Cô gái được gọi là 'Tam thiên tiên tử' đã nộp giấy đăng kí kết hôn mà không có sự cho phép của tôi. Có vẻ như tôi đã vô tình trở thành chồng của một thiên thần mất rồi.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

48 850

Orc Eiyuu Monogatari Sontaku Retsuden

(Đang ra)

Orc Eiyuu Monogatari Sontaku Retsuden

Rifujin na Magonote

Để bảo vệ lòng tự hào và danh dự của chủng tộc mình, nhưng chủ yếu là để thỏa mãn mong muốn, anh quyết định lên đường thực hiện một nhiệm vụ lớn lao là tìm cho mình một người phụ nữ.

39 276

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

(Đang ra)

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

Karasuma Ei

“Nếu như là ở thế giới này, mình sẽ có thể trở thành người hùng mạnh nhất!” Một bản hùng ca về một otaku phim siêu nhân trồi lên từ vực thẫm để thực hiện ước mơ của mình, trong khi nghiền nát kết cục

138 2441

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

452 21131

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

(Đang ra)

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

陌上人如玉 (Mạch Thượng Nhân Như Ngọc)

Nàng đã từng đọc qua nhiều bộ truyện xuyên không, nữ chính lúc nào cũng được tới một thế giới tốt đẹp, được nhiều điều phúc lợi.Vậy mà tới khi nàng xuyên không thì lại không được ăn ngon mặc đẹp, mà c

114 3362

Tiểu thư băng giá chuyển sinh không muốn ai đến gần

(Đang ra)

Tiểu thư băng giá chuyển sinh không muốn ai đến gần

北星

Lạnh lùng và xa lánh thế này, làm sao mà họ dám tiếp cận mình!

27 579

Phần 1-Cao trung - Chương 3-Thoáng qua về quyền lực

“Ru, ru, ru, ruun ♪”

“…”

“Hmm-hmm-hmm-hmm ♪"

“…”

Ngồi trên sofa, cô ấy bám chặt vào tay tôi, cứ 5 phút cô lại đổi tay một lần. Mỗi lần như vậy, vòng 1 hùng vĩ kia lại cọ vào khuỷu tay tôi.

“Hey! Tối nay cậu muốn ăn gì? Ah, đúng rồi, Aoi-kun thích ăn hamburger đúng không, tớ sẽ làm nó cho cậu nhé!”

“… Chúng ta thật sự sẽ sống ở đây với nhau à?”

“Vâng! Đúng vậy! tên của Aoi-kun đã không còn trong sổ hộ khẩu của gia đình cậu nữa, bây giờ nếu quay lại đó thậm chí cậu sẽ bị xem là xâm nhập bất hợp pháp đấy. Không phải việc này được đề cập trong hợp đồng sao?”

“…”

Tôi đã nghĩ mình sẽ phải chịu đựng ở thêm khoảng một năm nữa, được rời khỏi đó ngay bây giờ khiến tôi hạnh phúc biết bao. Nhưng… tại sao nó lại như thế này?

Sau những chuyện kì lạ vừa từ trên trời rơi xuống, đầu óc tôi vẫn chưa thể hoạt động bình thường được. Tại sao Shiozaki-san lại làm vậy? Có động cơ gì phía sau không? Tiền sao… không, đối với cô ấy tiền không phải là vấn đề.

“Cậu đã bàn bạc với… ba mẹ tôi chưa?”

“Huh? Vâng! Tất nhiên là tớ đã lo liệu xong xuôi! Họ có vẻ rất vui khi tiễn cậu đi! Thậm chí họ còn đồng ý cho đôi ta sống chung, người làm chứng trong giấy kết hôn cũng là họ nốt! Nếu quay lại đó thì tớ dám cá họ sẽ lại đuổi cậu đi. Đồ đạc trong phòng cậu sẽ được chuyển tới đây sớm thôi. Hơn hết, cậu không cần lo, họ đã kí cam kết sẽ không dính dáng đến cuộc sống của cậu nữa.”

“…Là vậy sao.”

Những người đó chắc chắn sẽ vui vẻ ký hợp đồng này, đây là thời cơ tốt để họ loại bỏ loài gặm nhắm trong nhà.

…Nhưng quan trọng hơn, tôi nên làm gì đây? Sống ở đây chắc chắn sẽ mang lại nhiều lợi ích cho tôi. Nhưng đi kèm với đó cũng có nhiều rủi ro.

Tôi không rõ điều gì đã khiến thiên thần yêu tôi, có vẻ cô ấy đang rất nghiêm túc. Nhưng không thể bỏ qua khả năng cô ấy sẽ chán tôi, khi đó khá chắc tôi sẽ bị đá. Cho dù không chán, mọi chuyện vẫn sẽ kết thúc khi Shiozaki-san đem lòng yêu người khác. Tôi không thể lường trước những chuyện sẽ xảy ra, vì vậy tôi phải sống thật cẩn thận để đảm bảo thiên thần không ghét tôi.

Nếu bị vứt bỏ thì ít nhất tôi cũng muốn chọn thời điểm tốt. Tốt hơn hết tôi vẫn nên tìm cách thoát khỏi cô nàng.

Phương án khả thi nhất… Tôi sẽ đến ủy ban thành phố và nói rằng tờ giấy đăng kí đó không có sự đồng ý của tôi? Việc này hoàn toàn hợp lí, họ sẽ xem xét và kết luận có vấn đề trong khâu phê duyệt và sẽ hủy kết quả.

Còn một lựa chọn khác là nộp đơn ly hôn. Nếu cô ấy có thể tự mình nộp đơn đăng ký kết hôn thì cũng có nghĩa tôi có quyền tự nộp đơn ly hôn. Có lẽ tôi sẽ xem xét cách này.

“Ah, nhận tiện… chỉ cần một người nộp đơn đăng ký kết hôn cũng được sao?”

“Vâng! Đúng là vậy! Miễn là điền đầy đủ thông tin cần thiết, họ sẽ chấp nhận mà không truy cứu gì. Oh, nhân tiện thì, một khi đã hoàn thành thủ tục đăng ký, họ sẽ không rút lại tờ đơn vì bất kì lí do gì… kể cả không được sự chấp thuận của người còn lại. Nếu muốn làm vậy cậu sẽ phải trải qua các thủ tục tố tụng phức tạp. Đơn ly hôn cũng tương tự, cậu có thể tự nộp nó một mình. Nhưng vì lúc đăng ký tớ đã yêu cầu không chấp nhận đơn ly hôn nên trừ khi tớ đến ủy ban thành phố, không có cách nào để cậu hủy cuộc hôn nhân này cả.” Cô nàng trả lời như nhìn thấu được ý định của tôi.

…Thật sắc sảo, cách nói chuyện của cô ấy nãy giờ đã làm tôi quên mất trước mặt tôi là một thiên tài. Có lẽ những người được gọi như vậy có siêu năng lực đọc được suy nghĩ chăng?

“…Tôi hiểu rồi.” tự lẩm bẩm, tôi nhìn đồng hồ và nhận ra.

“Oh, đến giờ đi làm rồi.” Tôi nói

“Không! Cậu không được đi đâu hết.”

“Hả? Tôi không thể…?”

“Đừng đi mà.”

“Nhưng khoan đã, việc này…”

“Thật ra, cậu đâu cần phải làm việc nữa, đúng không? Giờ đây cậu đã không còn cần tiền để chuyển khỏi ngôi nhà đó nữa, cả các chi phí sinh hoạt như hóa đơn điện thoại, tiền ăn, tiền uống cũng không cần luôn.”

“…Không cần?”

“Tớ sẽ chi trả toàn bộ, tất nhiên là bao gồm cả học phí và tất cả mọi thứ. Đổi lại, chỉ cần Aoi-kun luôn ở bên tớ, được chứ? Cậu hạnh phúc lắm đúng không?”

“…hạnh phúc ư…”

“Vậy cậu hãy gọi đến nơi làm việc và nói, ‘Tôi sẽ nghĩ việc!’”

“Khoang… chờ đã…”

“Nghe này, Aoi-kun.” cô ấy đẩy tôi ngã xuống ghế sofa và cưỡi lên tôi như cưỡi ngựa.

“Từ từ đã…”

“Tớ đã phải kiên nhẫn bấy lâu nay đấy. Từ khi chúng ta còn học tiểu học… tớ đã yêu cậu mất rồi. Tớ luôn chờ đến ngày cậu bước sang tuổi 18 để chúng ta đường đường chính chính thành đôi. Mong muốn ở bên cậu xuất phát từ thứ tình cảm sâu đậm nhất mà không ai khác có được. Nhưng hơn hết, tớ muốn giải thoát cậu khỏi ngôi nhà đó… cuối cùng tớ cũng làm được rồi.”

“…”

Cô ấy nhẹ nhàng chạm vào má tôi, nghiêng người và thì thầm vào tai tôi với đôi má đỏ bừng, “Ngay lúc này, em chỉ muốn được gần gũi hơn với anh thôi, Aoi-kun.”

“Uhm… ah, cái đó…” Tôi lắp bắp, vội nhìn sang chổ khác để tránh giao tiếp bằng mắt với cô nàng. Cái tình huống gì đây trời.

“Em biết, biết rất rõ anh không có tình cảm với em. Đó là lí do em sẽ cố gắng hơn nữa để khiến anh chỉ có thể yêu mình em. Em muốn anh hiểu được cảm giác đang tồn tại trong em lúc này, nhìn vào nổi đau của anh khiến lòng em như thắt lại. Vì vậy… Aoi-kun, từ giờ hãy luôn mỉm cười nhé!”

Cảm giác đau khổ ấy đã trở nên chai lì trong tôi mất rồi. Ngày nhỏ tôi là người rất dễ xúc động, muốn cười là cười, muốn khóc là khóc. Nhưng theo thời gian, cảm xúc trong tôi ngày càng thưa thớt, tôi hiếm khi cười, hiếm khi khóc, cũng không mấy khi tức giận nữa.

Và… không phải giờ đây mọi chuyện đều ổn sao? Không quan trọng là bằng cách nào, tôi luôn muốn thoát khỏi nhà tù đó… Ước mơ này tôi đã nhiều lần giấu kĩ trong tim. Tôi dặn lòng sẽ làm bất cứ điều gì để chạy trốn, để rồi mỗi sáng khi tỉnh dậy, tôi nhận ra cái lòng giam vẫn còn đó cùng một tên tù nhân ở bên trong.

Lúc này, những nghi ngờ, sợ hãi, phấn khích,… mọi cảm xúc bị tôi đẩy sang một bên, tôi gật đầu đồng ý.

“Cảm ơn anh, em thật sự rất vui. Em yêu anh rất rất rất nhiều, Aoi-kun. Hãy cùng nhau hạnh phúc nhé, được chứ?” Cô ấy nói, trông như một thiên thần với nụ cười tinh nghịch trên môi-

Trans eng: Dem, tôi thèm chảy nước miếng đây này. Shiro: tôi cũng giống ông thôi...