Công chúa của trường chỉ cho tôi thấy vẻ ngượng ngùng của cô ấy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

(Tạm ngưng)

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Tomobashi Kametsu

Từ đòi tắm chung, cho đến chế cả xuân dược... Liệu ông bố mạnh nhất có chịu nổi tình yêu "quá khích" từ những cô con gái của mình? Một câu chuyện fantasy hài hước và ấm áp về gia đình mạnh nhất chính

18 84

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

(Đang ra)

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

漢唐歸來

“Cứ lảm nhảm mấy điều vô nghĩa đó đi và tôi sẽ…”

78 4132

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

(Đang ra)

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

Izumo Daikichi

Và thế là, cuộc sống học đường vô lo vô nghĩ của cậu bắt đầu, nơi mà tài năng duy nhất cậu có là lượng ma lực khổng lồ và các kỹ năng võ thuật của mình.

3 8

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

22 66

Học viện cô dâu dành cho vị anh hùng cuối cùng

(Tạm ngưng)

Học viện cô dâu dành cho vị anh hùng cuối cùng

Hozumi Mitaka

Thay vì những trận quyết đấu nảy lửa, Alex lại bắt đầu chuỗi ngày dở khóc dở cười tại học viện, nơi anh phải tìm cách "kết duyên" cùng dàn harem công chúa hùng mạnh này. Một câu chuyện fantasy học đườ

3 20

Web Novel - Chương 46: Cái gọi là ASMR

"Vậy thì hẹn tuần sau nhé. Chúng ta gặp nhau ở nhà Anno-kun là được đúng không?"

"Không vấn đề gì đâu. Tầm trưa có được không?"

"Buổi sáng cũng được mà? Nếu cần thì tớ có thể đến đánh thức Anno-kun dậy thay cho đồng hồ báo thức đấy?"

"...Tớ xin phép từ chối lịch sự."

Được Shinomiya-san đánh thức vào buổi sáng. Nếu chỉ nhìn riêng chi tiết đó thì quả thực là một lời đề nghị như mơ, và nếu là tôi hồi trước khi có mối quan hệ như hiện tại với cô ấy thì chắc chắn đã giơ hai tay lên sung sướng rồi.

Nhưng giờ thì tôi hiểu rõ. Công chúa này tuyệt đối không phải kiểu người đánh thức ai đó một cách bình thường đâu. Không nghi ngờ gì, cô ấy chắc chắn sẽ làm gì đó khiến tôi rối trí cho xem. Trông thì có vẻ thanh thuần như hóa thân của sự tao nhã, nhưng thực chất thì Shinomiya-san là người cực kỳ thích trêu chọc người khác.

"Đang tưởng sẽ được chơi ASMR bên tai cơ... Tiếc thật đấy."

ASMR, từ này dạo gần đây tôi nghe khá nhiều. Tên đầy đủ là "Autonomous Sensory Meridian Response", dịch nôm na là "Phản ứng cực khoái giác quan tự chủ" vốn dĩ tôi không nghĩ một người như Shinomiya-san lại biết đến những thứ như vậy, nên hơi bất ngờ.

"ASMR thì chẳng phải nên làm trước khi ngủ thì tốt hơn sao? Có cả những video giọng nói giúp dễ ngủ nữa mà."

"Ra vậy. Tức là Anno-kun không cần báo thức mà muốn tớ nằm cạnh ru ngủ chứ gì?"

"Tại sao lại thành ra như thế được?"

Đây không còn là chuyện hiểu sai đơn thuần nữa. Tới mức này thì phải gọi là hoang tưởng rồi.

"Muốn cùng tớ chia sẻ chăn gối... Anno-kun đúng là đôi khi táo bạo một cách không ngờ đấy nhỉ. Đến cả tớ cũng bất ngờ đấy."

"Tớ thì bất ngờ với trí tưởng tượng quá phong phú của Shinomiya-san đấy."

"Trời ơi... Anno-kun đúng là hư hỏng. Nhưng nếu cậu cứ nhất quyết như vậy thì tớ cũng…"

"Chàaooo buổiiii sánggggg!! Mọi người hôm nay vẫn khỏe chứ nào!?"

Tiếng của Shinomiya-san lập tức bị lấn át bởi giọng nói rạng rỡ và tràn đầy năng lượng hơn bất kỳ ai trong lớp, giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi, cô Sakurazawa Miko, xuất hiện như vũ bão.

"Trời xấu mà bảo là không có hứng làm gì cả, hay đổ lỗi do áp thấp mà đau đầu thì không được đâu nha! Người lớn rồi là dù bị mắng vô lý đến phát khóc, hay hôm trước cay cú vì quay gacha toàn thất bại rồi uống rượu cho đã rồi hôm sau say xỉn, thì cũng vẫn phải đi làm đấy nha!"

Vừa bước lên bục giảng, cô giáo đã bắt đầu bài giảng về nỗi khổ của người trưởng thành, với mấy ví dụ quá thực tế khiến cả lớp bao gồm cả tôi và Shinomiya-san đều có cùng một suy nghĩ: "Chuyện này chắc vừa xảy ra hôm qua chứ đâu."

"Thôi không nói chuyện của cô nữa! Thực ra sáng nay cô đang rất tức giận! Tại sao vậy, Anno-kun!?"

"Ể, em á? Ưm... vì cô đi trễ rồi bị thầy giám thị mắng?"

Câu hỏi quá đột ngột nên tôi đành đoán đại một lý do nghe có vẻ có khả năng mà cũng chẳng có thật.

"Ếếếế!? Sao em biết là cô bị trễ!? Chẳng lẽ em lén nhìn cô bị mắng trong phòng giáo viên sao!?"

"Cậu giỏi ghê đó, Anno-kun. Đoán trúng luôn."

"...Bản thân tớ cũng bất ngờ thật."

Shinomiya-san khẽ thì thầm với tôi. Tôi cũng chẳng ngờ là cô Sakurazawa lại thật sự đi trễ. Phản ứng của cô ấy cũng làm tôi hơi choáng.

"Khụ khụ! Không cần nói thêm về chuyện cá nhân của cô đâu! Cái khiến cô tức giận hôm nay, Anno-kun, là vì em đã quên mình là trực nhật đúng không!?"

"A..."

Chết thật. Tối qua lo toàn lực để dậy sớm đi học, lại còn mải tám chuyện vớ vẩn với Shinomiya-san, nên tôi hoàn toàn quên mất hôm nay mình là trực nhật.

"Thật là... Hôm nay cô bỏ qua cho đó, nhưng nếu còn quên nữa thì sẽ rắc rối to đấy nhé! Nhớ mà giữ mình đó!"

"Cảm ơn cô ạ."

Tôi cảm ơn lòng khoan dung của cô Sakurazawa rồi đi lên bục nhận sổ trực nhật. Nếu cô ấy mà bảo tôi phải viết đầy kín như lần đầu xuân thì chắc tôi đã phát khóc rồi.

"Rồi nhé! Giờ thì bắt đầu giờ sinh hoạt nào~!"

"Anno-kun, lại quên nữa à?"

"...Tại Shinomiya-san nói mấy chuyện kỳ quặc nên tớ quên luôn việc đi lấy sổ."

"Tớ chỉ muốn giúp Anno-kun, người ngày nào cũng mệt mỏi được thư giãn thôi mà... Cậu tệ lắm đó. Tớ sắp khóc rồi đây này."

Shinomiya-san làm bộ khóc nức nở đến mức không thể gọi là diễn nữa. Cứ lén nhìn tôi như vậy là sao hả.

"Chỉ nhận tấm lòng thôi nhé, cảm ơn cậu."

"Không được. Như thế thì tớ không cam tâm. Phạt cậu bằng cách hãy đưa tớ chìa khóa dự phòng. Tớ sẽ đến gọi cậu dậy tuần sau."

"Tów tuyệt đối sẽ không đưa. Và xin cậu đừng đến nhà tớ, làm ơn đấy."

Tại sao tôi lại kiên quyết từ chối à? Vì nếu đưa chìa khóa cho Shinomiya-san và để cô ấy đến gọi tôi dậy một lần, thì chắc chắn tôi sẽ muốn cô ấy làm vậy mỗi sáng. Và thậm chí... có thể sẽ muốn cô ấy đừng rời đi nữa.

"Hừm... Cậu cứng đầu thật đấy. Nhưng tớ sẽ khiến cậu phải gật đầu đồng ý cho mà xem, nên chuẩn bị tinh thần đi nhé?"

"...Làm ơn nhẹ tay thôi."

Tôi cảm thấy dự cảm đó sẽ sớm thành hiện thực không xa. Nhưng tôi lắc đầu để xua tan cái dự cảm ấy rồi lắng nghe bài giảng giờ sinh hoạt của cô Sakurazawa.