Cô nàng Gyaru đột nhiên tiếp cận tôi sau khi tôi sửa xe đạp cho cô ấy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

(Đang ra)

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

Mizuharu

- Từ ngày đó, Haruto nhận ra sai lầm của mình và bắt đầu dạy cho những cô gái mà đã làm cậu tổn thương cho đến tận bây giờ một bài học! ... Nhưng không hiểu sao, những cô gái mà cậu đã làm cho hiểu ch

32 767

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

92 4348

Kokou na Kanojo to, Kanojo no Heya de Shiteru Koto

(Đang ra)

Kokou na Kanojo to, Kanojo no Heya de Shiteru Koto

Hibari Yu

Một mối quan hệ bí mật, nơi hai kẻ vụng về chập chững dò dẫm khám phá tuổi thanh xuân.

1 5

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

(Đang ra)

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

サドガワイツキ

Chẳng liên quan gì đến bố mày cả!!!! Giờ còn cách nào cứu vãn tính thế không á? Đương nhiên là không rồi hahaha. Thế nên, cứ mau mau mà đi chết đi nhé!!!

2 2

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

25 457

Web Novel - Chương 05

Những chiếc bàn xung quanh tôi được xếp lại nối liền nhau, chẳng mấy chốc đã tạo thành một nhóm lớn.

À phải rồi, Yokokura-san ngồi kế tôi cũng vừa lẻn chuồn đi rồi. Tôi hiểu cô ấy nghĩ gì mà, cái này khác gì con mực khô bị phơi nắng đâu. Gặp tôi thì tôi cũng chuồn luôn cho rồi.

"Ồ oa là la, đỉnh dữ! Trứng ốp la, ớt chuông, còn cái này? Đây có phải là salad cá ngừ trộn sốt mayonnaise dưa chuột không? Kia là cơm cá ngừ xé à?" 

"Là cá thu Atka. Vậy này là cậu tự nấu à, Sonoda-san?" 

Sonoda-san là một thành viên khác cũng ngồi trong nhóm. Cô ấy có mái tóc nâu, trông trưởng thành hơn hai người còn lại. Cô ấy cũng chỉ đeo một bên bông tai. Ôi không, khả năng đánh giá của tôi đang dần lụi đi rồi.

"Ừa...Xin lỗi nhé, thằng bạn trai của tớ ồn ào lắm, cứ luôn miệng nói 'cơm nhà, cơm nhà'." 

Tôi cứ ngỡ dạng như Sonoda-san sẽ được nhiều người theo đuổi theo một cách khác với hai người kia, nhưng hóa ra cậu ấy cũng có bạn trai rồi sao.

"Ria là con điếm trong nhóm tụi mình mà—." 

Mizoguchi-san nói với giọng nhỏ the thét. Cô ấy vẫn giữ cái kiểu nói chuyện trẻ con đó à? Sonoda-san (vậy ra tên cô ấy là Ria?) có vẻ bực mình, và…

"Im đi, Bakivar." (Sonoda → Ria)

Đáp lại.

"Bakivar?" 

Nó bằng cách nào đó gợi cho tôi nhớ đến một viên kẹo cứng.

"Nó là viết tắt của Baki Baki Virgin. Bởi vì Seika phụ trách sự trong trắng trong nhóm chúng ta." 

Douguchi-san lên tiếng giải thích cho tôi. Ờm… Ngay cả khi có một thằng con trai ở đây, họ vẫn thoải mái nói về mấy cái chuyện tế nhị sao. Đúng là đẳng cấp thượng thừa. Mà thôi, chắc họ cũng chẳng thèm để ý đến tôi đâu.

"Im đi. Tớ sẽ sớm có được tình yêu chân thành. Một điều mà một con điếm không bao giờ có thể làm được." 

"Ừ rồi ừ rồi." 

Mizoguchi-san bị Sonoda-san gạt đi một cách phũ phàng. Đương nhiên rồi, cả ba cô gái đều có cả tá vệ tinh xung quanh, và tôi bắt đầu hoang tưởng rằng họ coi thường một kẻ như tôi, sống cả đời chưa từng tiếp xúc với phụ nữ. Nhưng mà... Mizoguchi-san cũng giống tôi. Tôi được cứu rồi! Nhưng không giống tôi, đó không phải là chuyện mới xảy ra, có lẽ cô ấy chủ động chọn vậy. Chắc cô ấy có tiêu chuẩn cao lắm.

"Thế còn cậu, Kutsuzawa-kun? Có bạn gái chưa nè?"

Thôi xong đời, một câu hỏi chí mạng. Nếu không nhờ nghe lỏm Mizoguchi-san, chắc tôi đã cứng họng vì bị hoang tưởng rồi, may mà giờ thì đỡ hơn một chút.

"Tớ chưa có."

"Hả!?"

Mizoguchi-san trông như bị phản bội vậy. Hình như cô ấy nghĩ tuổi của tôi bằng với số năm tôi không có bạn gái.

"Đến bao giờ thì có?"

"N-năm ngoái."

"Cái gì, nói dối à ~ Đừng có hù tớ thế chứ."

Mizoguchi-san đá nhẹ vào chân ghế. Biết đùa dữ vậy..

"Kutsuzawa-kun, cậu nên nói nhiều hơn đi. Cậu thú vị lắm đó, phí quá!" 

Có vẻ Douguchi-san cũng hiểu trò đùa rồi đáp lại với tôi.

"Không,"

Thực ra, tôi khá là tuyệt vọng, đó là động lực lớn nhất giúp tôi nói chuyện bình đẳng với ba người họ. Làm sao tôi có thể từ chối lời mời ăn trưa từ ba hot girl nhất lớp chứ, nên tôi đành chấp nhận. Dù tôi có cố tỏ ra nhạt nhẽo để che giấu khuyết điểm, thì cũng có thể bị coi là nhàm chán, hoặc tệ hơn, lỡ lời và bị ghét. Dù thế nào thì tôi vẫn chỉ là kẻ thấp kém nhất, phó mặc cho ba nữ thần này quyết định. Vậy chắc cứ sống thật với chính mình vậy.

"Tớ thấy thoải mái khi làm việc một mình hơn."

"Làm việc?"

"À, ừm, tớ làm đồ thủ công cho vui."

"Hể? Cậu là kiểu người thích mày mò đồ handmade các thứ hả?"

"Đúng vậy, tớ cũng có chút khéo tay."

"Từ 'khéo tay' không phải có nghĩa khác à?"

Một cuộc trò chuyện chẳng đi đến đâu. Mọi người ăn xong, và tôi nghĩ, 'Đến lúc rồi'. Hình như những người khác cũng nghĩ vậy, cả ba cùng đứng dậy và bắt đầu chuyển bàn ghế. Tôi cũng phụ một tay.

Lúc đó, một nam sinh tiến đến, nhấc bổng cái ghế tôi đang bê, rồi nhập hội với Mizoguchi-san. Cô khẽ nói "Cảm ơn".

À, tôi nhớ ra rồi. Đây là anh chàng đẹp trai thỉnh thoảng đi cùng nhóm ba gyaru. Cậu ta có làn da trắng mịn như idol Hàn Quốc, kiểu tóc thời thượng khiến cả đầu tròn tròn, hình như gọi là short mash.

Cậu ta quay người lại với vẻ mặt nghiêm túc.