「 Làm ơn hãy dừng lại đi! Nếu mấy người đến gần, tôi sẽ báo cảnh sát đấy! 」
「 Thôi nào, đi chơi với bọn anh đê. 」
「 Chuẩn như Lê Duẩn đấy. Em cũng đi một mình mà phải không? Đấy thấy chưa, mọi người giả vờ như không thấy chúng ta này. 」
Chạy tới nơi tiếng nói phát ra, tôi thấy một cô gái bị tán tỉnh bởi ba gã dân chơi, người đó là Ehashi Reika.
Không, chẳng phải họ hơi quá đà khi tán tỉnh ở nơi như này à?
À thì đứng trước một cô gái xinh đẹp như này, bạn sẽ tìm mọi cách để tán được cô ấy ngay cả khi có người xung quanh… có lẽ họ đã nghĩ vậy nhưng đối với tôi, cái cảm giác「 Ôi sao nó lại đúng lúc thế này nhể 」trở nên mãnh liệt hơn.
Kể cả vậy, bởi vì cô ấy chỉ nhìn thấy Kousei quan cuốn tạp chí và tôi cũng chưa nói chuyện với cổ bao giờ nên không đời nào Ehashi có thể nhận ra Kamishirou Kousei và Hiura Seiya là một kể cả khi tôi lên tiếng nhỉ.
Hiện tại, y như mấy gã tay chơi đó nói, người đi đường đang phớt lờ, coi như chẳng có gì xảy ra. Tôi cũng chẳng thấy ai có ý định giúp cả. Chà, khá là ngứa mắt khi nhìn mấy kẻ này vẫn cố chấp kể cả khi cô gái ấy đã từ chối họ nhỉ.
Nếu tôi giúp cô ấy trong thân phận Seiya, nó sẽ giống như một gã ngốc nghếch đang cố trở thành anh hùng cứu mỹ nhân vậy nhưng Kousei thì ngược lại hoàn toàn.
Nghĩ là làm, tôi bắt đầu hành động.
Bởi vì cổ đang gặp rắc rối nên có lẽ Ehashi cũng sẽ thuận theo tôi thôi.
「 Ah! Mãi mới đuổi kịp cậu, Reika-san. Đây, mấy thứ cậu nhờ tớ mua này. 」
Nói xong, tôi đưa cho cô ấy hộp Karaage bento. À thì mấy thứ kia nằm ở một túi khác….
Ehashi-san trông có vẻ bất ngờ và đưa mắt nhìn hộp Karaage bento tôi đưa cho cổ với ánh mắt khó hiểu.
Cơ mà cô ấy sớm nhận ra tôi không liên quan đến mấy gã dân chơi và thực tế rằng cô ấy đang được giúp nên chúng tôi đã dựng lên một vở kịch.
「 Tớ tưởng là mình nên đi trước. Xin lỗi vì khiến cậu phải tìm hộ tớ nhé… 」
「 Không sao, tớ tưởng là mình hiểu nhầm cơ. Tớ mừng vì đã đuổi kịp cậu vì tớ lo cậu cũng hiểu nhầm…. Thế mấy anh có vấn đề gì với bạn em à? 」
「 Cá… Mày… !.... Tsk! Không có cái mẹ gì cả! 」
Trong lúc tên đó đang cố nói gì đó, một tên đã cố túm cổ tôi nhưng tên “dân chơi cao cấp” đã đã ngăn lại.
Có lẽ hắn ta nhận ra những người xung quanh đã rút điện thoại ra để quay và sẽ rất tệ nếu hành động của bạn gã lọt vào ống kính.
Tôi thiết nghĩ nếu có đủ thời gian để rút điện thoại ra thì ngay từ đầu phải giúp đi chứ. Tuy vậy, chuyện đó không còn quan trọng nữa.
Trong lúc tôi đứng nép sang bên để né ống kính thì mấy gã dân chơi cũng lùi lại.
「 ….Phù, nghiêm túc luôn….. Họ phớt lờ khi ai đó gặp nạn và chỉ rút điện thoại ra khi có biến, cái xã hội này loạn thật…. Oh, bạn có sao không? 」
「 Ừm, vâng, mình ổn. Cảm ơn cậu rất nhiều vì đã giúp mình…. Ừm, Kamishiro Kousei-san? 」
「 Không, cậu nhầm người rồi. 」
Có lẽ cô ấy không ngờ rằng tôi sẽ trả lời như vậy nên mặt cổ đang thộn ra.
「 Ể? Uhhh, nhưng…. 」
「 Chà! Tạm thời cứ đi ra khỏi đây đã. 」
Bởi vì mọi người rút điện thoại ra cộng thêm cuốn tạp chí sáng nay nên cô ấy tự đi đến kết luận rằng người cứu cổ là Kamishiro Kousei nhưng tôi đã cư xử rất tự nhiên và ngay lập tức phủ nhận.
Kể cả khi chẳng có lí nào cô ấy có thể biết được rằng Kamishiro Kousei và Hiura Seiya là một, kể cả khi tôi không thể để cô ấy một mình thì tôi vẫn đã giúp Ehashi Reika, bạn cùng lớp của tôi, người đứng trên đỉnh của chuỗi thức ăn.
Nếu cô ấy phát hiện ra thì cuộc đời nhân vật nền của tôi sẽ tan thành mây khói.
Thú thực tôi muốn phắn lắm rồi nhưng sẽ thật là vô trách nhiệm nếu tôi để cô ấy tự đi về nhà và cứ thế biến mất.
Đó là lí do tại sao cho dù định dẫn cô ấy về thì tôi cũng cần che giấu thân phận của mình.
「 Nếu là ban ngày thì không sao nhưng giờ đã là 8:00 tối tối rồi, sẽ rất là nguy hiểm nếu cậu đi lại một mình cậu biết chứ? 」
「 Uhh, mình phải mua vài thứ nên…. 」
「 Ahhh…. bất đắc dĩ nhỉ…? Thế cậu đã mua được thứ mình cần chưa? 」
「 À vâng, mình đang trên đường về thì bị gọi lai và… kết quả thì như cậu thấy đó… 」
「 Ra vậy… cậu định đi đường nào? 」
「 Ể? 」
「 Nếu cậu không có vấn đề gì thì mình có thể đưa cậu về nhà. Sẽ khá là rắc rối nếu cậu lại vướng vào rắc rối nữa đó. 」
「 Ừm, nhà mình thì đi dọc xuống con phố này nhưng…. Cậu có phiền không? 」
「 Không sao, nhà mình cũng gần đây mà. 」
「 !! Cảm ơn cậu nhiều! 」
Bất ngờ thay, nhà chúng tôi có vẻ gần nhau. Tôi cảm thấy phải có trách nhiệm đưa cô về nhà kể cả khi nhà tôi ở hướng ngược lại và không lí nào Kamishiro Kousei lại từ chối giúp đỡ một cô gái cả.
Hiện tại, tôi vừa muốn không bị cô ấy phát hiện vừa có nghĩa vụ đưa cô ấy về nhà. Nhà tôi cũng ngay gần đây thôi.
「 Nhà mình ngay đây rồi. Ừm, thành thực cảm ơn cậu rất nhiều! 」
「 Chà, sẽ rất là nguy hiểm nếu một cô gái đi lại một mình trong đêm nên cậu nhớ cẩn thận. Ehashi-san cũng rất xinh nên cậu càng phải cẩn thận đó nhé. 」
「 ….Vâng… Uhm! Cậu là Kamishiro Kousei phải không? 」
「 Không, cậu nhầm người rồi. 」
Tôi đã không thừa nhận nhưng có lẽ đến 80%-90% cô ấy đã nhận ra rồi.
Cơ mà không sao.
Đúng hơn, có lẽ thế này cũng tốt vì giờ cô ấy chỉ chăm chăm xác nhận xem tôi có phải Kamishiro Kousei không và hoàn toàn không hay biết về Hiura Seiya.
Seiya và Kousei có cách nói chuyện khác nhau nên bạn chẳng thể nhận ra đâu. Nói cách khác, đây là một chiến thắng tuyệt đối.
Ehashi Reika đã được cứu bởi Kamishiro Kousei, một người mẫu khá hot thời gian vừa qua. Đó là những ấn tượng duy nhất mà cổ có về tôi… hay chuyện đó đáng lẽ phải xảy ra.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại