Giờ giải lao, tôi trao đổi thông tin liên lạc với You trên ứng dụng SNS. Không phải thông tin cá nhân, chắc là không sao đâu. Tôi đã nghĩ như vậy, cho đến vài chục phút trước...
"Hửm?"
Trong giờ học, tôi lén lút xem điện thoại, và thấy một thông báo. Mở ứng dụng Onpu ra, thì ra You đã nhắn tin.
Tôi liếc mắt về phía You. You nhìn tôi, rồi chỉ vào chiếc điện thoại của mình.
"((Muốn mình xem Onpu sao?))"
Tôi làm theo, xem tin nhắn của You.
【You】Yo Daiki-kun! Mặc dù đang trong giờ học nhưng mình vẫn liên lạc đấy♪
"((Khác xa bình thường vậy trời!?))"
Có vẻ như You thay đổi tính cách khi dùng SNS.
"((Mà, suy nghĩ trong đầu cũng khác nữa.))"
Tôi còn đang sốc vì tin nhắn của You thì có thêm tin nhắn đến. Và còn nhiều nữa.
【You】Này, Daiki-kun. Sao lại không trả lời tin nhắn vậy? Đã xem rồi mà...
【You】Sao, sao, sao???
【You】Mình không được sao?
【You】Nè
【You】Daiki-kun có nghe không?
【You】Nèeeee!
"((Có vẻ như mọi thứ đang trở nên nguy hiểm. Phải trả lời tin nhắn ngay mới được!!))"
Tôi vội vàng trả lời. Vì nếu cứ phớt lờ, thì có vẻ không ổn chút nào.
【Tôi】T, tớ xin lỗi! Không ngờ You lại nhắn tin sớm thế, tớ hơi bất ngờ!
【You】Vậy sao! Mình hết hồn luôn. Cứ tưởng bị lờ đi chứ.
【Tôi】À, a ha ha. Mà, có chuyện gì vậy? Tự dưng nhắn tin.
【You】Không có gì thì không được nhắn tin với Daiki-kun sao?
【Tôi】T, tất nhiên là không phải vậy.
【You】Mình muốn nói chuyện với Daiki-kun nhiều lắm... Ngay cả trong giờ học.
【Tôi】Trong giờ học thì tập trung vào bài giảng chứ!
【You】Haiiz~
"((Đến đây chắc là được rồi.))"
Tôi cất điện thoại vào túi, tập trung vào bài giảng.
"((You đúng là kiểu người hay nhắn tin.))"
Tôi đã thấy một khía cạnh mới của You. Đó là một cảnh tượng như vậy.