Cô bạn gái chung tình hay lo lắng của tôi chẳng bao giờ chịu từ bỏ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

(Đang ra)

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

Long quyển quyển

Một mình chị cả thôi ta đã không đối phó nổi, giờ cả năm cùng nhào đến thì… rốt cuộc các người muốn bức ta thành cái dạng gì đây?!

1 6

Nàng phù thủy, người yêu những mối tình thuần khiết.

(Đang ra)

Nàng phù thủy, người yêu những mối tình thuần khiết.

말랑반디

Nhưng có một vấn đề... đấy là tôi đã tái sinh vào thời điểm 300 năm trước khi cốt truyện chính diễn ra.

30 5

Rakuin no Monshou

(Đang ra)

Rakuin no Monshou

Tomonogi Sugihara ( 杉原智則 )

Cuộc chiến tranh kéo dài suốt mười năm giữa hai quốc gia Mephius và Garbera sắp đi đến hồi kết bằng một cuộc hôn nhân chính trị giữa hai hoàng tộc. Orba, một người bị mất gia đình trong chiến tranh và

232 20618

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

(Đang ra)

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

Izumo Daikichi

Và thế là, cuộc sống học đường vô lo vô nghĩ của cậu bắt đầu, nơi mà tài năng duy nhất cậu có là lượng ma lực khổng lồ và các kỹ năng võ thuật của mình.

12 158

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

60 7537

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

173 1071

Phần 1 - Chương 01: Thiếu nữ hoàn hảo Yuunagi

Ở ngôi trường mà tôi đang theo học, có một thiếu nữ xinh đẹp đến mức khó tin.

Cô ấy tên là Yuunagi Shizuno. Cô nàng được rất nhiều người cực kỳ hâm mộ.

Và tất nhiên, lý do không chỉ đơn thuần vì Yuunagi-san xinh đẹp.

“Yuunagi-san giỏi quá đi!”

“Đến nấu ăn cũng làm được nữa, quả nhiên là đỉnh thật!”

Từ tòa nhà đối diện, những tiếng hò reo vang vọng của lớp đang thực hành nấu ăn trong phòng gia chánh truyền đến tận chỗ tôi.

Yuunagi-san mặc chiếc tạp dề đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ nhã nhặn, khéo léo lắc chảo trong tay đầy duyên dáng.

“Vừa dễ thương lại học giỏi, thêm cả kéo tay việc bếp núc đều cực kỳ hoàn hảo, thật sự quá đáng nể!”

“Vì mình thích nấu ăn, nên cũng hay làm thôi.”

Yuunagi-san mỉm cười đáp lại bằng giọng điệu không chút khoe khoang, cùng cười đùa vui vẻ với các bạn trong lớp.

Không chỉ đám con trai, mà ngay cả mấy cô gái cũng đỏ bừng đôi má.

Quả nhiên, Yuunagi-san được cả nam lẫn nữ đều yêu mến.

Lý do khiến Yuunagi-san được hâm mộ đến vậy… Ấy là bởi, ngoài gương mặt xinh đẹp khó tin, thì nội tâm của cô cũng hoàn hảo không kém.

Không kiêu ngạo, đối xử thân thiện, dễ gần, lại luôn dịu dàng với mọi người.

Chưa kể học tập lẫn thể thao đều xuất sắc, chẳng tìm thấy lấy một khuyết điểm nào.

Thậm chí, có thể nói rằng việc “không có khuyết điểm” chính là khuyết điểm duy nhất của cô.

Tóm lại, Yuunagi-san là mẫu người như thế đấy.

Một “siêu thiếu nữ xinh đẹp” được cả hai phái cùng ngưỡng mộ và tôn trọng.

Còn tôi thì sao ư?

“Này mấy đứa con trai! Đừng có cứ dán mắt ra ngoài, nhìn lên bảng mau!”

Tiếng thầy quát khiến tôi cùng đám con trai ngồi cạnh cửa sổ giật mình quay phắt về phía trước.

Có vẻ như tất cả bọn tôi đều đang nhìn về phía Yuunagi-san.

Còn tôi—Sakuraba Aoto—chỉ là một nam sinh tầm thường, chẳng có gì nổi bật. Ngày ngày lặng lẽ trôi qua trong lớp, không để lại chút ấn tượng nào.

Dù vậy, tôi cũng chẳng hề cảm thấy ghen tị hay thèm khát gì với người như Yuunagi-san.

Tôi yêu thích cuộc sống yên bình hiện tại và hài lòng với tất cả những gì mình có.

Chẳng mong được nhiều người chú ý, cũng chẳng cần có người yêu.

Thậm chí, tôi còn rất trân trọng khoảng thời gian một mình.

Thảnh thơi đọc sách hay xem phim một mình vẫn hợp với tôi hơn hẳn.

Với vẻ ngoài rực rỡ nhất trường cùng một nội tâm hoàn hảo không tì vết, Yuunagi-san quả thực rất tuyệt vời.

Cô ấy đúng là một thiếu nữ đáng ngưỡng mộ.

Nhưng chỉ thế thôi.

Điều đó chẳng liên quan gì đến tôi và nếu tiếp túc sống như thế này, tôi sẽ không dính líu đến cô ấy nữa.

Chúng tôi vốn thuộc về hai thế giới khác nhau, bước đi trên hai con đường khác nhau.

Lẽ ra… tôi hoàn toàn chẳng có lý do gì để nhắc đến cô ấy như thế này…

“Wow! Cả trang trí món ăn cũng đẹp nữa kìa!”

Tiếng reo hò lại vang lên từ phòng gia chánh, bao quanh lấy Yuunagi-san trong bầu không khí náo nhiệt.

Đúng lúc đó, ánh mắt cô bỗng hướng về phía này.

Tôi đang lơ đãng dõi nhìn—liền chạm phải ánh mắt cô.

Yuunagi-san thoáng lộ vẻ ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó lập tức nở một nụ cười rạng rỡ, còn giơ tay vẫy chào tôi.

Cái trò này là sao chứ…

Hoảng hốt, tôi vội quay đầu nhìn về phía bảng đen, giả vờ như chẳng có chuyện gì.

Chỉ có tai tôi là vẫn lắng nghe được mơ hồ tiếng ồn ào trong phòng gia chánh.

“Này này? Có ai nhìn về phía này hả?”

“Ừm, hình như có người vừa nhìn bọn mình.”

“Thật á? Ai vậy? Chẳng lẽ là con trai à?”

“Biết sao được, ai mà hay cơ chứ.”

“Nhưng mà, có là con trai nào thì cũng đâu có lạ. Vì Yuunagi-san xinh quá mà.”

“Chuẩn rồi, cậu còn nổi tiếng ở mấy khối khác nữa đấy.”

“Thôi nào, các cậu nói quá rồi đó.”

…Phù.

Xem ra mọi chuyện tạm yên ổn.

Lý do tôi phải kể về cô ấy—thực ra vừa đơn giản, vừa khó giải thích.

“Rồi, tiết học đến đây là hết!”

“Đứng lên! Nghiêm! Chào!”

Tiếng hô kết thúc tiết học vang lên, báo hiệu giờ nghỉ trưa.

Ngay lập tức, chiếc điện thoại trong túi rung bần bật, màn hình sáng lên với một tin nhắn mới.

[Sao lại nhìn tớ vậy?]

…Quả nhiên, chẳng có chút gì gọi là hối lỗi.

Thậm chí, tôi còn cảm giác cô đang cố tình hưởng thụ trò này nữa kìa.

[Không có gì cả. Với lại, nhỡ bị phát hiện thì làm sao đây?]

[Thì có sao đâu, bị phát hiện cũng chẳng vấn đề gì.]

[Không được. Nhớ lại xem, chúng ta đã thỏa thuận rồi mà.]

[Mồ~ Đúng là đồ đáng ghét.]

Tôi không trả lời lại, cất điện thoại vào túi.

Một tiếng thở dài buông ra bất giác.

“Hãy hẹn hò với tớ đi, tớ sẽ làm bất cứ điều gì cậu muốn!”

Hôm qua, chính cô nàng đã nói như thế.

Và kể từ khoảnh khắc đó, gần như bị ép buộc—Yuunagi-san đã trở thành bạn gái của tôi.