Cứu nhầm công chúa trốn nhà đi chơi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

(Hoàn thành)

Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

binibig

"Dù phải vứt bỏ tất cả, tôi vẫn muốn đánh bại cậu."

152 1342

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

44 3483

Lý do cô bạn thuở nhỏ luôn ngăn cản tôi hết mình khi tôi tháo kính

(Đang ra)

Lý do cô bạn thuở nhỏ luôn ngăn cản tôi hết mình khi tôi tháo kính

夜道に桜

Đây là câu chuyện tình yêu học trò, nơi Haruto được bảo vệ vẻ bề ngoài, nhưng vẫn cố gắng tìm ra sự thật...

15 83

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

41 309

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

39 199

Tôi sẽ quên cảm giác này trong một ngày không xa

(Đang ra)

Tôi sẽ quên cảm giác này trong một ngày không xa

Yoru Sumino

Câu chuyện kể về Suzuki - một thanh niên hoàn toàn chán đời nhìn cuộc đời diễn ra nhàm chán trước mặt anh. Trong lúc đi học thì lại vô tình gặp được Chika.

6 40

WN - Chương 8: Lời từ biệt

[C-Chuyện gì đang xảy ra thế này?..... Mau giải thích đi….!”

Người phụ nữ đeo kính tiến sát lại gần Luna, mặt đỏ bừng và đôi mày nhíu chặt.

Bà ấy trông có vẻ hơi quá khích, tôi định đứng ra để bảo vệ cho Luna nhưng cô ấy đã cản tôi lại.

[...........]

Cô gái trẻ đứng cạnh người phụ nữ đeo kính cứ nhìn chằm chằm vào mặt tôi.

Họ là ai nhỉ…..?

[Không có gì để giải thích cả, tất cả như cô thấy đó.]

Luna dang hai tay ra, như thể cô ấy muốn cho bà ấy nhìn thấy rõ bộ đồ mình đang mặc.

Họ đang dùng tiếng Anh để giao tiếp với nhau nên tôi không hiểu được cô ấy đang nói gì. Nhưng có vẻ như Luna đang giải thích về bộ quần áo của cô ấy.

…. Bỗng nhiên, tôi bắt đầu cảm thấy đau dạ dày.

[Không thể nào…. Với tên nhóc đó sao?!]

[Tôi đã cùng cậu ấy ôm nhau ngủ qua đêm. Hay nói cách khác là chúng tôi đang trong mối quan hệ như thế đó.]

[—!]

Luna đang nói gì vậy nhỉ?

Người phụ nữ đeo kính đó trừng mắt nhìn tôi như thể đã gặp được kẻ thù giết cha mình vậy.

Tôi đang sợ sao….?

[Làm ơn đừng nhìn Saito-sama với ánh mắt như vậy.]

Tôi hoàn toàn bị bỏ lại phía sau bởi rằng tôi không thể hiểu tiếng Anh, nhưng Luna đang nhìn bà ta với một ánh mắt giận dữ chưa từng có.

Rốt cuộc họ đang nói gì vậy?

Tôi nghĩ tên của tôi đã được nói ra…..

[Cô không hiểu vị trí của mình à!? Cô đã đính hôn rồi mà còn làm ra loại chuyện như thế này—!]

Người phụ nữ đeo kính, vốn đã giận sẵn, giờ lại càng trừng mắt hơn và bắt đầu lớn tiếng quát về phía cô ấy.

…..Bà ta đang nói cái gì vậy?

[Tôi không hài lòng với cuộc hôn nhân sắp đặt đó. Chính các ông bố đã tự quyết với nhau.]

[Đừng có ích kỷ nữa! Cô đòi sang Nhật chơi một chuyến trước khi kết hôn, bọn tôi đã chiều theo… vậy mà vừa đặt chân tới nơi là cô lặn luôn một mạch – bố mẹ cô tức giận đến phát điên lên đấy! ……Rồi cô định giải thích thế nào với vị hôn phu về chuyện thân mật với người khác? Cô định hủy hôn thật sao…!?]

Tôi nên làm gì bây giờ? Có nên ngăn họ lại không….?

Bà ấy đang thực sự giận dữ…..

Cơn giận dữ lớn đến nỗi mặc dù tôi không hiểu gì tiếng Anh nhưng vẫn có thể hiểu được bà ấy một chút.

Luna thật đáng nể khi đối diện thẳng thắn với bà ta một cách dứt khoát đến vậy.

“[Tôi đã có ý định làm vậy từ trước rồi.]”

“[Đủ rồi—!]”

Người phụ nữ đeo kính vừa định nổi giận thêm với Luna…

Thì cô bé với gương mặt trẻ con kia bước lên.

[Người nên im lặng ở đây là cô mới đúng. Cô đang nói quá nhiều so với vai trò là một người giám hộ rồi đấy!]

[ –!?]

Trong một khoảnh khắc đó, tôi hoàn toàn không thể hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa.

Ngay lúc cô bé ấy lên tiếng, người phụ nữ đeo kính đó liền ngã gục xuống sàn, bất tỉnh.

[Aira….]

Luna gọi cô bé ấy là “Aira”.

Có vẻ như đó là tên của cô ấy.

[Em xin lỗi vì đã khiến chị cảm thấy bất tiện.]

[Không sao đâu, cảm ơn em vì đã luôn giúp đỡ chị.]

Khi Aira cúi đầu, Luna mỉm cười với vẻ dịu dàng, như thay cho lời cảm ơn với cô ấy.

Cô ấy có vẻ chẳng mấy lo lắng về người phụ nữ vừa ngất xỉu kia, nhưng….. liệu có ổn không nhỉ?

“Tớ xin lỗi vì đã gây náo loạn.”

Luna lên tiếng với vẻ như muốn nói “cuộc trò chuyện đã kết thúc rồi đấy”.

….Liệu bây giờ có phải là thời điểm thích hợp để hỏi không?

“Bà ấy….sẽ ổn chứ?”

“Sẽ ổn thôi mà,.... Tôi chỉ vừa đánh ngất cô ấy một lúc.”

Aira thờ ơ trả lời câu hỏi của tôi bằng tiếng Nhật.

Cô bé ấy có mái tóc bạc óng ánh, buộc kiểu song sinh lệch sang một bên. Dáng người nhỏ nhắn, gương mặt non nớt trông vô cùng xinh xắn và dễ thương… nhưng thái độ thì lại lạnh lùng đến lạ.

Cô ấy là ai?.... Và hành động vừa rồi của cô ấy là sao?

Nhưng ít nhất cô ấy có vẻ mạnh hơn so với những tên cố bắt cóc Luna.

“Ah!... cô ấy là Aira Sylvian là người giám hộ cũng như là vệ sĩ của tớ. Cô ấy cũng là người giúp tớ thoát ra, phải không?”

“Um,.... vệ sĩ và người giám hộ sao….?”

Luna là ai vậy chứ……?

Không phải cô ấy là một cô gái đang gánh nợ, bị bọn xấu bắt ép phải làm việc sao……?

“Ah…..!”

Khuôn mặt của Luna trông như thể đang nói “Ôi không……!”

Có vẻ như cô ấy vừa lỡ lời mất rồi.

[Luna-sama, chị đã nói cho cậu ấy những thứ gì rồi?”

Giữa tình huống ấy, Aira – vẫn giữ vẻ điềm tĩnh thường thấy – khẽ đưa ánh nhìn về phía Luna.

[Chị hầu như không nói với cậu ấy gì cả……]

[Chuyện đó xem ra cũng hơi có vấn đề đấy……]

Ayla nghiêng đầu nhìn Luna, người đang tỏ vẻ áy náy.

Rồi cả hai lại bắt đầu nói tiếng Anh, để mình tôi bị bỏ lại phía sau.

[Chị nghĩ sẽ tốt hơn nếu đợi mọi chuyện đã xong xuôi rồi mới nói với cậu ấy…]

[Ra vậy, chị định vây kín thành trì để không cho người ta có đường lui à. Luna-sama thực sự thích cậu ấy đến mức vậy rồi sao?]

[Cách nói của em có hơi khó nghe đấy……nhưng mà…..chị chẳng thể phủ nhận được.]

[Vậy thì em sẽ theo ý chị vậy. Nhưng mà….cho dù có là Luna-sama thì nước cờ này thực sự nguy hiểm…. Em không ngờ là chị có thể thành công đấy.]

Bỗng nhiên, Aira bất ngờ tiến lại gần về phía tôi.

Vừa đến trước mặt, cô bé liền ghé sát lại để nhìn thẳng vào mặt tôi ở khoảng cách rất gần.

Trông như thể cô ấy đang cố hết sức để nhón chân lên cho cao hơn.

[Cậu có đôi mắt trong sáng và rất đẹp…… Khuôn mặt dịu dàng này cũng là tuýp người mà Luna-sama để ý đến. Cậu còn đủ sức đánh bại cả thuộc hạ của tôi nữa…… Nếu chính Luna-sama đã chọn cậu,…… thì chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.]

Cô ấy chăm chú nhìn vào mặt tôi, vừa lẩm bẩm điều gì đó — nhưng lần này lại là chuyện gì nữa đây?

Tôi cũng chẳng biết có nên quay mặt đi không, đành phải nhìn lại cô ấy.

[Em có thể biết tên của cậu ấy được không ạ?]

[Là Seito-sama .]

Aira-chan khẽ hỏi, và Luna mỉm cười dịu dàng trả lời câu hỏi của cô ấy.

Đôi mắt của Aira ngay lập tức nhìn lại về phía tôi.

“Seito-sama.”

“C-Cái gì vậy….?”

Tôi bất ngờ bị Aira-chan gọi tên, liền ngơ ngác đáp lại theo phản xạ.

“Tôi thực sự muốn biết có phải cậu đã ngủ với Luna-sama đúng không?”

“Hở!?”

Cô gái này vừa nói cái quái gì thế?!

Bỗng nhiên, có thứ gì đó cứng như sắt đang tì vào bụng tôi—khoan đã, chẳng phải đây là… súng sao……?!

Tại sao ở Nhật mà cô ấy lại mang theo thứ nguy hiểm như vậy chứ……?!

“Làm ơn hãy trả lời thật lòng ạ.”

Liệu tôi có nên khai hết tất cả ra không?

Tôi nghĩ tôi có thể sẽ bị bắn nếu không trả lời thật lòng mất….

Ngay lúc đó, tôi đã quyết định đưa ánh mắt cầu cứu về phía Luna.

Ánh mắt tôi vô thức chạm phải ánh nhìn của Luna, người đang nhìn tôi, và cô ấy khẽ gật đầu với nụ cười dịu dàng.

…Cô ấy không thấy Aira-chan đang làm gì với tôi sao……?

—Không, chắc chắn không thể có chuyện đó.

Có lẽ cô ấy hiểu rất rõ, và chỉ là đang bình thản đặt niềm tin vào Aira-chan mà thôi.

Nếu vậy, thì cái gật đầu ấy có nghĩa là—

“N-Nó là sự thực…..”

Luna luôn yêu cầu tôi ngủ cùng với cô ấy, và lần nào chúng tôi cũng ôm nhau mỗi khi đi ngủ.

Tôi chẳng thể biện minh vào lúc này được.

“Cảm ơn cậu vì đã xác nhận, xin thứ lỗi vì sự thất lễ này.”

Sau khi nghe câu trả lời của tôi, Aira đã cất khẩu súng của mình vào sâu trong áo.

Tôi cảm tưởng mình đã hao đi mười năm tuổi thọ sau pha này…… Rốt cuộc ý nghĩa của câu hỏi đó là gì?

[Luna-sama, đúng là phụ thân và mẫu thân của cô đang rất tức giận. Họ muốn chị trở về nước ngay lúc này.]

Có vẻ như cô ấy đã xong chuyện với tôi và chuyển qua nói với Luna điều gì đó.

[Chị biết rồi, điều này đã nằm trong dự tính của chị rồi.]

Luna nghiêm mặt khẽ gật đầu với Aira-chan, rồi bước về phía tôi như để thay cô ấy tiếp lời.

Nếu cứ như thế này… thì cô ấy sẽ—

“Cảm ơn cậu vì năm ngày qua, tớ sẽ sớm quay lại đây với cậu thôi.”

—Bất ngờ, cô ấy đặt một nụ hôn lên má tôi.

“L-Luna…!?”

“Đây sẽ là một cuộc chia tay ngắn thôi. Xin anh đừng quên em nhé.”

Luna nói vậy bằng một nụ cười thoáng buồn, rồi quay người bước vào trong phòng.

“Chị sẽ thay đồ, nên em đợi chị một chút nhé.”

Có vẻ như Luna thực sự sắp rời đi.

Cô ấy định thay lại bộ đồ đã mặc khi mới đến đây.

Vì là con gái thay đồ, nên tôi đành đứng ngoài hành lang, đầu óc cứ lơ lửng trong vô thức mà chờ.

Aira cũng theo Luna vào phòng, chắc là để giúp cô ấy thay đồ.

“──Vậy thì, xin tạm biệt.”

Sau khi thay xong, Luna xỏ giày vào, nhẹ nhàng nói lời chào tạm biệt rồi định rời khỏi phòng.

“Cậu… thực sự đi thật à…?”

Dù biết bản thân không thể giữ cô ấy lại, tôi vẫn không thể không cất tiếng hỏi.

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Luna đã trở thành một phần quan trọng trong thế giới của tôi.

“……Tớ nhất định sẽ quay lại.”

Luna nói thế mà không hề ngoảnh đầu lại, rồi rời khỏi căn phòng.

Cuộc chia tay ấy… quá đỗi đột ngột.

“Seito-sama.”

Aira-chan….?

“Tôi vô cùng biết ơn cậu vì đã giúp đỡ Luna-sama. Luna-sama nhất định sẽ giữ đúng lời hứa, nên xin cậu cũng hãy giữ trọn lời mình đã nói.”

Aira-chan cúi đầu thật sâu, rồi bế người phụ nữ đeo kính theo sau Luna mà rời đi.

“Nhất định sẽ giữ lời hứa”… sao…

Lúc này đây, điều duy nhất tôi có thể làm, là tin tưởng và chờ đợi cô ấy. ……

Chỉ cần Luna quay lại bên tôi… thì với tôi, đó đã là điều hạnh phúc nhất rồi.

Vậy nên tôi đã chọn tin tưởng và chờ đợi cô ấy.

——Thế nhưng, đến tận khi kỳ nghỉ hè kết thúc, cô ấy vẫn không quay lại.

.-. sad for you bro... nổ :))))))) nổ thật rồi m-manh manh động quá .-.