Cuộc đời tôi đã thay đổi: Sau khi tôi bị phản bội và buộc tội oan, cô gái xinh đẹp nhất trường lại trở nên thân thiết với tôi~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

24 46

Chàng rể của gia tộc danh giá muốn ly hôn.

(Đang ra)

Chàng rể của gia tộc danh giá muốn ly hôn.

_172

Nhưng vợ tôi, ngay cả khi đã qua đời, vẫn đeo chiếc nhẫn cưới của chúng tôi.

41 1927

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

155 1034

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

55 465

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

107 1154

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

52 723

Light Novel - Tập 2 - Extra - Truyện ngắn kỷ niệm phát hành sớm (4)

Trans + Edit: M1NO

----------------------

Buổi hẹn hò cuối tuần đầu tiên của chúng tôi.

Chúng tôi đang dạo quanh tầng ba của một trung tâm thương mại.

Senpai nói rằng anh ấy muốn ghé qua hiệu sách nên tôi đã đi cùng. Cả hai bọn tôi đều mê đọc sách và thế là chúng tôi cứ trò chuyện mãi về chủ đề đó thôi.

"Ồ, Ichijou-san thích văn học nước ngoài à?"

"Vâng, nhưng em cũng thích các tác giả trong nước nữa. Em thường cố gắng đọc một cuốn tiểu thuyết Nhật Bản sau mỗi hai cuốn nước ngoài."

"Anh thì không rành văn học nước ngoài lắm đâu."

Tuy nghe có vẻ khiêm tốn, nhưng nhìn cái cách Senpai nói chuyện cứ như thể ngầm ý rằng anh ấy chịu ảnh hưởng không ít từ những tác phẩm kinh điển của thế giới vậy.

Có lẽ anh ấy chỉ đọc những cuốn thực sự nổi tiếng thôi.

Dù vậy, với tôi thì như thế thôi cũng đã đủ ấn tượng lắm rồi.

"Em muốn Senpai giới thiệu cho em một vài cuốn sách nào đó."

“Vậy thì khi đến hiệu sách, em hãy giới thiệu cho anh vài cuốn sách tủ của em nhé.”

Những cuộc trò chuyện nhẹ nhàng, tự nhiên như thế này... chính là liều thuốc cứu rỗi trái tim tôi.

Ngay trước khi đến hiệu sách, chúng tôi đi ngang qua khu ẩm thực.

Các gia đình cùng con nhỏ đang vui vẻ quây quần bên bàn ăn

Một bé gái ngồi lọt thỏm giữa bố mẹ hí húi chén bát mì ramen nhỏ xíu dành cho trẻ con. Cảnh tượng ấy bất chợt gợi về những ký ức cũ khiến tôi suýt chút nữa thì bật khóc. Nhưng tôi không muốn anh ấy nhận ra nên tôi đã cố nín nhịn.

"Mọi người ai cũng trông vui vẻ nhỉ. Em đang nhìn gì thế, Ichijou-san?"

"Ưm, em chỉ đang nhìn bé gái ở gần đó trông có vẻ hạnh phúc khi ăn mì ramen thôi."

"À, anh hiểu rồi. Em thích ramen à, Ichijou-san?"

"Thật ra, em ít khi ăn lắm. Em từng đến nhà hàng Trung Quốc rồi nhưng chưa bao giờ đến một quán ramen thực thụ cả."

Mẹ tôi thích ẩm thực Trung Quốc nên chúng tôi thường ghé qua những quán ăn Trung Hoa. Và giờ đây, chỉ cần nhớ lại thôi cũng khiến tôi khó lòng bước vào một quán như vậy thêm một lần nào nữa.

"Anh hiểu rồi. Vậy thì để khi nào đó chúng ta cùng đi nhé. Có thể ghé qua sau giờ học hay gì đó."

Anh ấy đã hứa với tôi như vậy.

Có lẽ anh ấy chỉ nói ra vì lịch sự và bị cuốn theo dòng chảy của cuộc trò chuyện mà thôi – nhưng dù sao thì điều đó vẫn khiến tôi hạnh phúc. Cái cách mà anh ấy chủ động mời tôi...

Dần dần, tôi đang bị sự tử tế dịu dàng của anh ấy cuốn hút.

Buổi hẹn hò này, tôi biết, sẽ trở thành một ký ức vô cùng quý giá trong cuộc đời tôi.

Tôi tin chắc vậy.

Và những cảm xúc lẽ ra phải được giấu kín... đã trào dâng mất rồi.