"Hả? Gì cơ...?"
"À, em đổi cách nói nhé. Làm người yêu em đi~♡."
"Ơ, tại sao...?"
"Vì em phải lòng anh rồi~♡!"
"Khoan đã, nhanh quá đấy!"
"Với lại, anh vừa nghe em than thở, lại còn khen em đẹp nữa..."
"Ơ, thì... chị đẹp thật mà..."
"Thế là ổn rồi. Mình yêu nhau nhé~ufufu♡."
"Đợi đã! Tôi chỉ biết chị là Saotome Kirari thôi! Chị cũng vậy, chỉ biết tôi là Yamamoto Ryuu..."
"Năm 2 Đại học Murasame."
"Hả?"
"Mã số sinh viên 15694, lớp F, thích ngực lớn, sở thích âm nhạc với anime, ưa dâm dục ghét thể thao."
"Sao... chị biết...?"
"Đây là tài khoản Z của Ryuu-kun phải không? Em tìm ra ngay ấy mà. Em follow nhé? À, dù anh có khóa acc em cũng hack được đấy~."
"............"
Đùa à. Đúng là yandere chúa thật rồi. Không phải "nặng" nữa... mà là cực kỳ đáng sợ. Ai đó làm ơn vả cho tôi tỉnh khỏi cơn ác mộng này đi.
"Em sẽ từ từ kể hết về mình. Đừng lo. Với lại anh là sinh viên... chắc chẳng có tiền nhỉ? Em nhiều tiền lắm, không sao đâu! Yêu em đi, em sẽ bao nuôi anh cả đời, ufufu~♡."
"Không, tôi không dễ bị dụ kiểu đó đâu!"
"Em còn là trinh nữ đấy, anh sờ ngực em cũng được...♡"
"Tôi không hiểu gì hết!"
"Với ân nhân cứu mạng lại đúng gu em, Ryuu-kun muốn làm gì cũng được! Em chấp nhận hết! Anh muốn sờ ngực, hay làm trò biến thái gì với em cũng được hết, kể cả "chuyện ấy" ehehe~♡"
"............"
Nguy rồi... Ánh mắt chị ta nghiêm túc thật.
"Hôm nay tôi về đâ...!"
"Không cho anh về đâu~ Về nhà em uống tiếp đi! Nào? Nào~?"
"T-tôi xin phép! Cảm ơn chị ạ!"
"Ryuu-kun... Chạy trốn cũng vô ích thôi. Em biết LINE, Z, cả địa chỉ của anh mà... Dù có trốn... em cũng sẽ... tìm ra anh. Chờ em nhé? Ryuu-kun~."
Ryuu nghĩ *Mình vừa nghe lời đe dọa kinh khủng nhất trong đời*, nhưng giờ cứ chạy đã. Coi như ác mộng rồi ngủ quên đi. Ngày mai tỉnh dậy sẽ hết.
Nhưng cơn ác mộng ấy không biến mất... Nó hiện rõ hơn, đậm hơn, và đổ ập xuống đầu Ryuu.