Cô bạn gái chung tình hay lo lắng của tôi chẳng bao giờ chịu từ bỏ

Truyện tương tự

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

(Đang ra)

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

Long quyển quyển

Một mình chị cả thôi ta đã không đối phó nổi, giờ cả năm cùng nhào đến thì… rốt cuộc các người muốn bức ta thành cái dạng gì đây?!

1 6

Nàng phù thủy, người yêu những mối tình thuần khiết.

(Đang ra)

Nàng phù thủy, người yêu những mối tình thuần khiết.

말랑반디

Nhưng có một vấn đề... đấy là tôi đã tái sinh vào thời điểm 300 năm trước khi cốt truyện chính diễn ra.

30 5

Rakuin no Monshou

(Đang ra)

Rakuin no Monshou

Tomonogi Sugihara ( 杉原智則 )

Cuộc chiến tranh kéo dài suốt mười năm giữa hai quốc gia Mephius và Garbera sắp đi đến hồi kết bằng một cuộc hôn nhân chính trị giữa hai hoàng tộc. Orba, một người bị mất gia đình trong chiến tranh và

232 20616

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

(Đang ra)

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

Izumo Daikichi

Và thế là, cuộc sống học đường vô lo vô nghĩ của cậu bắt đầu, nơi mà tài năng duy nhất cậu có là lượng ma lực khổng lồ và các kỹ năng võ thuật của mình.

12 158

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

60 7537

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

173 1071

Phần 1 - Chương 03: Bí mật nổi tiếng của Sakuraba-kun

“Này, Aoto.”

Tôi khẽ ngẩng mắt khỏi quyển sách bỏ túi thì thấy cậu bạn Seo Kazuma đang chống cằm, nhìn sang phía tôi.

“Gì vậy?”

“Chẳng có ai lãng phí hơn mày đâu.”

“Lại cái đó nữa hả.”

Tôi bất giác nhún vai. Câu nói quen tai này, tôi đã nghe phát ngấy rồi.

“ ‘Lại cái đó nữa hả’ là sao! Mày thật sự không thấy uổng phí à?”

“Kazuma, đây là thư viện.”

Tôi đưa ngón trỏ lên môi ra hiệu suỵt.

Một phần vì không muốn bị quấy rầy lúc đọc sách, nhưng phần nhiều hơn là vì tôi cũng không muốn cậu ta làm phiền đến những người khác.

Mà… tôi cũng chẳng muốn nói về chủ đề này nữa.

Nhưng mặc kệ mong muốn của tôi, Kazuma vẫn cúi đầu thì thầm tiếp:

“Đã có gái theo mà lại không chịu có bạn gái. Tao thật sự ghen với mày đấy.”

Trong một thoáng, tim tôi khựng lại. Nhưng không thể tỏ ra hoảng hốt được.

“Tao có được gái theo bao giờ đâu.”

“Có chứ còn gì nữa!”

“Yên lặng nào.”

Kazuma lúc nào cũng dễ nóng, đó là một trong vài nhược điểm hiếm hoi của một thằng bạn vốn dĩ khá tốt tính.

“Được gái theo ý tao nói là kiểu như Yuunagi-san ấy. Tao chỉ là một thằng bình thường nhạt nhẽo thôi.”

“Ờ thì, so với Yuunagi-san thì mày đúng là chẳng thấm vào đâu… nhưng mà—”

Nói đến đó, nét mặt Kazuma giãn ra, hệt như bao fan hâm mộ khác của Yuunagi trong trường này.

“—Nhưng so với đám học sinh bình thường thì mày vẫn được gái thích chứ. Ấy thế mà mày lại chẳng hề để tâm, còn bảo không cần bạn gái. Mày là quỷ chắc?”

“Không muốn có bạn gái là quyền tự do của tao, còn việc tao có được gái thích hay không chỉ là tưởng tượng của mày thôi. Hiểu rồi thì kết thúc chủ đề này đi.”

“Không hiểu! Hôm nay tao phải nói cho ra lẽ.”

“Yên nào cậu bé. Mày đang làm phiền người khác đấy.”

Tôi cộc lốc cắt ngang, vậy mà Kazuma lại dời chỗ ngồi từ đối diện sang ngay cạnh tôi.

Xem ra, cậu ta thật sự không có ý định dừng.

Từ hồi mới chơi với nhau, chuyện này đã lặp đi lặp lại không biết bao lần. Một kẻ cứ khăng khăng tin rằng tôi “được gái thích”, còn một kẻ chỉ trả lời bằng sự thật.

Đúng là cuộc tranh luận vô ích.

Chỉ có điều… ít nhất ở hiện tại, tôi cũng được coi như đã có bạn gái rồi. Dĩ nhiên Kazuma hoàn toàn không biết chuyện đó.

Nghĩ mà thấy, tôi giống hệt như đang lừa dối vậy, nên cũng hơi áy náy.

“Nói thật nhé, Aoto, mày nguy hiểm là vì trông bình thường ấy. Không giống kiểu Yuunagi-san, ai nhìn vào cũng thấy cạnh tranh khốc liệt. Mày lại làm người ta nghĩ ‘ơ, chắc có cửa đây’, rồi cứ thế đâm đầu. Tội lắm chứ.”

“Người ta nghĩ thế nào là chuyện của họ. Dù cho có ai thích tao đi nữa thì tao cũng chẳng cần phải thấy có lỗi hay thay đổi gì cả.”

“Không! Mày phải thay đổi. Phải có bạn gái đi, vậy thì mọi thứ sẽ ổn thỏa. Tao cũng khỏi phải bức xúc nữa.”

“Nhưng như thế thì tao mới là người bức xúc đấy.”

“Có bạn gái đi mà, vui lắm đó. Đừng có kiểu chưa thử đã chê, cứ quen ai đó một lần xem.”

…Tôi cũng đã thử rồi, vì bị ép buộc. Nhưng cuối cùng, vẫn không hợp với mình.

Tôi vốn dĩ chẳng hợp với chuyện tình cảm yêu đương này.

Mà tình yêu…

…Thôi, không nghĩ nữa. Bây giờ chưa phải lúc.

“Tao từng nói rồi, thời gian riêng của tao quan trọng lắm. Đọc tiểu thuyết hay xem phim, bao nhiêu thời gian cũng không đủ. Với lại, quen tao thì chắc chắn chỉ thấy chán thôi.”

“Ờ… thì… cũng đúng nhỉ.”

Này, cậu ta nói gì thế?

“Ít ra thì, thôi đừng tỏ ra tốt bụng với bất kỳ đứa con gái nào đi.”

“Tao có làm gì tốt bụng đâu. Thấy ai gặp khó mà mình giúp được thì giúp thôi. Gặp con trai thì tao cũng làm vậy mà.”

Kazuma tròn mắt nhìn tôi, biểu cảm nửa ngạc nhiên nửa khó hiểu.

Mà… kệ.

“Có lẽ chính vì mày như thế nên tao chẳng bỏ được cái tình bạn này đấy.”

“Đừng nói kiểu sướt mướt thế, ghê quá.”

“Rồi rồi, tao đi về đây. Nhưng nhớ lời tao đấy, có ngày tao sẽ bắt mày ‘cải tà quy chính’ cho coi.”

Cải tà quy chính cái gì chứ. Tao có phải kẻ xấu đâu?

Kazuma vẫy tay rồi nhanh chóng bước ra khỏi thư viện. Đúng là đứa chỉ biết làm theo ý mình.

Sau đó tôi tiếp tục đọc thêm một tiếng đồng hồ nữa, rồi cũng quyết định về.

Để mượn cuốn sách đang đọc dở, tôi tiến đến quầy thủ thư nơi có cô bạn lớp tôi làm ủy viên thư viện.

“Nhờ cậu cho mình mượn cuốn này nhé, Naruse-san.”

“À, Sakuraba-kun. Chờ chút nha.”

Naruse—bạn cùng khối, xử lý thủ tục mượn trả rất nhanh nhẹn.

Cũng nhờ sở thích đọc khá giống nhau nên hai đứa thỉnh thoảng trò chuyện đôi chút. Có lẽ vì tôi thường xuyên ra mượn sách, mà chúng tôi dần thân hơn. Ngay cả ngoài thư viện, mỗi khi gặp, cô ấy cũng chủ động chào hỏi. Trông thế thôi nhưng Naruse đúng là người tốt bụng.

“Cảm ơn nhé. Vậy mình đi trước.”

“Sakuraba-kun!”

Vừa bước ra khỏi thư viện, tôi nghe tiếng gọi với theo. Naruse vội vã chạy ra hành lang.

“Có chuyện gì vậy? Tớ quên gì à?”

“Kh-không… không phải thế đâu…”

Naruse cúi mặt, trông như đang ngập ngừng điều gì đó. Tôi chẳng đoán ra được nên chỉ yên lặng chờ cô ấy nói tiếp.

“C-cậu có muốn… lần nào đó đi nhà sách cùng mình không?”

“Ể?”

“À! Ý tớ là… vì cậu với tớ đều thích những loại sách giống nhau… nên chắc sẽ vui lắm. N-nếu cậu đồng ý thì…”

“…Ừ, được đấy. Tớ cũng muốn đi.”

“Th-thật hả! Vậy, vậy tớ sẽ liên lạc lại nha!”

“Ừ, mình chờ.”

Nghe tôi nói thế, Naruse gật đầu lia lịa rồi quay vào thư viện. Còn tôi cũng đổi hướng, đi về phía cửa ra vào.

Đi nhà sách cùng Naruse à… Ủy viên thư viện lúc nào cũng bận rộn, mong sao khớp được lịch với nhau.