Khoảnh khắc cơn gió mang mùi hôi tanh ập tới, Hyakusuke lập tức phản ứng, dùng khuỷu tay trái chặn đứng đòn tấn công của con nhện đầu người. Khớp khuỷu tay trái của cậu bị thương ngay tức khắc. May mắn thay, nhờ tấm giáp tay cùng với cơ bắp rắn chắc và xương cốt đã hấp thụ phần lớn lực tấn công.
Con nhện này không đặc biệt mạnh nhưng điều khiến nó phiền phức chính là lớp vỏ kitin lại cứng như thép. Tuy nhiên, Hyakusuke đã chuẩn bị sẵn cho việc này.
Với một tiếng “bịch” trầm đục, cậu đập mạnh con nhện vào vách hang, rồi nhanh chóng đâm thanh ninjato trong tay phải xuyên qua đôi càng của nó. Mũi đao cắm thẳng vào thân, xé nát nội tạng bên trong.
“…Chỉ là một tiểu yêu, khoảng hạ cấp hoặc trung cấp. Dù phiền phức thật, nhưng ngay cả một ninja hạng thấp như mình cũng có thể xử lý được.”
Vấn đề thực sự là số lượng của chúng, và việc vỏ lẫn da của chúng đều được gia cố bằng yêu khí. Lưỡi kiếm bình thường khó lòng cắt xuyên qua. Nếu không có kỹ thuật, chém bừa chỉ khiến lưỡi kiếm bị bật ngược hoặc gãy. Nhưng với kinh nghiệm, sẽ học được nhiều mẹo xử lý.
Giết con nhện xong, Hyakusuke rắc chút bột giải độc lên vết thương và xử lý sơ qua.
“…Có lẽ phải dùng cách đó thôi.”
cậu liếc nhìn xác con nhện.
Ở thế giới này, ngay cả những yêu quái cấp thấp vẫn có thể dễ dàng bị tiêu diệt chỉ bằng một người nông dân trưởng thành tay cầm nông cụ.
Một khi chết, lớp vỏ kitin của nhện sẽ mềm đi. Hyakusuke rạch bụng nó, moi nội tạng, đặc biệt là ruột, rồi bôi thứ dịch hôi nồng ấy lên trang bị của mình, đồng thời phủ đều phần còn lại lên người Tsukigaro Yoyami.
“Không còn cách nào khác… Muốn đi qua mê cung hang động này và tìm Hồ Long Mạch, chúng ta buộc phải vòng qua nhiều ngả. Đây là cách duy nhất.”
Hôi thật, nhưng nó sẽ giúp họ sống sót.
…
“Trí nhớ của mình tốt phết đấy chứ.”
Hyakusuke cắt tơ nhện bằng lưỡi đao, chế thành một sợi dây tạm thời để buộc nhân vật chính đang bị thương lên lưng. Lần theo ký ức từ kinh nghiệm chơi game, cậu đi qua vài ngã rẽ và thật sự tìm thấy Hồ Mạch Long.
“Xem ra lũ nhện này dựa vào khứu giác hơn là thị giác…”
Giờ cậu mới nhận ra — việc nhóm lớn bị phát hiện không phải vì bùa ẩn thân vô dụng, mà vì số lượng người để lại quá nhiều dấu vết. Đi một mình, phủ mùi quen thuộc của nhện hoặc dùng bùa ẩn thân, an toàn hơn hẳn.
Trước đó, hoảng loạn khiến cậu chạy bừa để thoát khỏi lũ nhện. Nhưng giờ đã bình tĩnh, cậu tận dụng trí nhớ từ trò chơi để tìm đến phần sâu nhất của tổ nhện — Hồ Mạch Long.
Tổ tiên của tổ nhện này vốn là một con nhện khổng lồ, từng được dân làng hẻo lánh thờ phụng như thần núi. Sau khi tổ tiên bị giết, hậu duệ của nó mất đi thần tính, sa đọa thành yêu quái.
Con nhện chúa ấy muốn lấy lại thần tính bằng cách đào sâu vào long mạch trong núi, tạo ra một hố ngầm cho nước ngầm rỉ vào. Năng lượng địa mạch tụ lại, hình thành một “hang rồng” nhân tạo.
Hang động chứa Hồ Long Mạch lấp lánh các khối tinh thể, giống như một hang pha lê — có lẽ là kết quả của sức mạnh long mạch.
“Chắc đây là Hồ Mạch Long rồi.”
Hyakusuke quan sát mặt nước xanh lục phát sáng nhẹ, cảm nhận luồng linh lực mạnh mẽ và thần tính thuần khiết của đất.
“Tiếc quá… Mình lại chẳng thể hưởng lợi gì từ thứ này. Sức mạnh long mạch chỉ làm đất đai màu mỡ, củng cố thần linh địa phương nhưng lại vô dụng với người thường.”
Tuy vô dụng với cậu, nhưng nó có thể cứu được Tsukigaro Yoyami.
Nhân vật chính mang ba huyết mạch mạnh mẽ, mỗi loại đều đáng sợ theo cách riêng của nó, sau khi thức tỉnh sẽ đạt tới tầm cao khó tưởng tượng. Năng lượng thần thánh của long mạch có thể áp chế biến đổi yêu ma, thanh lọc tâm trí, gột rửa linh hồn và kích thích huyết mạch thần thánh để tái tạo cơ thể.
“Vốn dĩ đây là cách mà các nữ chính sau này nghĩ ra để cứu cậu ta. Mình chỉ theo đó mà làm lại thôi ,chắc là sẽ được thôi mà, nhỉ?”
Lẩm bẩm, cậu lột bỏ quần áo của Yoyami và ném cơ thể trần trụi của cậu xuống hồ.
“Tõm.”
Nhân vật chính chìm xuống đáy.
Không cần lo chết đuối — tinh chất long mạch đậm đặc cho phép sống dưới nước. Ngược lại, Yoyami sẽ lột xác bên trong đó.
“Giờ tuy cậu ta yếu, nhưng sau chuyện này, có khi lại thức tỉnh một năng lực mới mạnh mẽ…”
Nhân vật chính có nhiều hướng thức tỉnh tiềm năng — ai biết lần này sẽ là gì?
———— hi hihi hihihi.
Tiếng cười rỗng tuếch, chảng giống con người chút nào vang vọng từ bóng tối sâu trong hang.
Từng sợi lông trên người Hyakusuke dựng đứng khi cơn lạnh chạy dọc sống lưng. Khuôn mặt cậu méo lại vì kinh hoàng.
cậu ngẩng đầu — và thấy một gương mặt lộn ngược lơ lửng giữa không trung.
Khuôn mặt một bé gái, nửa chìm trong bóng tối, đôi môi nở một nụ cười trống rỗng.
“Ngươi tìm gì trong tổ của ta?”
Tám chân nhện đầy lông, sắc nhọn bám chặt trần hang — một yêu quái giống Jorogumo đáng sợ. Nửa trên là cô gái mặc kimono, dung mạo thanh tú với hàm răng nhọn như kim, nửa dưới là nhện khổng lồ phủ đầy lông và giáp.
Hyakusuke nuốt khan. cậu không hiểu bằng cách nào con nhện này giấu được yêu khí khủng khiếp để tiếp cận cậu mà không bị phát hiện —
Không, tâm trí cậu trống rỗng. Dạ dày quặn lại. Thực tại vượt quá khả năng nhận thức.
Rồi con nhện khổng lồ rơi xuống.
ẦM!
Cú va chạm tạo nên những đợt chấn động. Cơ thể Hyakusuke phản xạ trước cả ý thức — cậu bật người ra sau khi đất đá văng tung tóe như mảnh đạn.
Vừa kịp tránh đòn dánh, co thấp người, tứ chi chống vào đống đá vụn. Nhưng sức nặng khủng khiếp của con nhện tạo sóng chấn động suýt hất văng cậu.
Hyakusuke tiếp đất trong tư thế thú săn, mặt và cổ chảy máu. cậu may mắn còn sống.
Thực ra, ninja hạng thấp của tộc Kurohimeyama chỉ có linh lực nhỉnh hơn người thường đôi chút. Việc huấn luyện cũng chỉ ở mức chấp nhận được.
Con nhện này không phải yêu quái bình thường — nó là một đại yêu có thể nghiền nát cậu như con sâu cái kiến.
“Giờ phải làm gì?”
Tâm trí cậu quay cuồng. Khoảng cách sức mạnh quá lớn khiến tuyệt vọng tràn ngập. cậu còn thoáng nghĩ liệu kiếp sau có được đầu thai về Trái Đất hay không.
Kệ đi. Chết thì chết thôi.
Tay giơ đao, chuẩn bị trận chiến cuối cùng.
Thế giới game khốn kiếp này thật kinh tởm!
“...Ảnh Điệp”
Một giọng nói khẽ vang.
Con nhện dường như nhận ra điều gì đó — nhưng đã quá muộn. Thời gian và không gian bị kéo dài, vặn xoắn, rồi nén lại dữ dội.
Với những người chứng kiến — Hyakusuke và con nhện — như thể chẳng có gì xảy ra. Không mở đầu, không kết thúc, không quá trình. Giống như một khung hình lạ chèn vào cuộn phim.
Hyakusuke trố mắt khi máu phun từ cơ thể con nhện, thân thể khổng lồ bị xé toạc. Không chỉ bị chém đôi — mà bị chặt vụn. Chân gãy, nội tạng và máu văng ra từ các vết cắt, tràn xuống đất.
cậu sững sờ. Trong nháy mắt, con quái vật đáng sợ đã hóa thành vũng máu thịt.
“May mắn đấy. Chậm một giây nữa là ngươi chết rồi.”
Người vừa nói là một thiếu nữ — mái tóc bạc ánh trắng xõa xuống, mắt phải ẩn sau lớp tóc mái mỏng trong suốt.
Nàng mang nét đẹp tựa như một tác phẩm làm từ thủy tinh. Nhưng vẻ đẹp ấy mang theo một khí chất khó nắm bắt, khiến người ta không khỏi yên lòng.
“…Tiểu thư Kohaku, thần nợ người mạng sống này.”
Hyakusuke không dám nhìn lâu. Thứ nhất, đồng phục diệt yêu của nàng không có tay áo, để lộ hõm nách — nhìn chằm chằm sẽ vô lễ.
Thứ hai, địa vị của họ cách nhau quá xa. Một ninja hạng thấp như cậu ở dưới đáy xã hội so với nàng.
Dù tâm trí hiện đại coi thường thứ bậc ấy, cậu vẫn phải quỳ trước thiếu nữ còn trẻ hơn bản thân.
Ở thế giới này, ninja hạng thấp còn kém hơn cả gia nhân. Còn nàng ư? Là đại tiểu thư của tộc Kurohimeyama — kiếm thánh diệt yêu mạnh nhất tộc, và là vị hôn thê của Tsukigaro Yoyami.
“Những trừ yêu sư bị bắt đâu?”
“Phần lớn bị trúng độc,” Hyakusuke đáp cẩn trọng. “Một mình thần không cứu nổi… Nhưng thiếu chủ nhà Tsukigaro vẫn còn thở. Xin người cứu cậu ấy—”
Chưa kịp nói hết, Hồ Mạch Long phía sau cậu sôi sục dữ dội.
Ánh mắt Kurohimeyama Kohaku lập tức hướng về đó.
“…Chuyện gì vậy?”
Lông mày nàng khẽ nhíu khi mái tóc đen nổi lên từ mặt nước xanh phát sáng. Rồi một thân hình tuyệt đẹp từ từ trồi lên — làn da trắng, đường cong đầy đặn, mê hồn.
“…Cái quái gì thế?”
Sau chiếc mặt nạ cáo đen, gương mặt Hyakusuke méo mó vì kinh hoàng.
“…Không… Không đời nào đó lại là nhân vật chính, Tsukigaro Yoyami… phải không?!”
Trong lòng cậu gào thét, nếu bỏ mặt nạ ra, biểu cảm của cậu hệt như bức tranh Tiếng Thét của Edvard Munch.
(NOTE:Jorōgumo (絡新婦), nghĩa là “Cô dâu nhện” hoặc “Nhện trói buộc”, là một yōkai trong truyền thuyết Nhật Bản, được miêu tả là loài nhện cái sống lâu có thể biến thành phụ nữ xinh đẹp để quyến rũ đàn ông, rồi dùng tơ siêu bền trói chặt và ăn thịt họ. Truyền thuyết nổi tiếng nhất về Jorōgumo gắn liền với thác Jōren ở Izu, nơi nàng dụ con mồi đến gần rồi kéo xuống nước. Hình tượng này xuất hiện nhiều trong anime, manga và game, thường được khắc họa như mỹ nữ nửa người nửa nhện vừa quyến rũ vừa nguy hiểm.)