“Ouka nè.”
“Sao đó, Asuka… vẫn chưa tới giờ đi mua sắm mà. À, phải rồi, mình mua thịt bò để nấu cà ri đi.”
“Hởởở? Tôi định mua loại thịt nào rẻ hơn chút. Mình cần phải tiết kiệm đó.”
“À… đúng rồi ha. Mình phải để dành tiền để mốt tới kỳ nghỉ hè còn sử dụng nữa.”
“Chuẩn òi. À nhân tiện, tôi có trò cho ông chơi nè.”
“Hm? Cho tôi á? Trò gì?”
“Thì… trong tủ lạnh chỉ còn một que kem thôi…”
“Hả…? Còn một que thôi á?”
“Dạ, còn có một thôi, nên là…”
“Bà cứ ăn đi, Asuka.”
“Mình có thể chơi kéo búa… ơ, thật á?”
“Lâu lắm rồi bà mới muốn ăn đồ ngọt như này mà, nên cứ thoải mái đi, Asuka.”
“Ơ…”
“Tôi cho bà ăn đấy, sao mặt bà xụ xuống một cục thế? Bà được ăn hết còn đòi gì nữa.”
“Đâu có, tôi muốn chơi kéo búa bao thắng ông rồi ăn cơ.”
“Tự nhiên hôm nay bà ngựa thế?”
“Tôi không hẳn là muốn ăn kem đâu, tôi chỉ muốn chơi với ông hoi, Ouka ạ.”
“Nhưng mình ngồi nói chuyện với nhau nãy giờ chưa đủ sao.”
“Nãy giờ ông mò mẫm gì ấy, có để ý tôi đâu. Nên tôi sẽ dụ ông với cái que kem này.”
“Bà thích bới chuyện để làm quá ha? Thế mà tự nhiên hết ôm tôi rồi...”
“Mình bật điều hòa rồi thì ôm ông còn ý nghĩa gì nữa chớ.”
“Rồi, rồi. Vậy chơi kéo búa bao, ai thắng được ăn que kem đó nhá?”
“Hmm… vậy thì đâu có vui. Mình chia đôi đi, người thua sẽ phải đút người thắng ăn.”
“Thế nếu tôi thắng thì bà đút tôi ăn seo?”
“Còn nếu tôi thắng, Ouka sẽ đút tôi đó.”
“Ngựa ghê chưa.”
“Kệ ông, đừng lo. Chơi nè, kéo búa… bao!”