Cô nàng Gyaru đột nhiên tiếp cận tôi sau khi tôi sửa xe đạp cho cô ấy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

(Đang ra)

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

Mizuharu

- Từ ngày đó, Haruto nhận ra sai lầm của mình và bắt đầu dạy cho những cô gái mà đã làm cậu tổn thương cho đến tận bây giờ một bài học! ... Nhưng không hiểu sao, những cô gái mà cậu đã làm cho hiểu ch

32 767

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

92 4348

Kokou na Kanojo to, Kanojo no Heya de Shiteru Koto

(Đang ra)

Kokou na Kanojo to, Kanojo no Heya de Shiteru Koto

Hibari Yu

Một mối quan hệ bí mật, nơi hai kẻ vụng về chập chững dò dẫm khám phá tuổi thanh xuân.

1 5

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

(Đang ra)

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

サドガワイツキ

Chẳng liên quan gì đến bố mày cả!!!! Giờ còn cách nào cứu vãn tính thế không á? Đương nhiên là không rồi hahaha. Thế nên, cứ mau mau mà đi chết đi nhé!!!

2 2

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

25 457

Web Novel (1~30) - Chương 10

(Góc nhìn của Kousei)

“Hôm nay mệt thật.” 

Ngâm mình trong bồn tắm, tôi suy nghĩ về những gì đã xảy ra. Hôm qua, tôi tình cờ giúp Mizoguchi-san, và hôm nay SNS của cô ấy đã gây náo động cả trường, biến tôi thành người nổi bật nhất năm. Rồi tôi còn ăn trưa với cô ấy và vài người bạn. Đã lâu lắm rồi tôi mới ăn cùng ai đó ở trường.

Nhưng rồi tôi lại đắc tội với bạn Nấm, kẻ đang nhắm đến Mizoguchi-san, và để tránh rắc rối, tôi quyết định không dính líu đến cô ấy nữa. Nhưng vừa nghĩ vậy, cô ấy lại lẻn vào nhà tôi và chụp ảnh. Nghĩ lại thì thấy thật khó tin, nhưng chuyện đã xảy ra rồi, chẳng làm gì được nữa.

“Giá mà mình phản ứng lạnh lùng hơn.” 

Có lẽ cô ấy cảm thấy mắc nợ tôi, và tôi nghĩ mình có thể yêu cầu cô ấy đừng liên quan nữa. Đó là một cách làm hơi cực đoan. Nhưng tôi đã không làm vậy. Không phải vì tôi quá nhút nhát, mà vì tôi thấy vui.Không phải vì được cô gái xinh đẹp nhất lớp khen ngợi, mà vì cách cô ấy nhìn tác phẩm của tôi với đôi mắt lấp lánh, và phản ứng phấn khích đầy trẻ con ấy.

Tôi nhớ hồi nhỏ, có một đứa trẻ mà tôi làm tượng cho cũng có đôi mắt như vậy. Khuôn mặt đó, niềm vui đó, chính là nguồn cảm hứng của tôi. Làm đồ vật vốn đã vui, nhưng nếu chỉ có thế thì thật nhàm chán. Chia sẻ niềm vui qua những món đồ đó với ai đó sẽ còn thú vị hơn. Đôi mắt của Mizoguchi-san đã nhắc tôi về điều này.

“Một bức tượng nhỏ, hửm? Có lẽ mình sẽ thử làm lại sau một thời gian dài bỏ nghề.” 

Tôi nhớ mình còn ít đất sét và con dao trát cất đâu đó. Không biết ở xưởng có dây nhôm không nhỉ? À mà, họ có bán ở cửa hàng 100 yên, nên mình sẽ mua một ít. Còn về sơn... không biết loại nào tốt. Tôi sẽ tìm hiểu sau. Nhưng trước hết, mình phải làm xong việc Mizoguchi-san nhờ đã. Hình như cô ấy vẫn chưa quyết định.

“Kousei~! Mẹ có bộ phim hình sự lúc chín giờ, ra nhanh lên nhé!” 

Tiếng mẹ gọi lớn vọng vào. Aah, đã đến giờ rồi sao? Mình ngâm hơi lâu. Nhưng mà, tại sao mẹ lại thích phim hình sự thế nhỉ? Ngày nào cũng xem mấy vụ án mạng mà không thấy chán sao?

--------------

(Góc nhìn của Seika)

Ugh, mình lỡ làm rồi. Mình đã mời cậu ấy đi chơi theo một phút bốc đồng. Mình không tự hào về điều đó, nhưng đây là lần đầu tiên mình mời một người con trai đi chơi. Nghĩ lại thôi cũng thấy xấu hổ lắm rồi. Chưa kể đến chuyện chụp ảnh lén nữa chứ.

Tôi vô thức nghịch điện thoại rồi nhìn lại bức ảnh đó. Đẹp thật. Hoàng hôn, mồ hôi, đôi mắt và ánh bạc lóe lên. Kutsuzawa-kun lo lắng mình sẽ đăng bức ảnh này lên Twista, nhưng dù không nhắc thì mình cũng không đăng đâu. Mình nghĩ chỉ mình nên giữ nó thôi.

Giống như một thợ rèn lặng lẽ chế tác một thanh kiếm nổi tiếng trên ngọn núi xa xôi, bức ảnh này có sức hấp dẫn không thể cưỡng lại. Mình sẽ không thể không trang trí phòng mình bằng nó. Hãy thừa nhận điều đó.

"Mình thật sự bị cuốn hút rồi. Cậu ấy làm việc vì những đứa trẻ ở trại trẻ mồ côi mà chẳng hề bận tâm đến những thứ khác, và điều đó làm anh ấy trở nên cực kỳ đáng yêu. Thật khó tin khi có người nào đó lại tận tâm đến mức ấy. Điều này làm mình càng thêm ấn tượng và không thể rời mắt.

"Trời nóng như thể mùa hè đã đến dù mới tháng Năm, làm tôi nổi cả da gà.

'Mình biết mà, thế giới của cậu ấy thật sự tồn tại.'

Tôi đã hoàn toàn lạc lối trong đó, bị cuốn vào mà không hề hay biết."

“…” 

Chỉ cần nhìn bức ảnh thôi cũng đủ để mê hoặc tôi. Chiếc khăn trên đầu cậu ấy trông thật ngầu. Dưới áo phông, cậu ấy thật sự có cơ bắp? Hiểu rồi. Cả nguyên liệu thô và thành phẩm đều nặng và to. Cậu ấy chắc cũng giúp việc nhà, dù đó là sở thích của mình, nhưng mình chắc chắn Kutsuzawa-kun vẫn làm rất nhiều.

“Đừng nản lòng vì sự khác biệt.” 

Mình hầu như chẳng bao giờ giúp việc nhà. Luôn gây rắc rối cho cả bố lẫn mẹ từ khi còn nhỏ. Aah, mình thật vô dụng. Mình tự kiếm tiền tiêu vặt từ công việc bán thời gian, nên cứ nghĩ vậy là đủ rồi. Nhưng Kutsuzawa-kun, còn cậu ấy giúp đỡ gia đình và làm việc chăm chỉ vì bọn trẻ mà không cần trả công.

Tôi rời khỏi phòng và đi vào bếp.

“Mẹ ơi, con có nên bắt đầu rửa bát dần không?” 

“Ể? Sao tự dưng lại nói vậy. Mẹ làm xong rồi, tại có bộ phim hình sự lúc 9 ngiowf.” 

“…” 

Mình sẽ nói ngay sau bữa ăn ngày mai.