Hiện tại tôi đang sống một mình.
Tôi chọn ngôi trường mà mình hiện tại đang theo học chẳng vì lí do nào đặc biệt cả. Thay vì chọn ngôi trường gần nhà mà những người tôi theo học, tôi quyết định chọn nơi có chỉ tiêu cao hơn một chút so với trường ấy. Và đó là lí do tại sao nhà bố mẹ tôi lại cách nơi đây tới tận hai quận.
Nhà tôi thì bao gồm bố tôi, mẹ tôi và một cô em gái nhỏ ít hơn tôi hai tuổi. Con bé là một đứa khá ngoan ngoãn và không hé răng nửa lời dù biết công việc bí mật của tôi. À nhưng mà con bé sẽ nổi nóng nếu như tôi đối xử với nó như một đứa con nít.
Hơn nữa, chúng tôi rất thân nhau và thậm chí hôm trước còn cùng nhau đi mua sắm nữa. Tôi nghĩ bọn tôi có một mối quan hệ anh-em khá là lí tưởng.
Tôi sẽ nói thêm về em gái mình vào một ngày nào đó.
Điều đầu tiên tôi làm sau khi tôi về nhà đó là tắm rửa và thay đồ. Sau đó, sau khi tạo nếp cho mái tóc lúc nào cũng thả xuống gây cho người khác ấn tượng về một kẻ khó tiếp cận, tôi lại rời khỏi nhà lần nữa.
An ninh trật tự ở đây cũng khá tốt và khá chắc là không ai học cùng trường tôi sống quanh đây nên tôi không cần phải quá cảnh giác.
Rời khỏi nhà với một tâm thế thoải mái, tôi đi tới địa điểm đã được chỉ định sẵn.
Nơi tôi đang tới lúc này đây là một cái studio mà tôi được thông báo trong lịch trình. Đây là nơi mà Hiura Seiya trở thành Kamishiro Kousei.
ー—ー—ー—ー—ー—ー—ー—ー—ー—ー—ー—ー—ー—ー—ー—ー—ー—ー—ー—ー—ー
「 Xin chào mọi người! Cảm ơn vì sự tận tuỵ của mọi người ạ. 」
Tôi mở lời chào như mọi lần trước khi bước vào studio. Không như ở trường, ở đây tôi là một người khá là năng động và lạ thay, tôi không thấy việc này ngột ngạt chút nào cả.
Tôi khá chắc là do tôi không thấy có ai đáng ngờ ở đây cả.
「 Xin chào, Kousei-kun, quần áo cho buổi chụp ảnh của nhóc và Asuka-chan được để đằng kia kìa nên nhanh nhanh thay đi nhé. Còn về tóc… anh nghĩ là nó ổn rồi đấy nhưng anh vẫn phải hỏi ý kiến của nhà tạo mẫu. Hôm nay nhóc cũng phải đeo cà vạt nữa nên giữ cho nó thẳng nhé. 」
「 Vâng, em hiểu rồi. 」
「 Ara, Seiya-kun, làm tốt lắm. Hôm nay cậu nhớ chiếu cố cho mình nhé, được chứ? 」
「 Chào Suzuka. Hôm nay cậu cũng vậy nhé. 」
「 Cùng với cậu, mình nghĩ số sau sẽ lại bán đắt như tôm tươi cho mà xem! 」
「 Mình nghĩ là nó sẽ vẫn bán rất chạy nếu chỉ có mình Suzuka thôi… 」
Khi tôi bước vào studio, tôi được chào đón bởi quản lý từ công ty chủ quản của tôi và một người mẫu cũng chạc tuổi mình, Ishizu Suzuka. Sau Khi hỏi thăm lẫn nhau, tôi thay quần áo và bắt đầu buổi chụp hình.
Quản lý có một thói quen đó là anh ấy sẽ gọi tôi bằng nghệ danh thay vì tên thật khi làm việc nhưng điều khiến ảnh nổi bất nhất đó chính là vẻ ngoài của mình.
Anh ấy là đàn ông trăm phần trăm nhưng nhìn kiểu gì thì kiểu, quần áo của anh ấy cũng là đồ dành cho nữ. Anh ấy có một vẻ ngoài ưa nhìn và chất giọng cực ngầu nghe cứ như diễn viên chuyên nghiệp ấy.
Tôi có nghe kể rằng anh ấy thích mấy thứ đáng yêu nhưng không biết là ảnh có trái tim của một thiếu nữ hay chỉ đơn giản là thích thôi.
Nói gì thì nói, anh ấy vẫn là một người đánh tin cậy bởi vì ảnh có thể nhìn người bằng cả ánh mắt của một người đàn ông và phụ nữ.
「 Kể cả khi không có mình thì chẳng phải số tạp chí đặc biệt có cậu tham gia đã cháy hàng rồi sao? 」
「 Vậy nên giờ ta có cả quản lý và Suzuka ở đây nên số này cũng sẽ bán chạy y như thế phải không? 」
「 Ý… ý cậu là… 」
「 Sắp đến giờ rồi nên mình đi chuẩn bị đây nhé. 」
Suzuka đang hoạt động dưới nghệ danh Asakura Asuka. Hiện giờ chúng tôi đang nổi tiếng đến mức mà mọi người nói rằng hình mẫu nam lí tưởng là Kousei còn hình mẫu nữ sẽ là Asuka.
Kể cả khi tôi được coi là “một” nam người mẫu, tôi nghĩ phần lớn công thuộc về kĩ năng của người chụp.
Lí do là vì sau khi làm việc, tôi trở về nhà trong bộ dạng y như vậy nhưng hiếm người nhận ra. Ngược lại, mọi người sẽ tiếp cận Suzuka và nói「 Làm ơn hãy bắt với em! 」.
Tôi đôi lúc có cảm giác như có ai đó đang theo dõi mình nhưng có lẽ họ chỉ nghĩ là đã nhìn thấy thấy tôi ở đâu đó thôi… đại loại vậy.
Những bức ảnh chụp hôm nay sẽ được xuất bản trong một cuốn tạp chí thời trang mà tôi và Suzuka thi thoảng góp mặt.
Với việc cả hai đứa đều có mặt trong một shot ảnh như này thì tôi nghĩ số sau sẽ bán chạy thôi nhưng cá nhân tôi nghĩ là do sự kỳ vọng nhiều hơn.
Trong lúc đó, Suzuka đã chuẩn bị xong xuôi và đứng thế chỗ trong lúc tôi đi trang điểm.
「 Tóc em hôm nay ổn chứ? 」
「 Nn-, chúng ta sẽ chụp một shot ảnh liên quan đến hẹn hò hôm nay nên tôi nghĩ mình nên chỉnh lại cho nó trông năng động một chút chứ nhỉ? Cơ mà Kousei-kun đã ưa nhìn sẵn rồi. Thứ thực, tôi nghĩ rằng tóc ngắn sẽ hợp với nhóc hơn nhưng… nhóc không định cắt đâu nhỉ? 」
「 Dạ vâng. Em sẽ dễ bị nhận ra hơn nếu để tóc ngắn… Em suýt chút nữa đã té ghế khi một bạn cùng lớp hét lên rằng cô ấy đã mua số tạp chí đặc biệt của Kamishiro Kousei hom nay đấy.
」
「 Ahahaha! Chà chà… Tôi nghe kể rằng số tháng này đã cháy hàng ngay sau khi mở bán đó. Ah, khi chủ tịch đưa nhóc tới gặp tôi lần đầu, trong đầu tôi không có gì ngoài một chữ “tầm thường” nhưng nhóc đã đã khiến tôi phải choáng ngợp. Tôi nghĩ là chủ tịch rất có mắt nhìn người đó. 」
「 Vâng, em cũng rất bất ngờ khi được mời nữa. Em nghĩ rằng đây là một cơ hội tốt để thay đổi bản thân nên đã đồng ý ngay tắp lự. 」
「 Hiểu rồi! Nhóc thực sự đã vụt lên thành sao sáng chỉ sau một năm làm việc. Xong rồi! Nhóc đi được rồi đó. 」
「 Em cảm ơn. Em đi chụp ngay đây. 」
Tôi đã dùng sáp được một năm kể từ khi làm công việc này nhưng một nghệ sĩ trang điểm vẫn là chuyên gia trong lĩnh vực này.
Nó nhìn ổn áp hơn lúc tôi tự vuốt và với một lớp trang điểm nhẹ, tôi đã ra dáng người mẫu.
Bởi vì ngoại hình bây giờ của tôi khác xa hoàn toàn so với khi ở trường, tôi khá tự tin rằng mình sẽ không bị nhận ra kể cả khi có ai đó bắt gặp tôi ở đây. À thì tôi cũng không muốn quá mạo hiểm cho lắm.
「 Kousei-kun, ở đây này!... Wow, số này chắc chắn bán chạy luôn. 」
「 Seiya-kun, cậu thường không hay chải tóc và cứ thể để nó rủ xuống phải? Tiếc ghê á. 」
「 Ở trường để thế tốt hơn nhiều. Tớ muốn sống một cuộc đời thật yên bình. 」
「 Một cuộc sống bình thường trong lúc làm một người mẫu ấy hả? 」
「 Thì cậu cứ coi như này nhé. Khi mọi người mất cảnh giác, đôi bàn tay tội lỗi của mình sẽ thâu tóm cả trường từ trong bóng tối. 」
「 Mình hiểu rồi, để thống trị từ bên trong ấy hả? 」
「 Được rồi được rồi, mấy đứa thân nhau thế là tốt nhưng buổi chụp hình sắp bắt đầu rồi đó. 」
「 Vâng~~~ 」
Những người duy nhất thấy tôi trong mấy bộ trang phục thời thượng và kiểu tóc như này chỉ có gia đình tôi, những người hay chụp cùng tôi và những người tôi gặp ở studio như Suzuka.
Chúng tôi đều biết trường của nhau và vì hay cùng chụp ảnh nên cậu ấy khá là cởi mở. Chúng tôi có thể nói chuyện suồng sã như bây giờ đây. Cậu ấy là người bạn nữ quý giá của tôi.
Suzuka cũng coi tôi là một người đàn ông quý giá của cậu ấy vì tôi không bao giờ nhìn Suzuka với ánh mắt tròng trọc như những tên con trai khác. Tôi khá vui khi cả hai có chung suy nghĩ.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại
Nào nào, không phải tôi cố ý dịch bậy bạ để thả hint hay gì đâu nhá. CON BÉ THỰC SỰ NÓI THẾ