Chương 37. Sierra, Kết thúc trận chiến.
Translator: Yanbaka
—————
Đòn đánh của Sierra tung ra đã cắt xuyên qua thân thể Erm.
Erm gục ngã, nằm ngửa tại chỗ.
Sierra trông như cũng sắp gục đến nơi, nhưng cô vẫn cố gắng gượng đến cùng.
Thanh "Thanh Bạch kiếm" mà Arna tạo ra từ "Trang Ma thuật" cũng dần phân tán.
Erm mở miệng.
"Thật bất ngờ... Ta không thể nghĩ...rằng có thể sử dụng kiếm của người khác...nữa cơ đấy."
"... Nó mà biến mất sớm hơn chút thì có lẽ ta đã gặp nguy hiểm rồi."
——Thời gian để có thể duy trì được kiếm khi rời khỏi tay Arna quả thực rất ngắn.
Dưới sự huấn luyện của Sierra, cô đã có thể thực hiện được cho dù có là một chút "rất ngắn" đó.
Có lẽ đến cả Arna cũng không nghĩ rằng mình phải thực hiện yêu cầu đó một cách đường đột trong thực chiến thế này.
Sierra một lần nữa, tạo ra Xích Kiếm và hướng mũi đến Erm.
"Vẫn còn, có thể tái tạo à?"
"...? Ừm, sao thế?"
"Sao thế là sao... Không phải ngươi nói ba phút còn gì?"
"Song kiếm thì đúng là có chút khó khăn khi duy trì. Nếu là đơn kiếm thì không có vấn đề gì hết."
"Fu, ha, vậy à..."
Không biết sao Erm cười trông có vẻ rất sung sướng.
Lời Sierra nói ra, không thể nào là nói dối.
Ngay từ cái thời điểm tin vào lời nói của Sierra, Erm quả nhiên chả có chút tư thế gì của bọn sát thủ.
"Đã bại trận dưới tay con gái của Ains Worker... Không lý nào ta thắng được hắn rồi, nhỉ?"
"Ngươi đã đánh nhau với cha rồi sao?"
"Aah... Ta luôn có mong muốn được chiến đấu với kẻ mạnh. Càng mạnh, càng nhiệt hơn, ngươi không nghĩ thế sao?"
"Mặc dù chả hiểu gì cả, nhưng bằng cách nào đó thì cũng có lý."
Sierra gật đầu trước những lời Erm nói.
Bởi Sierra cũng thuộc dạng máu chiến khi nói về đánh nhau mà.
Vừa nói chuyện, chốc chốc Erm lại sặc ra máu.
——Đòn đánh của Sierra đã gây ra vết thương chí tử.
Nếu người bình thường thì giờ đã thăng thiên rồi nên không có gì là lạ.
Cho dù đã phải lãnh trọn đợt tấn công, Erm cũng có gì đó mãn nguyện.
"Fu, ha, đây là giới hạn của [Sát Long] à?"
"Sao trông ngươi vui thế?"
"Núi cao còn có núi cao hơn, nhỉ——Vì ta biết rõ điều đó...bị đánh bại một cách nghiêm túc, đó...là khao khát của ta..."
Erm đã hoàn toàn mất hết sức lực.
Máu tràn ra như con suối bất tận, chấm hết của Erm.
Cuối cùng, Erm vắt kiệt sức thốt ra lời trăn trối.
"Sierra Worker, đây là...chiến thắng...của ngươi."
Gashan——Tiếng áo giáp cọ xát vang lên.
Không cần nhìn cũng biết, Erm đã chết.
Khi Sierra giải phóng Xích Kiếm, những hạt bụi ma lực màu đỏ bay đến chỗ Erm như sương mù rồi rụng xuống.
Sierra ngoảnh đầu lại, cố gắng quay trở lại chỗ của Arna.
"..."
Nhưng một lần nữa, Sierra đã sắp chạm tới giới hạn của mình.
Cơ thể không còn cử động như ý muốn, cứ tưởng như cô sẽ gục ngã tại chỗ đó, nhưng may mắn có Arna đỡ cho cô.
"Arna, cảm ơn."
"...Tớ là người cảm ơn cậu mới phải. Vì nhờ có cậu mà tớ còn có thể đứng ở nơi này."
"Nhờ vào kiếm của Arna đó. Dù chỉ duy trì được một chút nhưng cậu cũng có thể buông kiếm khỏi tay được rồi nhỉ."
"Mà, tớ cũng không ngờ là cậu lại yêu cầu ngay tại chỗ đó luôn ấy... Thực sự, tớ không nhớ là cậu đã liều mạng đến mức độ đó rồi đấy."
Nở nụ cười chua chát, Arna trả lời.
Đến mức độ tìm kiếm sự giúp đỡ của Arna ngay giữa trận chiến của những "con quái vật" kia, Sierra quả thực đúng là muốn giành lấy chiến thắng bằng mọi giá.
Đối với Sierra, người sở hữu tài năng thiên phú về cảm nhận khi chiến đấu, đã hiểu ra rằng ba phút là quá đủ khi đã nhìn thấu những chuyển động sơ hở của Erm.
Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, cô cũng nắm vững giới hạn chiến đấu của "Dual Scarlet". Có thể nói, chiến thắng này công đầu là nhờ vào chiến lược của Sierra.
Mặc dù vẫn đang bị thương toàn thân, nhưng nhờ bờ vai của Arna, cuối cùng cô đã có thể đứng dậy được.
"... Tuy nói là cảm ơn nhưng thật ra tớ cũng muốn xin lỗi cậu nữa."
"Xin lỗi sao?"
"Về chuyện tớ lợi dụng cậu. Đó là sự thật. Từ khi nghe đồn đến sức mạnh của cậu, tớ đã ấp ủ suy nghĩ như thế. Vì vậy——"
"Không sao đâu. Vì Arna đã thành thật với tớ. Chuyện Arna cũng muốn ở bên cạnh tớ, là thật có đúng không?"
Nghe Sierra hỏi, Arna để lộ vẻ khó xử.
Nhưng cô cũng chậm rãi lên tiếng đáp lời.
"... Chuyện lần này, có thể là do một tay thầy Magnis-sensei dựng lên, nhưng việc tớ bị đe dọa đến tính mạng vẫn không thay đổi. Có lẽ, sau này những chuyện tương tự vẫn có thể tiếp diễn không biết chừng."
"Ừm."
"Tớ ấy nhé, thật sự, không muốn cậu bị thương chút nào đâu. Tớ biết yêu cầu của mình thật là ích kỷ, nhưng mà——tớ muốn được bên cạnh cậu. Muốn cùng cậu làm nhiều thứ hơn, muốn được giao lưu với nhiều người hơn. Đứng ở vị trí của tớ, có lẽ những điều tớ nói thật mâu thuẫn. Dù cho có vậy đi nữa——"
"Ừm, được thôi. Tớ sẽ ở cùng Arna. Những chuyện Arna muốn, từ giờ trở đi chúng ta cùng làm nhé?"
Cho dù Arna có lựa lời đến thế nào, câu trả lời của Sierra vẫn chỉ có một.
Chính vì muốn được ở cạnh bên Arna, nên cảm xúc của cô ấy không hề lung lay chút nào.
Arna nghe Sierra trả lời, cô dịu dàng ôm Sierra vào lòng.
"Cảm ơn cậu... Sierra-san——À không, Sierra, liệu tớ gọi cậu bằng tên như vậy có được không?"
"Không phải ngay từ đầu tớ đã gọi Arna bằng tên rồi sao?"
"Cậu thì...phải rồi nhỉ."
"Đúng rồi! Cái này cho Arna nè——A."
Sierra lấy ra món đồ trang sức vừa mua lúc nãy từ trong túi áo ngực của mình.
Một món phụ kiện dễ thương có hình đầu chó, nhưng đáng tiếc là nó đã bị vỡ trong lúc cô chiến đấu.
Bị nứt ngay chính giữa luôn mới xót.
"Nó vỡ mất rồi. Tớ định để dành tặng Arna cơ mà."
"... Tặng tớ sao?"
"Ừm, vì Arna rất thích những đồ dễ thương mà."
"M, mà, tớ không phủ nhận chuyện đó đâu... Cảm ơn cậu."
Arna vừa nói, vừa nhận lấy món đồ đã bị vỡ của Sierra tặng.
"Cái này, nó vỡ rồi đó?"
"Không sao hết. Vì đây là món quà đầu tiên được nhận từ cậu, tớ sẽ hết sức trân trọng nó."
"... Ừm."
"Giờ thì, phải mau chóng đi chữa cái cơ thể thương tích trầm trọng của cậu mới được. Hồi nãy tớ nghe được tiếng áo giáp, có thể là các Kỵ sĩ đã tìm được đến đây rồi, mong là có thể nhờ họ trị liệu cho cậu."
"Có được không?"
Sierra cũng thừa sức hiểu, Arna không muốn bị các Kỵ sĩ tìm thấy.
Đối với Arna, cô không muốn nhiều người biết sự thật rằng cô đang bị nhắm tới.
Nhưng, Arna vẫn gật đầu không chút do dự.
"Vết thương của cậu là ưu tiên hàng đầu."
"Tớ vẫn ổn——"
Sierra trả lời, trong một thoáng lướt qua, cô bất giác tỏ ra đề phòng.
Chính là vì sự hiện diện của Howth, vẫn còn ẩn nấp đâu đó trong khu rừng này.
Nhưng mà cô cảm nhận được Howth đang từng chút một cách xa chỗ của Sierra.
——Hắn có lẽ cũng đã nhận ra Erm đã thất bại.
Từ việc hắn không tranh thủ tấn công Sierra khi cô còn đang thương tích đầy mình thế kia, có lẽ Howth đã hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu.
Thể lực Sierra hiện tại cũng không cũng không cho phép cô đuổi đánh kẻ chủ mưu Howth kia.
Vì biết rõ nguyên nhân của sự việc lần này chính là hắn, nên cô cũng cần suy tính cho những hành động của mình sau này.
"Có chuyện gì sao?"
"Không có gì đâu."
"Phải rồi. Thầy Magnis-sensei vẫn còn đang ẩn nấp đâu đó trong rừng. Nếu không cẩn thận thì..."
"Ừm."
(Cơ mà đó có vẻ là điều mình ít lo lắng nhất hiện tại bây giờ.)
Sierra thầm nghĩ điều đó trong lòng.
Vậy là, trận chiến của Sierra và Arna cũng đã đến hồi kết thúc.
.
.
.
—————
Chương 38. Cái bóng thập thò.
—————
*Đây là chú thích của người dịch để sau này coi lại từ vựng*
.
切り裂く kirisaku (v) cắt làm đôi, cắt xuyên qua
仰向け aomuke (n) sự nằm ngửa >< うつ伏せ utsubuse (n) nằm sấp
上には上がいる (phrase) núi cao còn có núi cao hơn
.
.
.
.
Cảm ơn bạn Love Yuri đã quảng cáo truyện trên Facebook giúp mình.
.
Phiên bản hoàn chỉnh của truyện luôn được cập nhật sớm nhất tại ln.hako.re hoặc docln.net; mỗi một comment của độc giả sẽ luôn là động lực cho người dịch để tiếp tục project này.
Truyện sẽ được tổng hợp thành file pdf hoàn chỉnh sau khi tập 1 kết thúc.
Mong các bạn ủng hộ trang web đăng truyện chính thức của team.
Link: ln.hako.re/truyen/8617-cuoc-song-hoc-duong-cua-nu-chien-binh-manh-me
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage