đường của mình.

37 58

The Delicate Female Lead Only Wants to be Loved by the Villainous Young Ladies

(Đang ra)

The Delicate Female Lead Only Wants to be Loved by the Villainous Young Ladies

辞树花

Trong khi những người khác chuyển sinh vào vai một cô gái trẻ phản diện, thì tôi lại trở thành nữ chính bị ngược đãi trong một cuốn tiểu thuyết tàn bạo!Tôi run lên vì tức giận, nhưng chẳng có ai để đò

52 467

Release the Female Lead, Leave Her to Me

(Đang ra)

Release the Female Lead, Leave Her to Me

白迟

Các đệ tử của Ma Vương Gu Qingcheng đều chạy trốn vì một người phụ nữ tên là Fengya. Không thể đánh bại Fengya, Ma Vương Gu Qingcheng cuối cùng đã nghĩ ra giải pháp tốt nhất.

92 1037

Sekai Saikyou no Majo, Hajimemashita ~ Watashi dake "Kouryaku Site" wo Mireru Sekai de Jiyuu ni Ikimasu ~

(Đang ra)

Sekai Saikyou no Majo, Hajimemashita ~ Watashi dake "Kouryaku Site" wo Mireru Sekai de Jiyuu ni Ikimasu ~

Sakaki Mochimaru

Và thế là, chuyến hành trình “thư thả” (theo ước muốn) của một cô gái bình thường đột nhiên trở thành kẻ mạnh nhất thế giới chính thức bắt đầu—.

1 5

Light Novel - Prologue

Khi chúng tôi vừa tiến đến một ngọn đồi, chiếc xe đạp lắc lư dữ dội.

Tôi không quen ngồi xe đạp với hai người, và vì không biết cách giữ thăng bằng nên đành bám chặt vào vai của Hikaru. Sau khi bỏ qua buổi lễ khai giảng và chạy ra khỏi trường, Hikaru cứ thế đạp xe băng qua con đường quê.

Sau khi bỏ qua lễ khai giảng và chạy ra khỏi trường, Hikaru tiếp tục đạp xe dọc theo con đường quê.

"Cậu thật sự nghiêm túc không muốn quay lại trường sao?" Tôi hỏi.

"Ừ," Hikaru gật đầu. "Tớ không thể nào quay lại trường sau những gì mình đã làm. Nếu bị bắt, có lẽ tớ sẽ phải vào tù chứ không chỉ là trung tâm cải tạo vị thành niên."

Hikaru, người vừa giết mẹ mình, vẫn tiếp tục đạp xe với nét mặt vô hồn.

"Đó là lý do tớ đang chạy trốn. Cho đến khi mùa hè này kết thúc."

Dù hạ sắp tàn, khúc ve sầu vẫn ngân nga da diết. Con đường ven sông ngổn ngang xác giun đất khô và ve sầu lật ngửa.

Mùa hè ở Hokuriku nóng đến bất ngờ. Mọi người thường nghĩ nơi đây rất mát mẻ vì đây là vùng có tuyết, nhưng cái nóng mùa hè thì dữ dội, và thường xuyên có những tin tức cảnh báo về việc say nắng. Là người căm thù cái nóng, tôi đã nghĩ đến việc chuyển đến một đất nước mát mẻ hơn, nhưng đã từ bỏ vì tôi không giỏi giao tiếp bằng tiếng Anh.

Sau khi đạp xe trên con đường nhựa một lúc, chúng tôi xuống xe và ngồi trên một chiếc ghế băng dưới bóng cây. Ánh nắng xuyên qua tán lá tạo thành những đốm sáng loang lổ trên mặt đất. Nhìn những đám mây trắng trôi lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm, tôi nghĩ rằng đáng lẽ giờ này mình phải đang ngồi trong lớp học có điều hòa.

"Tớ nghĩ ra một trò chơi rất thú vị. Muốn nghe thử không?" Hikaru hỏi.

"Cũng được." tôi đáp.

"Đó là một trò chơi có chút kỳ quặc, nhưng tớ nghĩ Rin sẽ thích. Dù sao thì cậu cũng có khiếu hài hước mặc dù hơi lệch lạc."

Hikaru, người hiểu rõ sở thích của tôi, nói một cách đầy tự tin. Tôi đáp lại, "Thật bất lịch sự," nhưng trong lòng lại thấy hào hứng. Cậu ấy chưa bao giờ làm tôi thất vọng.

Tuy nhiên, khi Hikaru giải thích trò chơi cho tôi, dần dần tôi cảm thấy sắc mặt mình tái nhợt đi.

"Cậu có nghiêm túc không?" Tôi hỏi, và Hikaru đáp trả bằng giọng nghiêm túc, "Đương nhiên rồi."

Bảy người sẽ chết trong trò chơi. Và điều đó, sẽ do chúng tôi thực hiện.

"Điều này thật kinh khủng, không đời nào tớ làm một chuyện như vậy."

Khi tôi từ chối, Hikaru chỉ cười gượng..

"Nó chỉ là một trò chơi. Thả lỏng đi."

Làm sao mà có thể thả lỏng được khi tính mạng con người đang bị đe dọa? Hikaru nói điều kinh khủng ấy bằng giọng điệu nhẹ nhàng, hờ hững. Tôi bất giác im lặng.

Trong khi đó, mùa hè năm mười tám tuổi của tôi dần đi đến hồi kết. Đã là cuối tháng Tám, và nhiệt độ từ sáng sớm đã vượt quá ba mươi độ C.

---

MTL: dmromcom

Edit: ReiKuma,Nghẹoo