Cô nàng Gyaru đột nhiên tiếp cận tôi sau khi tôi sửa xe đạp cho cô ấy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

(Đang ra)

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

Lanquin

"Em không thể dụ dỗ ai đó rồi bỏ đi như vậy được."

1 2

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

(Đang ra)

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Jajamaru

Không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng sự dễ thương vô đối của Yumie để có thể mang lại nụ cười cho gia đình của mình thôi!

39 2684

The Villainess Becomes a Commoner

(Đang ra)

The Villainess Becomes a Commoner

Hiduki Shihou

Sau khi bị sát hại, kiếp sau của tôi là tiểu thư nhà giàu bị cả thiên hạ căm ghét!? Không chỉ vậy, đây là tương lai vài năm sau khi tôi qua đời, chuyện quái quỷ gì vậy? Còn nữa, tôi đâu biết làm sao đ

35 4231

Thằng bạn thân (tự nhận) nói rằng đã cắm sừng tôi khi hẹn hò với bạn thuở nhỏ của tôi, nhưng tôi còn chả thích cô ấy từ ban đầu nên NTR không có tác dụng đâu

(Đang ra)

Butsuriteki ni Koritsu shiteiru Ore no Koukou Seikatsu

(Đang ra)

Butsuriteki ni Koritsu shiteiru Ore no Koukou Seikatsu

Kisetsu Morita

Cậu đã vô tình phát hiện ra bí mật của cô ấy, vì thế cô đã đề nghị trở thành bạn của cậu. Trước đề nghị đó trái tim cậu loạn nhịp vì sung sướng, tuy nhiên, cậu đã quên mất một điều quan trọng.

11 411

The Warrior's Ballad

(Đang ra)

The Warrior's Ballad

Dodongpa, 도동파

Duy chỉ có linh hồn thanh khiết nhất mới có thể trở thành vì sao rực rỡ nhất. Và vì sao rực rỡ nhất cũng là thứ nguy hiểm nhất.

1 2

Web Novel: 1~30 [Tiến độ 50%] - Chương 16: Quá khứ của hai người (1)

< Góc nhìn của Seika >

Hồi nhỏ, tôi vốn có thể trạng rất yếu. Cứ phải ra vào bệnh viện liên tục nên tôi không có nhiều bạn ở trường, có thể nói rằng tôi đã trải qua một tuổi thơ khá cô đơn. Nhưng điều duy nhất khiến tôi cảm thấy đỡ trống vắng là những bộ phim hoạt hình. Bây giờ tôi không xem nhiều nữa, nhưng hồi đó tôi cày hầu hết các thể loại luôn đấy.

Trong số đó, tôi đặc biệt thích thể loại mahou shoujo* – những cô gái phép thuật. Chắc có lẽ tôi cũng có chút nữ tính như bao bé gái khác. Bố tôi đã đăng ký dịch vụ xem phim trực tuyến, nhờ vậy tôi có thể xem rất nhiều bộ phim. Và rồi trong số đó, có một nhân vật đã thực sự để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi.

Đó là *Kururu* trong bộ *Magical☆Crusaders*. Giống hệt tôi, Kururu cũng yếu ớt và thường xuyên phải nhập viện, nhưng với tư cách là một cô gái phép thuật, cô ấy sở hữu sức mạnh vượt trội. Mỗi khi các bạn gặp nguy hiểm, Kururu dù có mệt mỏi thế nào cũng cố gắng xuất hiện để cứu họ, rồi sau trận chiến lại ngất đi.

Thực sự, tôi đã rất ngưỡng mộ cô ấy. Không phải chỉ vì cô ấy là một nhân vật mạnh mẽ và đầy bi thương, mà tôi bị cuốn hút bởi sự kiên cường trong trái tim cô ấy. Tôi cũng thường phải vào bệnh viện mỗi khi sức khỏe không tốt, và điều đó làm tôi rất khó chịu. Nhưng Kururu, cô ấy sẵn sàng chịu đựng tất cả những bất tiện đó để giúp đỡ người khác. Điều đó đã ảnh hưởng lớn đến suy nghĩ và cuộc sống của tôi.

Từ đó, tôi bắt đầu kính trọng những người sẵn sàng hy sinh điều gì đó của bản thân để giúp đỡ người khác. Cho đến bây giờ, suy nghĩ đó vẫn không thay đổi.

Một ngày nọ, khi tôi học lớp ba, có lẽ đó là lần hiếm hoi tôi đến trường. Hôm ấy, các bạn cùng lớp đã tổ chức một buổi tặng quà cho tôi – một đứa ít khi đến lớp. Tôi biết điều này từ Chika, cô bé đã mang cho tôi một chiếc huy hiệu. Nhờ sự kiện đó mà tôi và Chika trở nên thân thiết hơn, và đến bây giờ chúng tôi vẫn là bạn.

Tôi vẫn nhớ một vài bạn gái khác cũng mang đến cho tôi những món quà nhỏ xinh. Dù số lượng không nhiều, vì đây là một sự kiện tự nguyện, nhưng các bạn đã dành tiền tiêu vặt của mình để mua quà cho tôi. Tôi thực sự biết ơn và dù giờ tôi không còn liên lạc với hầu hết các bạn ấy, tôi vẫn hy vọng họ sẽ có cuộc sống hạnh phúc.

Tôi đã rất vui và mãn nguyện với những món quà đó, nhưng điều bất ngờ nhất lại đến vào cuối buổi. Đó là món quà từ một cậu bạn duy nhất trong lớp. Thật sự tôi không thể tin được. Cậu ấy đi cùng với cô giáo và vài bạn nữ khác. Cậu bé trông khá trầm lặng, mặc đồ đơn giản, không có gì nổi bật cả.

Ngay khi gặp tôi, cậu ấy nói:

"Để tớ làm một cái gì đó cho cậu nhé. Cậu thích gì nhất, nói cho tớ biết đi."

Lời đề nghị đó khiến tôi hoàn toàn bất ngờ, vì tôi không thể đoán trước được cậu ấy định làm gì.

"Kou-chan khéo tay lắm. Cậu ấy đã luyện tập rất nhiều, nên có thể làm bất cứ thứ gì!" – một bạn nữ trong nhóm nói thêm, tiếc là tôi không còn nhớ tên bạn ấy, xin lỗi nhiều lắm.

"Bất cứ thứ gì?"

"Ừ! Cậu ấy đã làm cho tớ một con *Ripple* đấy. Nhìn này!"

Bạn ấy giơ chiếc điện thoại lên cho tôi xem. *Ripple* là một nhân vật nửa người nửa mèo xuất hiện trong phần tiếp theo của *Magical☆Crusaders*, nếu tôi nhớ không nhầm.

Hình ảnh *Ripple* trên màn hình thật sự ấn tượng. Đó là tác phẩm của một học sinh tiểu học, nhưng chất lượng của nó vượt xa trình độ của một đứa trẻ. Tôi vẫn còn nhớ rõ sự phấn khích lúc đó. Tôi đã nghĩ: "Cậu ấy đúng là một pháp sư!" Làm sao một đứa trẻ bằng tuổi tôi lại có thể tạo ra thứ tuyệt vời như vậy? Nếu cậu ấy có thể làm được *Ripple*, thì *Kururu* chắc chắn cũng không thành vấn đề.

"Vậy thì, làm *Kururu*! Tôi muốn cậu làm *Kururu* trong *Magical☆Crusaders*!"

Tôi đã nhờ cậu ấy như vậy. Và trong suy nghĩ ngây thơ của tôi lúc đó, tôi thực sự tin rằng cậu ấy chỉ cần vẫy tay là *Kururu* sẽ xuất hiện ngay trước mắt. Nhưng Kou-chan chỉ gật đầu và yêu cầu tôi đưa cho cậu ấy tài liệu tham khảo. Tôi đã đưa cho cậu ấy cuốn manga gốc. Kou-chan lật qua vài trang, chăm chú nhìn từng chi tiết.

Cậu ấy bảo "Được, tớ nghĩ tớ có thể làm được. Chờ tớ nhé!"

Tôi đã nghĩ: "Ồ quào, chỉ cần nhìn qua là cậu ấy có thể làm được sao?" Trẻ con đúng là ngây thơ thật.

Nhưng ngay lập tức, mọi thắc mắc của tôi tan biến. Kou-chan lấy ra một cuốn sổ phác thảo và bắt đầu vẽ với tốc độ kinh ngạc. Những đường nét tưởng chừng như rời rạc lại từ từ kết nối với nhau, và không lâu sau, *Kururu* hiện ra ngay trước mắt tôi.

Tôi nhìn chằm chằm vào từng nét vẽ với ánh mắt sáng lấp lánh, cảm nhận như mình đang chứng kiến một phép màu thực sự.

------------------