Cuộc Sống Mới Trong Bóng Tối Của Trị Liệu Sư Tài Ba.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

3 11

Trở thành Xác Suất của Giáo sư Moriarty

(Đang ra)

WN - Chương 01: Trị liệu sư thiên tài bị đuổi khỏi tổ đội.

“Zenos, dạo gần đây ngươi chẳng làm được gì ra hồn đúng không? Nói thật nhé, bọn ta không cần ngươi nữa đâu.”

Zenos được gọi ra bởi đội trưởng Aston ở quán trọ nơi họ tá túc, và bất ngờ được thông báo về điều này. Những thành viên còn lại đứng sau Aston cũng hướng ánh mắt lạnh lẽo về phía Zenos.

Tổ đội của Zenos là một nhóm mạo hiểu giả có tiếng đã đánh bại vô số ma thú. Tiền công của họ từ bang hội cũng tăng lên, cũng nhờ một quý tộc đã nghe danh họ mà trở thành nhà tài trợ, họ đã có một lượng lớn tiền quỹ. Trên thực tế, phòng của Aston đầy ắp những đồ nội thất xa xỉ, và tấm thảm lông đỏ mịn màng được trải khắp căn phòng.

Tuy nhiên, sự giàu có đó lại không được san sẻ với Zenos.

Lý do là vì Zenos là người duy nhất trong tổ đội xuất thân từ khu ổ chuột.

Vương quốc Hazes rộng lớn, nằm ở trung tâm của đại lục, được phân chia thành các giai cấp: hoàng gia, quý tộc, dân thường và những cư dân nghèo ở cuối. Có lẽ là do tàn dư của sự phân biệt đối xử đã bám vào gốc rễ, chỉ có phòng của Zenos là lúc nào cũng đơn giản, ngay cả khi trong cùng một tổ đội.

Dù vậy, Zenos vẫn mài giũa kỹ năng của mình cho Aston, người đã nhận cậu.

“Tôi chắc chắn mình đã làm gì đó, Aston. Tôi tin rằng tôi đang cống hiến cho mọi người, ít nhất là ở mức độ nào đó,”

“Hah, ngươi thậm chí còn chẳng có chứng chỉ trị liệu sư.”

Aston khịt khịt mũi tỏ vẻ.

Ở vương quốc Aston, chỉ dân thường mới có thể nhận giấy phép hành nghề như những mạo hiểm giả. Người nghèo còn chẳng có quyên công dân. Theo lẽ thường, họ không thể tham gia cơ quan huấn luyện, nên chắc hẳn những ma pháp chữa trị của Zenos đều là tự học.

“Bọn ta giờ mạnh rồi, chẳng ai đủ khả năng làm bị thương bọn ta được, kể cả khi không có ma pháp trị liệu tạm thời.”

“Đó là bởi vì tôi—”

Đó là bởi vì tôi đã lập tức dùng ma pháp trị liệu ngay khi đồng đội bị thương. Và bởi vì tôi đã sử dụng ma pháp phòng vệ và ma pháp tăng cường, khiến họ ít bị tổn thương hơn ngay từ ban đầu…

Cậu đã giải thích nó, nhưng Aston chỉ đột ngột nhún vai.

“Thôi nào, đừng phóng đại nó thế chứ. Ngươi sẽ chẳng thể nào biết được vì ngươi đâu có bằng cấp đâu, nhưng ma pháp chữa trị đòi hỏi những vòng tròn ma pháp và niệm chú để kích hoạt. Trừ khi ngươi là thánh nhân, chẳng còn cách nào để phát động nó ngay khoảnh khắc ai đó bị thương. Lý do mà bọn ta không nhận sát thương là nhờ ma pháp phòng vệ của Gail và cũng là do bọn ta mạnh nên mới vậy thôi. Người chẳng có tác dụng gì hết.”

Gail, ma pháp sư đứng đằng sau Aston nở nụ cười đắc thắng.

“…”

Zenos không đáp thêm.

Aston là ân nhân của Zenos.

Cậu ở đây là vì Aston và những người còn lại, những người đã vô tình đi ngang qua khu ổ chuột, gọi cậu ấy lại và nói rằng, “Bọn tôi cần một trị liệu sư, nên là hãy gia nhập với chúng tôi đi.” Hơn nữa, bởi vì cậu không được nhận khoá huấn luyện chính thống như một trị liệu sư, cậu ấy có thể là một sai lầm.

Aston thở dài đầy màu mè.

“Và Zenos, ngươi phải nhận thức được rồi chứ. Chúng ta cần diện kiến hoàng tộc và các quý tộc từ giờ phút này. Nếu có một kẻ đến từ khu ổ chuột trong tổ đội, nó sẽ để lại ấn tượng xấu mất.”

“… Nhưng cậu vẫn nói tôi là đồng đội của cậu.”

Những thành viên tổ đội phá lên cười.

Aston, vừa ôm bụng vừa nói:

“Tên ngốc này, ngươi vẫn chưa thông được não à? Bọn ta chỉ muốn một người làm không công thôi. Ai đó từ khu ổ chuột sẽ chẳng phàn nàn về việc ít thức ăn hay bắt phải ngủ ngoài đường một mình, và bọn ta sẽ chẳng cảm thấy có lỗi khi sử dụng chúng như bia đỡ đạn phòng khi bất trắc. Mà, bọn ta đây đã trở lên quá mạnh dù cho có bất cứ tình huống nguy hiểm nào.”

“…”

Zenos nghĩ rằng mình đã nghe thấy âm thanh của những ký ức vỡ vụn vọng lại.

Là trẻ mồ côi lúc nào cũng lăn lội trên đường phố trong những khu ổ chuột, cậu đã rất hạnh phúc khi ở trong tổ đội. Cậu đã rất hạnh phúc khi có nơi mà cậu thuộc về.

Đó là lý do, kể cả khi bị đối xử tệ bạc, cậu chỉ nghiến răng chịu đựng và làm việc chăm chỉ để có ích cho mọi người.

Nhưng ngay từ dầu, chẳng có nơi nào mà cậu ấy thuộc về.

“…Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ rời tổ đội.”

Và rồi, Zenos đã bị trục xuất khỏi tổ đội.

Những thành viên, những người mà chỉ để ý lấy nguồn gốc từ khu ổ chuột đó, đã không hiểu rằng tất cả sẽ phải chịu trách nhiệm cho tình trạng hiện tại của tổ đội.

Chẳng mấy chốc, họ sẽ nếm mùi hối hận sâu sắc về lựa chọn này.