Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

353 1768

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

13 79

Oda Nobuna no yabou

(Đang ra)

Oda Nobuna no yabou

Mikage Kasuga

Sagara Yoshiharu bỗng tỉnh dậy và thấy rằng mình đã quay ngược thời gian trở về thời Chiến quốc. Trong ngay phút đầu tiên, cậu ta đã suýt bị giết trên chiến trường.

101 4655

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

(Đang ra)

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

Takumi Miyaji

Tại “Thế giới” nơi đủ chủng loài hỗn hợp như long tộc, yamabiko, người thằn lằn cùng tồn tại,Torakichi mang theo một ước nguyện không thể từ bỏ và bắt đầu cuộc hành trình hẹn hò xuyên chủng tộc cùng K

40 431

Volume 1 - Chương 1-1 Một gia đình mới

“ÔH!? Nhìn kìa, Kento! là “Đoá Hoa Cô Độc” đấy!”

Giờ nghỉ trưa tôi đang cùng Kannagi Shouta là thành viên của đội bóng chày, đi về phía căn-tin thì đột nhiên cậu ta hét lên đầy phấn khích.

Nhìn theo hướng Shouta chỉ, tôi liền thấy một cô gái xinh đẹp với từng bước đi đều toát lên vẻ tao nhã với mái tóc vàng óng ánh đang tung bay trong gió.

Cô ấy là Frost-san. Mới chuyển vào trường tôi được đúng một tháng mà tên cô ấy đã nổi danh khắp cả trường rồi 

Nghe đồn là, dù sở hữu một gương mặt cực kì dễ thương nhưng cô lại cực kỳ lạnh lùng, chẳng bao giờ thân thiết với ai. Lúc nào cũng chỉ đi một mình, nên người ta thường gọi cô cùng cái biệt danh là “Đoá Hoa Cô Độc”.

“ Đừng có gọi như vậy… nghe có hơi thất lễ với cô ấy đấy.”

“Ơ, tao thấy gọi như vậy ngầu lắm mà?”

Tôi buột miệng nói ra suy nghĩ của mình,Shouta chỉ nghiêng đầu khó hiểu. Nó vốn là kiểu người vui vẻ, tốt bụng, nhưng đôi lúc lại hơi thiếu tinh tế. 

Mà cũng chính cái tính ấy khiến nó dễ được lòng mọi người.

“Tao nghĩ… chẳng cái biệt danh đó chả mang nghĩa hay ho gì đâu.”

“Thế à? Nhưng mà này, bọn mình với cô ấy học khác toà nhà mà, đâu dễ gì gặp được. Tiện hôm nay bắt gặp, sao không rủ cô ấy đi ăn chung nhỉ?”

ead14745-6b14-4b1c-affa-a1ffa7e7eb35.jpg

“……Mày đang nghiêm túc đấy à?”

Dù chẳng biết biệt danh đó từ đâu ra, nhưng Shouta chắc chắn cũng nghe lời đồn về Frost-san rồi chứ. Thế mà vẫn dám tính đến chuyện làm quen… Không hiểu nó đang nghĩ kiểu gì luôn.

“Cô ấy dễ thương vậy cơ mà, cứ thử xem sao biết đâu được!”

“Mày chắc chắn sẽ bị từ chối rồi…này, khoan đã…!”

Không để tôi nói hết câu, Shouta đã lao thẳng về phía Frost-san.

Thôi kệ. Tôi đứng từ xa quan sát cho lành, dính đòn oan thì ai mà muốn.

“Frost-san, xin chào nhé! Cậu có muốn cùng mình…”

“Ai vậy? Đừng có tự tiện bắt chuyện với tôi.”

“À, mình là Kannagi Shouta…….”

“Tòi không quen cậu. Khó chịu quá, lần sau đừng có mà nói chuyện với tôi nữa.”

“…………”

Uii, lời đồn đoán từ mọi người quả nhiên rất chính xác.

Bị từ chối thẳng thừng đến mức này, bảo sao người ta chẳng gọi cô là “Đoá Hoa Cô Độc”.

“.....Kento……”

“Ờ… thôi…mà, vất vả rồi.”

Tôi chỉ biết vỗ vai an ủi thằng bạn đang rơm rớm nước mắt. Lúc này mà còn buông mấy câu kiểu “Tao đã bảo rồi” thì chẳng khác nào tạt thêm xô muối vào vết thương.

“Cô ấy… đáng sợ thật đấy.”

“Mày nghĩ mà xem, với nhan sắc này, con trai trong trường chắc bu lấy suốt. Cảnh giác cũng là phải thôi.”

Trong ngôi trường toàn tóc đen, tóc nâu, mái tóc vàng rực rỡ của cô ấy nổi bật chẳng khác gì ánh nắng giữa trời mây xám. 

Làn da trắng như tuyết, gương mặt xinh đẹp chẳng kém gì một idol.

Một cô gái hoàn hảo như vậy… bảo sao bọn con trai chẳng xúm lại bắt chuyện. Như Shouta đây, vừa thấy bóng dáng đã lao lên liền.

Có lẽ cô ấy đã quá chán nản với chuyện này rồi cũng nên.

“Cô ấy vừa xinh vừa dễ thương thế mà… lãng phí thật đấy.” 

“Chuyện đó là tự do của cô ấy. Với cả, cuộc thi sắp tới đến nơi rồi, đừng gây chuyện gì phiền phức nữa đấy.”

“Biết mà, tao đâu đến mức làm trò điên khùng gì nữa đâu.”

“Vậy thì tốt. Chắc cô ấy cũng có lý do riêng để luôn đi một mình mà thôi.”

…Nhưng nếu chỉ vậy, sao phải lạnh lùng đến mức ấy nhỉ? Có khi quá khứ từng xảy ra chuyện gì đó chăng?

Dù sao thì, với một kẻ ngoài cuộc như tôi, chẳng thân chẳng quen biết gì, cũng chẳng chung lớp, làm sao mà biết được. Tôi cũng không nghĩ mình sẽ có dịp liên quan đến cô ấy đâu.

Vậy nên, tôi quyết định gác lại mọi tò mò về cô ấy tại đây.

Ít nhất thì, lúc đó tôi vẫn nghĩ là như vậy…