Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

243 4594

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

177 486

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

51 297

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

25 190

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

39 404

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

317 17282

Volume 1 - Chương 1-3 Một gia đình mới

“Cậu đi đâu về thế hả?”

Vừa về đến nhà sau buổi tập luyện, tôi liền chạm mặt Frost-san ngay ở cửa.

Cô ấy có vẻ vừa đi luyện thi về, chắc là vừa mới về trước tôi một chút thôi.

“Tôi chỉ đi chơi bên ngoài tí thôi.”

“Đi giờ này á? Còn mặc cả nguyên đồ thể thao thế này?”

Frost-san nheo mắt nhìn tôi với ánh mắt đầy nghi ngờ.

Bây giờ chắc cũng hơn 9 giờ tối rồi. Kì nghỉ hè cuối kỳ cũng đã kết thúc, giờ này mà đi chơi cũng đâu có gì lạ đâu nhỉ…

“Thế có vấn đề gì không?”

“Hmph… Nhìn cậu trong như mấy tên côn đồ ở bên ngoài.”

Tôi còn chưa nói dứt câu thì đã bị cô ấy phán ngay một câu như thể tội lỗi của tôi đã thành hình. Đúng là một cái tính đầy khó ưa.

“Này Frost-san, hôm nay cậu cũng nên nghỉ buổi luyện thi một bữa chứ?”

Dù sao hôm nay cũng là ngày đầu tiên gia đình mới tụ họp lại, biết đâu còn có chuyện đi ăn mừng gì đó chẳng nên…

Thế nhưng cô ấy đã đi thẳng đến lớp luyện thi, khiến mọi chuyện chẳng có gì xảy ra cả

Chết tiệt đúng thật là, chúng ta đã bỏ lỡ một bữa đại tiệc rồi cũng nên…

“Cậu thì khác gì đâu, sáng nay nghe nói cậu vẫn đi tập luyện ở câu lạc bộ mà đúng không?”

Có vẻ cô ấy khó chịu vì bị tôi nói lại, nên lập tức phản công lại lời nói của tôi với vẻ hờn dỗi.

“Tôi đã nghỉ buổi tập luyện buổi chiều để ở nhà đấy còn gì?”

Mùa giải đang đến gần, việc nghỉ tập luyện là chuyện rất là hiếm. Tôi đã ưu tiên gia đình rồi, nên có lẽ là tôi không đáng bị nói như vậy đâu.

“Tôi cũng phải nghỉ luyện thi vào buổi sáng rồi đấy thôi.”

Thì ra cô ấy muốn nói là mình cũng đã bỏ buổi luyện thi buổi sáng để giành thời gian cho đình.

“Thế thì sao cậu không nghỉ luôn buổi chiều cho rồi…”

“Buổi chiều thời gian học rất dài nên bài ho cũng nhiều hơn, nghỉ sáng là hợp lý nhất rồi. Ngược lại, cậu nghỉ buổi sáng có phải hơn không?”

Ừm thì xét về thời gian học thì Frost-san nói đúng thật. Nhưng mà…

“Không không, trước và sau khi chính thức trở thành người một nhà thì ý nghĩa của việc đó phải khác nhau chứ?”

Tôi đi tập luyện trước buổi gặp mặt, còn từ sau khi chúng tôi chính thức thành anh em thì tôi ở nhà đàng hoàng.

Cô ấy thì ngược lại, bỏ mặc buổi tối của gia đình mới này để ưu tiên đi luyện thi. Nên ý nghĩa của việc này hoàn toàn khác nhau!

“Dù sao thì, cậu cũng đi ra ngoài chơi mà thôi, cũng khác gì nhau đâu.”

“Là vì cậu bỏ đi luyện thi trước đấy nhé…!”

“Đừng có đổ lỗi cho người khác… xin đấy”

Nếu Frost-san mà ở nhà, tôi còn có cái cớ để ở lại. Còn lại ba người, ai cũng hiểu họ mới cưới nên để họ có khoảng thời gian riêng tư.

Tôi mà ở nhà thì cũng chỉ làm kỳ đà cản mũi bố và Jessica-san mà thôi.

“Dù sao thì, tôi chỉ muốn nói cho cậu một điều này.”

Thấy tôi im lặng, nên Frost-san tiếp tục nói với vẻ lạnh nhạt…

“Đối với tôi, việc học quan trọng hơn cậu.”

Một câu nói sắc như dao. Nghe thì cũng hợp lý đấy thôi…dù sao chúng tôi mới chỉ vừa quen biết.

Nhưng mà, có cần nói thẳng mặt người khác như vậy không!?

“Này, cậu đi đâu thế!?”

Tôi chưa kịp phản ứng với tình huống hiện tại thì cô ấy đã quay lưng bỏ đi.

“Không phải việc của cậu.”

Nói xong cô ấy đi thẳng một mạch về phía phòng tắm.

Khỉ thật đầy, tôi cũng đang định đi tắm cơ mà…!

Thực ra, chuyện “ra ngoài đi chơi” chỉ là nói dối. Tôi đi tập luyện suốt cả buổi tối.

Tôi biết nói dối như vậy là không hay, nhưng đời tôi từng chứng kiến không ít những người ghét sự chăm chỉ của người khác..

Hồi cấp hai, tôi từng bị bạn bè trêu chọc cười nhạo vì ở lại sân tập một mình, Vì chẳng bao giờ chịu đi chơi, lúc nào cũng cắm đầu vào bóng chày.

Bọn họ cười lên sự chăm chỉ của người khác để tự thấy bản thân mình “ổn” hơn. Loại người như thế, đâu đâu cũng có cả.

Thế nên từ đó, tôi quyết định sẽ không bao giờ khoe khoang chuyện tập luyện này nữa.

Đặc biệt là trước những người như Frost-san… người luôn khinh bỉ khi nhìn người khác, tôi không muốn người như vậy thấy một chút nào…

Cũng may là mồ hôi tôi đã khô rồi. Nhưng giờ mà đi tắm, lỡ cô ấy đang ở trong đó thì… có lẽ xã hội này sẽ không tha thứ cho tôi đâu, nên thôi đành bỏ cuộc vậy…