Conversations Between Two Childhood Friends That Seem Like They’re Dating but Aren’t Actually Dating but They Totally Look Like They’re Dating

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

(Đang ra)

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

Bạn nghĩ đây sẽ là một câu chuyện về phản diện hoàn lương? Không, anh chàng của chúng ta bị đưa vào tình thế không thể cứu vãn: Khi nhân vật phản diện đã cướp nữ chính khỏi tay nhân vật chính.

22 907

Hoshi Ga Hatetemo Kimi Wa Nare

(Đang ra)

Hoshi Ga Hatetemo Kimi Wa Nare

Nagayama Kuryuu

Một câu chuyện về tuổi trẻ và lời từ biệt, vượt lên trên cả quá khứ và tương lai. Một bản tình ca sẽ còn vang vọng đến tận cùng thời gian.

2 4

Người Vớt Xác

(Đang ra)

Người Vớt Xác

Thuần Khiết Tích Tiểu Long

Đây, là một cái tiểu thuyết linh dị truyền thống.

4 4

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

193 928

Web Novel - Cuộc đối thoại 56: Người phụ nữ của tôi.

“Asuka, tôi làm bữa sáng rồi nè.”

“Tuyệt dời, đợi nãy giờ rùi.”

“Tôi làm bánh mì với trứng khuấy thôi. À, còn có thêm thịt xông khói với súp như bà muốn nữa.”

“Aahn.”

“Tự ăn đê…”

“Người tôi đao quá☆. Đút tôi ăn nhoa, nhoaaaa?”

“Lần này thôi đấy… rồi ăn xong thì đi tắm… à, không, tắm trước đi. Tắm xong là bà sẽ đỡ đau hơn đó.”

“Thật á?”

“Chắc là vậy. Căng cơ thì qua một lúc nó tự hết mà.”

“Chắc vậy thật. Lúc tôi mới dậy thì nó đau nhức nhối luôn, mà giờ nó hết… chết cha.”

“Quào, kỹ năng diễn xuất tuyệt tác nhân gian. Biết ngay là bà hết đau rồi mà.”

“Không thể nào… sao ông biết thế!? Thám tử lừng danh Ouka sao!?”

“Tội phạm này hơi lỏ đó, Asuka.”

“Chậc, tôi chỉ muốn chơi với ông thôi mà, tôi mà không nói chắc gì ông biết!”

“Chịu mặc đồ ngủ như này chơi luôn á?”

“Chứ sao nữa!”

“Ít nhất thay đồ giúp con đi ạ… đừng có mặc đồ ngủ lâu như thế chứ.”

“Ông cũng mặc đồ ngủ rồi nằm xuống chung với tôi đi. Mình có đồ ngủ cặp đó, chỉ khác màu thôi.”

“Ủa!?”

“Mẹ tôi mua đó, cho mấy lúc ông có ngủ lại đây.”

“Mẹ à…”

“Ái chà, hay là ông hông muốn tôi mặc gì hết? Bạo quá à nha, không ngờ~.”

“Cái đó thì để sau… Tôi không nằm với bà đâu, nhưng tôi sẽ ở đây với bà.”

“Chậc. Thế thì ít nhất đút tôi ăn đi, nhoaaa.”

“Rồi. Bà muốn ăn gì trước?”

“Bánh mì Quết thật nhìu bơ và mứt dâu lên đó cho tôi nhá!”

“Dạ vâng… đã rõ mệnh lệnh, thưa người phụ nữ của tôi.”

“Đó rùi! Quả giọng ứ hự của Ouka đây rùi! Thật là đã quá đi thui!”