Trans + Edit: M1NO
-----------------------
Khi chúng tôi đang cùng nhau đi bộ về nhà như thường lệ, tôi để ý thấy một tấm biểu ngữ gần siêu thị. Đó chính là siêu thị mà hôm nọ tôi và Ichijou-san đã ghé qua mua trà.
<Hội chợ Ekiben>
“Ồ, Ekiben kìa.”
Thình thoảng họ sẽ tổ chức mấy hội chợ như thế này ở siêu thị. Mẹ tôi rất thích món này nên có lẽ tôi sẽ về nhà trước rồi quay lại mua cho bà ấy sau.
Đang mải suy nghĩ, tôi thấy Ichijou-san, người đang đi cạnh mình chăm chú nhìn dòng chữ “Hội chợ Ekiben”.
“Em thích Ekiben à?”
Tôi bâng quơ hỏi, và Ichijou-san vội vàng lắc đầu phủ nhận.
“Đừng có nói em như thể em là một người phàm ăn như vậy chứ!”
Tôi thầm nghĩ bụng rằng nhỏ đúng là một người hơi ham ăn thật, nhưng tôi giữ kín ý nghĩ đó trong lòng.
“Xin lỗi, xin lỗi nhé. Anh thích mấy loại kiểu nhiều thịt với no bụng hơn, kiểu như bento bò hầm ấy. Cơ mà mấy món hải sản ăn cũng ngon không kém luôn. Vậy còn em thì sao, Ichijou-san?”
“Em cũng ít khi được thử. Nhưng hôm nọ em có thấy một hộp ở trên TV trông ngon lắm—kiểu cơm thập cẩm ấy.”
“Thôi được rồi, sẵn tiện, mình ghé vào xem thử không?”
“Dạ thôi. Em sẽ để dành cho lúc khác.”
“Để dành? Ý em là sao?”
“Bí mật.”
Nói rồi, cô ấy bước nhanh hơn tôi một chút. Mái tóc dài mượt mà được chăm sóc kỹ lưỡng của nhỏ tung bay trong gió, uyển chuyển duyên dáng như một tơ lụa vậy. Và rồi, Ichijou-san nở một nụ cười dịu dàng với tôi.
“Nhanh lên nào, đi thôi!”
Nhỏ mỉm cười, ánh mắt cô lộ vẻ ngượng ngùng như thể nhỏ đang cố giấu giếm điều gì đó vậy.
※
Góc nhìn của Ichijou Ai
Giấu đi sự ngượng nghịu, tôi quay sang nhìn senpai và mỉm cười với anh ấy.
(Sao mình có thể nói với anh ấy rằng mình đã nghĩ đến chuyện cùng nhau đi du lịch, chỉ hai chúng ta, vào một ngày nào đó chứ?)
Mới dạo nào, tôi còn đang chìm sâu trong nỗi tuyệt vọng về tương lai của mình. Vậy mà giờ đây, tôi lại bất giác mỉm cười khi nhận ra mình tự lúc nào mà lại bắt đầu hình dung về một tương lai có anh ấy kế bên.
Ekiben là một loại cơm hộp ga tàu nổi tiếng tại Nhật Bản. Cái tên “Ekiben” có nghĩa là cơm hộp ăn trưa bán tại ga tàu. Trong đó, từ “eki” có nghĩa là ga tàu, và “ben” là từ viết tắt từ Bento có nghĩa là cơm hộp ăn trưa. Ekiben không chỉ đơn giản là một hộp cơm mà còn chứa những nét văn hóa độc đáo của người Nhật. Ekiben ra đời khi hệ thống đường sắt của Nhật Bản xuất hiện. Trước đó, nó đã xuất hiện từ rất lâu với tên gọi là “Bento”, thế nhưng khi bán trên các ga tàu nó đã trở thành “Ekiben”. Ekiben ban đầu được bán tại nhà ga Yokokawa tại Gunma. Trong quá trình chuyển đổi và nối tàu với đầu máy diesel, Ekiben đã được bán cho hành khách tại sân ga. Từ đó, nó đã trở thành một thói quen của người dân khi di chuyển trên chuyến tàu này. Sự phổ biến của Ekiben được rất nhiều người đón nhận và nó phát triển mạnh sau thế chiến thứ 2. Từ đó, ở khắp mọi nhà ga hay thậm chí là trên cả chuyến tàu mọi người đều có thể mua và thưởng thức Ekiben.