Tora no Ana Special
“…Ờm, cậu nhìn tôi làm gì thế?”
Mahiru đang bận làm bữa tối, và Amane quan sát cô nấu ăn từ ngoài hành lang. Cô hỏi mà không nhìn cậu.
“Xem cô nấu ăn.”
“Cậu không nói tôi cũng biết. Nhưng để làm gì?”
“Chỉ là tò mò cô nấu thế nào thôi.”
Amane nấu ăn dở tệ và không biết làm món ăn ngon, nên cậu đứng bên cạnh quan sát. À còn nữa, cậu chẳng biết tí gì ngoài việc cô rất khéo tay.
“Tôi có làm cái gì to tát đâu.”
“Hừm, nhưng tôi tò mò làm sao cô có thể nấu đồ ăn ngon được. Cố học lỏm từ cô xem sao.”
“Có công mài sắt có ngày nên kim…thành quả có thể hơi tệ, nhưng cậu chịu khó luyện tập thêm thì sẽ cải thiện.”
Mahiru chắc đang nhắc tới đống rau xào và trứng hổ lốn mà cậu gọi là trứng ốp lết vài ngày trước.
“Biết rồi. Thế nên tôi mới quan sát cô nấu và học lỏm vài chiêu.”
“Nếu cậu cứ nhìn thế tôi không tập trung được…”
“Xin lỗi.”
Cậu không có ý định làm phiền cô, nhưng vì cô đã nói vậy, cậu đành phải rút lui.
Cậu hiểu rằng người ta sẽ bị mất tập trung nếu bị nhìn chằm chằm. Có lẽ cậu đã thiếu suy nghĩ.
Cậu chỉ định xin lỗi và quay về. Bỗng, Mahiru quay người lại.
“Nếu cậu muốn quan sát kĩ thì đeo tạp dề vào rồi giúp tôi.”
“Tôi chỉ làm được có thể là cùng…nhưng sẽ không ảnh hưởng tới cô chứ?”
“Tôi không thể cứ mặc kệ kẻ tay mơ, và hơn nữa, tôi nên giúp người ấy. Và chuyện này còn ảnh hưởng tới tương lai.”
Cô ấy nói phải, rất hợp lý. Mỗi người đều có lúc thiếu kinh nghiệm; có người được tiền bối chỉ dẫn, có người tự học, nhưng ai cũng đều có khoảng thời gian thiếu kinh nghiệm. Quên mất điều này và đối xử thô lỗ với những kẻ tay mơ không hay chút nào.
Amane kinh ngạc bởi cái hợp lý cô đưa ra, và cô nhìn cậu, đơ người.
“Tôi nói cậu bắt đầu bằng việc giúp một tay phải không nhỉ?”
“…Đúng.”
“Được rồi, đừng nhìn nữa và hãy nhớ lấy.”
Cô khúc khích cười tinh quái, và cậu cũng cười theo, vươn tay lấy tạp dề trên tủ.
====================
Trans: Zennomi
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage