Kyou-kun và Aria đã bắt đầu chính thức hẹn hò. Còn tôi từ cứ làm bên thứ ba tận hưởng chi tiết cuộc tình ấy từ cả hai phía. Một bên là những tin tức công khai đến từ Aria, bên còn lại là những thông tin mật thu thập được từ Kyou-kun. Đồng thời tôi sẽ chỉ đường đi nước bước cũng như “đầu tư” tiền bạc cho Kyou-kun từ đó tính toán khả năng mình sẽ bị Aria cướp mất Kyou-kun là bao nhiêu. Cái sở thích của tôi cũng theo đó mà được thỏa mãn.
Cho dù với Kyou-kun, đây chỉ là “tạm thời” thôi nhưng sự thật hiện rõ trước mắt là cậu đang thực sự làm bạn trai của Aria. Khi được nghe đồn rằng họ đã hôn nhau nhiều lần, trái tim tôi cứ thao thức không thôi. Khi đó, tôi sẽ bí mật gặp Kyou-kun ở phòng và “ghi đè” nụ hôn của Aria trao cho cậu, thậm chí hai đứa còn làm những thứ “thú vị và tinh nghịch” ở trên giường nữa kia.
“Mà Kyou-kun nè, anh có định ‘chơi tới bến’ (chjch) với Aria-chan không thế?”
“...Ờm, về chuyện đó thì…”
Sau vài khoảnh khắc hai đứa ôm ấp nhau, trong cuộc ‘trò chuyện thân mật trên giường chiếu’, Kyou-kun chỉ trả lời câu hỏi của tôi một cách đầy mơ hồ.
“Anh cứ mạnh dạn lên, không cần phải lo cho em đâu, biết chưa? Anh hay Aria chủ động đều được, nếu có thể thì cứ tiến thêm bước nữa đi.”
“...”
Kyou-kun không nói không rằng. Cậu trong lúc rối bời sẽ nín thinh như thế này đây. Nếu đã quyết định được là có hay là không thì cậu sẽ trả lời ngay lập tức. Trong tình cảnh này, nếu tôi mạnh dạn ‘thúc đẩy’ thêm chút nữa thì thường cậu sẽ ngoan ngoãn mà nghe theo. Có điều vấn đề lại ở chuyện Aria có muốn ăn cơm trước kẻng hay không, cơ mà tôi cũng chẳng quan tâm đến chuyện đó làm gì cho mệt.
Nếu cô nàng sẵn sàng lên giường với Kyou-kun thì càng tốt, còn không thì chúng tôi sẽ có thể an tâm bỏ mặc cô ấy khi ‘rút lui khỏi chiến dịch’ lần này. Nhưng câu chuyện mà không thăng trầm thì nhạt như nước ốc, tôi phải khuyến khích hai người họ mần nhau mới được. Nếu cặp đôi này vẫn không có tiến triển gì thì tôi phải đành để cậu chia tay với cái cớ là “không được thỏa mãn đủ nhu cầu tình dục” vậy. Trường hợp của cô nàng lúc đấy sẽ trở thành một tư liệu kiểm thử về kế hoạch. À tất nhiên, Aria vẫn sẽ là một người bạn tốt của thôi thôi.
Về sau, trường tổ chức hội thao và tôi ngay lập tức giả vờ bị ốm để thoái lui, trong khi đó Kyou-kun và Aria lại rất hăng hái.
Với thân phận là cháu gái chủ tịch, Aria đã trở thành người đại diện thay mặt tất cả các tân học sinh lên phát biểu đồng thời trở thành một thành viên cốt cán trong hội học sinh. Không dừng lại ở đó, cô nàng còn đạt thành tích cực kỳ cao trong các sự kiện mình tham gia khiến cho danh tiếng của bản thân nổi như cồn với cả đám nam sinh lẫn nữ sinh. Vẫn tồn tại những đứa ghen ăn tức ở gọi Aria là kẻ thuộc chế độ “gia đình trị” nhưng không biết đó lại là một nét quyến rũ khác của cô nàng.
Về phần đối trọng là Kyou-kun, một cậu nam sinh có tiếng, so với Aria thì xuất phát điểm của cậu thua xa như trời với đất. Bù lại, cậu có thể nổi tiếng đến vậy là do sở hữu một ngoại hình điển trai lẫn luôn đạt vị trí vô địch trong các hoạt động thể thao. Thế nên, mấy đứa con gái mê cậu lắm, còn mấy đứa con trai vì đố kỵ nên ghét cậu ra mặt đến nỗi có đứa thực sự đã dùng vũ lực để tấn công, nhưng cậu đỡ cú đánh ấy cứ như không. Thành ra cậu vốn đã nổi tiếng giờ đây lại càng nổi tiếng hơn. Mấy vị phụ huynh đi tham quan trường còn nhắm cho con thi vào đây chỉ vì cậu là đủ hiểu.
Chính vì thế, máy tin đồn xấu về các mối quan hệ trai gái của cậu dường như bị xóa nhòa. Kết quả là vào giờ nghỉ trưa, cậu luôn bị gái bu xung quanh liền tù tì. Còn cậu thì đối xử với đám ấy như tôi bảo thôi, nhưng nhìn sắc mặt cậu xanh xao như sắp muốn nôn ra vậy. Thề rồi Aria hay ghen sẽ xuất hiện nói rằng “các cậu đang làm phiền người ta đấy” để giải tán đám đông.
Chuyện Aria và Kyou-kun hẹn hò với nhau vẫn được giữ bí mật vì cả hai biết rằng nếu công khai ra thì chỉ tổ rước họa vào thân, nên bọn họ chỉ có thể công khai trò chuyện với nhau về mấy vấn đề công việc mà thôi. Nhìn Aria liên tục liếc nhìn về phía Kyou-kun khi cậu đang phải đối phó với đám con gái trong giờ ăn trưa quả thật rất giải trí.
Sau hội thao sẽ là kỳ thi cuối kỳ. Ba chúng tôi vẫn học hành bình thường nên chẳng có gì phải bận tâm về chuyện điểm số cả. Vào cái ngày diễn ra lễ bế giảng, chúng tôi sẽ được thông báo điểm cuối kỳ, một danh sách xếp hạng học lực sẽ được dán lên bảng tin.
Máy cái bài kiểm tra này dễ như ăn kẹo nhưng tôi vì muốn tránh bị chú ý nên đã cố ý né mấy vị trí hạng nhất ra, nhưng bản thân cũng đủ thượng đẳng để không muốn bị thua mấy kẻ thấp kém nên kết quả tôi giành được hạng 4.
Aria thì bị tụt từ hạng nhất xuống hạng hai với một cách biệt cực kỳ sít sao. À thì kỳ đầu cô bận đi theo con tim rồi mà ha. Nếu tôi cứ để mặc mà chiếm lấy vị trí nhất bảng thì có nguy cơ cô nàng sẽ ngày càng chú ý đến bản thân nên cứ làm đủ điểm mong ước là một sự lựa chọn đúng đắn.
Còn Kyou-kun thì vẫn cứ nằm trong top 10 thôi. Cũng gọi là có thành tích cao nhưng không quá nổi bật.
Cuối cùng lễ bế giảng cũng đã kết thúc, tiếp theo chính là khoảng thời gian ba chúng tôi được nghỉ hè.
“Cả Aria-chan và mình đều bị tuột mất vị trí nhất bảng. Mình thì không sao, nhưng còn về gia đình của cậu thì sao? Họ có nói gì không?”
Tôi đang tám chuyện với Aria trong phòng học trống quen thuộc. Mọi người hẳn sẽ thắc mắc tại sao sau khi một người cướp đi mối tình đơn phương của người kia mà cả hai vẫn chơi thân với nhau đến thế nhỉ, nhưng thực ra thì chúng tôi ngoài mặt chỉ giả vờ như đối phương vẫn là bạn của nhau thôi à.
“Tớ vẫn ổn. Gia đình có bảo rằng tớ chỉ cần không bị tụt khỏi top 10 là được.”
Đó vẫn là một yêu cầu khá khắt khe chứ đùa, nhưng ít ra là họ vẫn không quá ám ảnh với cái vị trí dẫn đầu cũng được mà ha?
“Ra vậy. Mình cứ tưởng họ khi nghe tin sẽ trách móc nặng lắm chứ, gia đình của cậu tốt thật.”
“Ừm, tớ cũng nghĩ như thế.”
“Mình có nghe gia đình của cậu sẽ đi chơi vào kỳ nghỉ hè tới đây đúng không?”
“Đúng vậy, khi đó mình sẽ phải tạm xa Kyouichi-san một thời gian. Nếu có thể ra mắt cậu ấy với gia đình thì có thể mời cậu ấy đi cùng nhưng…”
“À, mấy tin đồn xấu chứ gì.”
Xin lỗi nha, tại tôi cả.
“...Ichigo-san, tớ cảnh báo cậu, đừng có dại mà nhân cơ hội tớ đi vắng để tán tỉnh Kyouichi-san của tớ đấy nhé.”
Aria “chỉnh đốn” tôi kèm theo một ánh nhìn lạnh lùng. Nhưng cô nàng đâu biết hôm qua chúng tôi vừa làm những chuyện ‘thú vị’ nào đâu.
“Cậu nhất thiết phải lo lắng đến thế không vậy? Cậu không tin Kyou-kun à?”
Tôi cố tình khiêu khích Aria-chan. Và khoan, đừng nói với tôi hay tôi cũng không dại mà nói mấy câu kiểu “Nhìn ai đang luyên thuyên về sự tin tưởng kìa.”
“Mà cậu lo lắng thế cũng phải. Mình vẫn còn tình cảm với Kyou-kun mà.”
Aria đứng hình trước loạt khẩu chiến của tôi. Cũng dễ hiểu thôi. Cô ấy nói dối rằng Kyou-kun là người đi tỏ tình trong khi sự thật là chính cô nàng mới là người đè cậu ấy ra để ép cậu làm bạn trai của mình ha? Và nếu Kyou-kun vẫn còn tình cảm với tôi thì cô sẽ coi tôi là một mối hiểm họa tiềm tàng chứ gì?
“À mà này, tớ nghe cậu kể về chuyện hẹn hò của mình rồi, nhưng… cậu đã làm mấy thứ gì khác mà giấu không cho minh biết không thế?”
“...Ý cậu là sao?”
“Ừ thì…”
Tôi ghé sát Aria và thì thầm vào tai cô nàng.
“Làm tình đấy.”
“Cái đ-!?”
Cô giật mình ngạc nhiên khi để lộ một gương mặt đỏ bừng vì xấu hổ. Gái còn trinh thì thế là phải.
“Có vẻ như cậu vẫn chưa rồi”
“T-Tất nhiên là chưa rồi! Ăn cơm trước kẻng ư, quá sai trái rồi!”
Ra là cô nàng thuộc dạng người như thế. Tôi tiếp tục nhấn giọng
“Thật vậy à? Thế mình vẫn còn cơ hội rồi.”
“Gì cơ?”
Tôi giờ đây như có khác gì một kẻ cầm một chiếc khăn màu đỏ rực đi khiêu khích một chú bò tót đâu.
“Gai hay trai ở độ tuổi của chúng ta được cho là ấp ủ rất nhiều ham muốn tình dục, và có những lúc bộ não tuổi mới lớn ấy chỉ chứa toàn những thứ người lớn thôi đó nhé? Kyou-kun đã từng có bạn gái từ hồi cấp hai rồi đấy, nên cậu có khi đã “rút ra” kinh nghiệm rồi cũng nên. Và cậu có khi đang mong đợi những kinh nghiệm của mình sẽ phát huy với cô bạn gái hiện tại đấy Aria à. Nếu mái không chịu trống thì trống sẽ nản lắm. Khi đó, Kyou-kun có lẽ sẽ ngỏ lời chia tay, hoặc nếu không thì đích thân mình sẽ lấy cơ thể này để có thể quyến rũ và chiếm ấy cậu ấy đấy.”
“Thôi đi!!!”
Bị tôi dùng lời nói tấn công dồn dập, cuối cùng Aria đã không chịu nổi mà hét lên.
“Tại sao, tại sao cậu lại nói những thứ như vậy.”
Aria nói với hai hàng nước mắt.
Ôi cô gái nào mà dễ thương thế này~
“Tại sao ư? Mình chỉ cho cậu lời khuyên thôi. Đối phương không nhất thiết phải là mình thôi đâ. Như đã nói lúc nãy, có nguy cơ cậu sẽ để mất Kyou-kun đấy.”
“Để mất… Kyouichi-san?”
Gương mặt của Aria giờ đây cắt không ra máu nữa rồi. Có lẽ cô nàng đang tưởng tượng ra một cảnh tượng nơi tôi hoặc mấy cô gái khác vui đùa cùng Kyou-kun.
Mối quan hệ người yêu giữa Aria và Kyou-kun chưa được công khai với lại cậu cũng chẳng có lấy một đứa bạn cùng giới nào cả, toàn là bạn khác giới không à.
Về phần Aria, khi thấy cậu vẫn chơi thân với đám con gái, cô cay lắm, nhưng cô có làm được gì không? Không. Cậu vẫn duy trì một khoảng cách thích hợp với gái lắm song cô đâu có thể bảo cậu ở một mình. Bộ ba đèn giao thông tiếp cận Kyou-kun là có ý muốn hẹn hò với cậu nên họ cũng là một mối nguy nếu cô lơ là cảnh giác.
Aria thân yêu của tôi đã nhận ra chưa nào?
Chỉ hẹn hò với Kyou-kun thôi thì vẫn chưa thể chắc chắn cô sẽ có một kết thúc có hậu đâu cưng à?
Nếu quá tự mãn, cô sẽ bị giật mất cậu bạn trai yêu quý của mình đấy.
Giống cái cách mà cô đã làm với tôi đó.