Dakara Ore wa 〇〇 nanka janai! ~Takane no Hana wo Nanpa kara Tasuketara Shoutai ga Baremashita~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

6 9

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7417

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 165

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 167

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

(Đang ra)

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

みょん

Kẻ tự xưng là kẻ thua cuộc nhưng về cơ bản lại là nhân vật chính tốt bụng, cuối cùng lại chạy khắp nơi để giúp đỡ mọi người!? Một câu chuyện rom-com thôi miên mọi lứa tuổi!

10 173

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2140

Web Novel - Chương 12 - Nhân vật nền đi về nhà cùng tiên nữ giáng trần

「 Cậu hay đọc loại sách nào? 」

「 Hmm… dạo này mình hơi bận nên chủ yếu light novel vì chúng rất dễ đọc nhưng mình cũng thích truyện trinh thám nữa. 」

「 Vậy à? Nhắc mới nhớ, cậu có đi làm thêm ở đâu không? 」

「 Không, mình không có đi làm thêm. 」

Hiện tại tôi đang rất lo ngại về những ánh nhìn và giọng nói xung quanh tôi.

Mặc dù không có ai học cùng trường chúng tôi ở quanh đây nhưng không có nghĩa là nơi này thiếu các bà nội trợ và nhân viên văn phòng.

Gần như không một ai nhìn tôi cả nhưng họ hẳn đang cười thầm vì Eihashi-san và tôi trông thật khập khiễng.

Dù sao thì họ hẳn đang tự hỏi vì sao một người đẹp như vậy lại đi chung với một gã mờ nhạt như tôi và chúng tôi trông tương phản như nào.

Tôi mừng vì mình đã kịp chuồn khỏi trường nhưng nếu có ai học cùng thấy chúng tôi, tôi không biết liệu mình có bị đối xử như một nhân vật nền ăn bám kể từ ngày mai không nhỉ.

Giữ những suy nghĩ đó trong đầu, tôi lần lượt trả lời những câu hỏi của Eihashi-san.

… làm người mẫu là một công việc toàn thời gian nên căn bản tôi không hề nói dối.

「 Vậy à. Mình luôn thấy cậu rời khỏi trường ngay sau khi giờ học kết thúc nên mình nghĩ cậu bận việc làm thêm. 」

「 À không, chuyện đó… cậu thấy đó! Mình sống một mình nên mình phải tự nấu ăn. Nấu nướng cũng na ná như một loại sở thích với mình á! 」

Nhân tiện, sở thích của tôi là đọc sách chứ không phải nấu ăn. Trong lúc tôi đang mải mê nghĩ về cách biện hộ cho việc làm người mẫu là một công việc toàn thời gian, cậu ấy đã hỏi một câu khiến tôi lơ là cảnh giác. Có lẽ sẽ tốt hơn nếu ngày từ đầu tôi nói dối là mình có đi làm thêm.

…trong trường hợp tôi trả lời là có, tôi có thể đoán được rằng cậu ấy sẽ hỏi tôi đang làm công việc gì và tôi sẽ chẳng thể nào trả lời. Hãy mong rằng tôi đã lựa chọn đúng và để mọi việc tới đâu thì tới.

「 Nhắc mới nhớ, Hiura-san hay mang bento tới trường nhỉ. 」

「 À ừ… nó khá là rắc rối để mua được đồ ăn từ căng tin nên mình chỉ đơn giản gói thức ăn thừa từ tối thôi cậu thấy đó… mà cậu cũng biết mình mang bento à. 」

「 Vâng? À, hôm trước, bạn mình có nói về mẫu người cậu ấy thích nên chúng mình có bàn về mấy bạn nam biết nấu ăn… sau cùng chúng mình có nói về việc cậu hay ăn trưa tại lớp. 」

Ể, thật là một bí mật động trời. Tôi nổi bật thế cơ à…? Đáng nhẽ bento phải giúp tăng chỉ số nhân vật nền của tôi chứ?

Không, tôi chỉ là một chủ đề thoáng qua trong một cuộc trò chuyện thường ngày của Eihashi-san thôi. Nó như kiểu câu chuyện về một nhân vật chính chuyển sinh vậy. Người ta chỉ kể về việc cậu ấy bị xe tải đâm trong đoạn mở đầu và cậu ấy đã lớn lên như nào cho đến năm 6 tuổi!

Lí do cô ấy nhớ được là bởi vì Eihashi-san rất đặc biệt. Người bình thường sẽ chẳng thèm nhớ mấy chi tiết cỏn con thế đâu…

「 Cậu tự làm bento đúng chứ. Mình cũng vậy nhưng thi thoảng mình lười và chỉ ăn mì gói thôi. 」

「 Hee… khá là bất ngờ khi cậu ăn mì gói đó Eihashi-san. Mình luôn cảm thấy nôn nao khi ăn mì gói nên mình thường tự nấu hoặc mua bento ngoài cửa hàng tiện lợi. 」

「 Vậy à? Mình ít khi mua bento nhưng nhà mình nhiều mì gói lắm… Um, những hôm mình đi chơi với bạn bè về mình thường không có tâm trạng nấu ăn nên mình thường ăn mì gói cậu thấy đó. 」

Eihashi nói với nụ cười bẽn lẽn nhưng tôi nghĩ mình là đứa duy nhất ở đây nghĩ rằng Eihashi-san thật hoàn hảo.

Tôi nghĩ lại và chợt nhận ra.

Cô tiên nữ giáng trần này được các bạn nữ mến mộ và các bạn nam thèm khát. Bởi vì cô ấy có điểm số xuất sắc và hay mang bento, tôi đã nghĩ rằng cậu ấy là một người giỏi làm việc nhà.

Điểm của cô ấy là thành quả của biết bao cố gắng nên sẽ là lẽ thường tình nếu cô ấy cảm thấy làm việc gì đó có chút khó khăn.

Khi vội, cô ấy ăn mì gói, cũng giống như tôi mua bento ngoài cửa hàng tiện lợi khi tôi không có thời gian tự nấu.

Tôi ghét bị phán xét bởi mọi người xung quanh nhưng trước khi tôi kịp nhận ra, chính tôi đã trở thành thứ mà bản thân mình ghét.

Chí ít tôi vẫn muốn coi Eihashi-san như một con người bình thường như bao con người khác…. Chà, tôi vẫn còn muốn làm một nhân vật nền nên tôi sẽ hạn chế tiếp xúc với cậu ấy.

Tiếc thay, sự thật là cậu ấy vẫn là một người nổi tiếng. Chẳng ai có thể phủ nhận điều đó cả.

「 …-san, cậu có nghe thấy mình nói gì không vậy? 」

「 OH! Xin lỗi, mình đang nghĩ về một số việc. 」

Trong lúc tôi đang đắm mình vào những suy nghĩ của bản thân mà không chú ý tới mọi thứ xung quanh, tôi không đã không nhận ra khi cậu ấy nhìn và gọi mình.

Khi tôi để ý, tôi đã rất bất ngờ khi mặt của Eihashi-san đang áp sát mặt tôi.

「 Fufu, mình hiểu rồi, vậy ra bình thường cậu cũng như này. 」

「 Nn? Ý cậu là sao? 」

「 À không, không có gì đâu. Vậy, lúc nãy cậu có nói hôm nay cậu cũng mang bento phải không? Cậu mua loại nào vậy? 」

「 À ừ, hôm qua mình mua Karaage bento. Cậu thấy đó, ta chẳng thể nào cưỡng lại sức hút của đồ rán khi ta ở một mình được mà phải không? Hơn nữa, bởi vì lúc đó cũng muộn rồi nên khi mình mua, mình được giảm giá tới tận 30%. Nó cũng giúp mình tiết kiệm được kha khá vì mình đang sống một mình… 」

「 Mình hiểu rồi. Cậu cũng sẽ tiết kiệm được kha khá tiền nếu mua rau củ quả tươi thay vì loại gọt sẵn phải chứ!... tiện thể, cậu nói rằng hôm qua cậu ra ngoài muộn nhưng cụ thể là lúc nào vậy? 」

「 Hmmm, mình mua hộp Karaage bento ở cái trung tâm thương mại ta đang chuẩn bị đến nhưng theo mình nhớ là hơn 7 giờ tối hôm qua thì phải? 」

「 Muộn vậy à?... nhắc mới nhớ, mình cũng ở đó vào tầm giờ ấy. Lúc về cậu có trông thấy mình không? 」

Vậy ra đây là lí do cậu ấy bắt chuyện với tôi à!?

Tệ rồi đây… cậu ấy hẳn đã nghi ngờ vì tôi mua bento lúc 7 giờ và cứu cậu ấy lúc 7 giờ 30. Chẳng phải thế khiến cậu ấy càng thêm nghi ngờ à?

Tôi đã nói rằng tôi ở trung tâm thương mại lúc 7 giờ. Chúng tôi sắp tới nơi rồi nên tôi phải đánh lạc hướng thôi…

「 Ồ, mình đi về bằng đại lộ nên không có thấy cậu. Quan trọng hơn, ta sắp đến nơi rồi đấy nên cậu chắc chứ? 」

「 Hee… cậu đi qua đại lộ à. Mình có thứ thực sự cần mua nên ổn mà. 」

Tôi bằng một cách nào đó đã lừa được cậu ấy. Thú thực, trong mấy tình huống mà cậu ấy nghi ngờ tôi như lúc này, câu trả lời đó không thoả đáng cho lắm.

「 Cậu thấy đó, hôm qua mình về nhà bằng ngõ. Cậu có phải Kamishiro Kousei không? 」

Tôi không biết có mối liên hệ gì giữa việc cậu ấy đi về bằng ngõ và việc tôi là Kamishiro Kousei nhưng chỉ có một câu trả lời duy nhất cho câu hỏi đó thôi.

「 Không, cậu nhầm người rồi. 」

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại