Không khí xung quanh chúng tôi tiếp tục trở nên khó xử một lúc sau câu hỏi bất cẩn của Meru, nhưng tất cả chúng tôi đều hướng ra biển trong khi cố quên nó đi.
“Vậy chúng ta sẽ làm gì đây?”
Ngay trước khi cô bước xuống nước, Saya dừng lại và hỏi. May mắn là tôi có mang theo bên người rất nhiều thứ để chúng tôi chơi. Tôi nghĩ chúng tôi có thể chơi bất cứ trò gì chúng tôi muốn. Trong khi mọi người dừng lại và nghĩ về việc nên làm, Meru lớn tiếng đưa ra ý kiến.
“Em có ý kiến, desu!”
Sau đó, em ấy biến mất khỏi màn hình điện thoại, và xuất hiện tại thế giới thật dưới dạng hình ảnh 3 chiều. Tôi khá ngạc nhiên vì tôi không ngờ là em ấy có thể chiếu lại hình ảnh của em ấy ở bất cứ đâu mà em ấy muốn.
“Em còn có thể làm chuyện đó à?”
“Ngôi đền đã sập, nhưng hòn đảo vẫn còn hoạt động tốt.”
Thật vậy không?
Dường như em ấy chỉ có thể chiếu lại hình ảnh của mình trên hòn đảo này. Sau khi trả lời câu hỏi của tôi với một nụ cười hồn nhiên trên khuôn mặt, Meru tiếp tục giải thích về lời đề nghị.
“Về chuyện đó, thực ra có một thiết bị đã lắp đặt trên hòn đảo này.”
“Thiết bị?”
Lina nghiêng đầu ngạc nhiên trước lời của Meru.
Cô ấy đang nói về loại thiết bị nào vậy?
Lúc mà tôi đang tự hỏi, thì Meru lại hét lớn lên.
“Nó đây!!”
Sau tiếng hét đó, mặt đất và những cái cây xung quanh tôi bắt đầu rung chuyển yếu ớt. Những đợt song trở nên dữ dội hơn và bãi cát bắt đầu rung rinh. Tất cả chúng tôi, ngoại trừ Meru, ban đầu đều rất bối rối, nhưng điều diễn ra tiếp theo đã khiến chúng tôi đứng sững. Vài giây sau cơn chấn động nhẹ đó, một vòng ma pháp hiện lên trên mặt biển và tỏa sáng lộng lẫy cho tới khi nó triệu hồi nó triệu hồi một tòa nhà tại vị trí của nó. Tòa nhà đó có nhiều khúc của và đường cong trong khi chiều cao của nó hơn 50 mét. Tôi ngay lập tức nhận ra rằng nó là cầu trượt nước ngay sau khi chứng kiến nó.
“Nó là cái gì…”
“Đó là cầu trượt nước, desu.”
“Well, nhìn thấy nó là anh biết rồi. Điều anh đang hỏi là tại sao lại là cầu trượt nước?”
“Chủ nhân cũ của em từng lảm nhảm một cách đáng ghét về việc sở hữu cầu trượt nước tuyệt nhất, nên em nghĩ bây giờ là lúc sử dụng nó, desu!”
Hắn còn xây cả cầu trượt nước chỉ vì hắn muốn làm vậy! Thằng nhóc đó!
Tôi không thể dừng việc há hốc mồm trong ngưỡng mộ trong khi nhìn vào cái cầu trượt nước khổng lồ không cần thiết này. Tôi cũng cảm thấy rằng cách Meru nói chuyện về Metron trở nên khá thô lỗ, nhưng nó cũng chả quan trọng trước cầu trượt nước mới. Lina, Saya và Karen đều cứng người tại chỗ trong khi nhìn vào nó.
“Không phải là em không thể kích hoạt vòng ma pháp mà không có ma lực của Metron sao?”
“Hầu hết mọi vòng ma pháp trên hòn đảo này đều đã đầy ma lực của ngài ấy, nên việc kích hoạt chúng không gây vấn đề gì cả, desu. Tất nhiên em cũng có thể dùng ma lực của ngài để duy trì vòng ma pháp luôn hoạt động sau khi kích hoạt nó, desu.”
Nghe lời giải thích của Meru, tôi quay lại nhìn cái cầu trượt nước một lần nữa. Nó rất là rộng lớn, không chỉ về kích thước. Nó có vài đường trượt ở cả hai bên, những đường cong sắc nét, những vòng trượt xoắn ốc và tất cả các thành phần cần thiết để mang lại niềm vui cho bạn. Dùng cầu trượt nước ở biển là sai, nhưng bây giờ không ai quan tâm về điều đó. Những gì chúng tôi làm là hiển nhiên.
“Waa…”
“Oooh…”
“Thật kinh ngạc…”
Saya, Lina và Karen, những người kinh ngạc cho tới bây giờ, đã thay đổi biểu cảm trên khuôn mặt họ trong khi cực kì phấn khích.
“Nào, cũng thử nó nào.”
“Đúng đó.”
“Nhanh lên nào!”
Bị choáng ngợp bởi cảm giác hồi hộp, tất cả chúng tôi chạy ào về phía cầu trượt.
───────────────────────
Trước mặt cổng vào của cầu trượt.
“Vậy thì, ai sẽ là người đầu tiên?”
Tôi hỏi đám con gái trong khi nhìn cổng ra vào. Sau khi trèo lên tới cổng của một cầu trượt ngẫu nhiên, chúng tôi có thể thấy toàn bộ hòn đảo từ độ cao đang đứng.
“Tớ có nên đi trước không?”
“Không, em sẽ đi trước.”
“Không, là tôi.”
Mỗi người bọn họ cố gắng tranh giành vị trí trượt đầu tiên. Vì chuyện đó, họ không thể chọn thứ tự bất kể bao nhiêu thời gian đã trôi qua. Tôi cảm thấy rằng khoảnh khắc tiếp theo tôi đề nghị đi trước, bọn họ đều sẽ đồng ý và tử tế nhường đường. Khi tôi vẫn còn đang nghĩ về giải pháp cho vấn đề này, thì Meru xuất hiện từ hư không và đưa ra một ý kiến sáng suốt.
“Thế thì tại sao hai người không đi cầu trượt đôi nhỉ. Có một cầu trượt dành cho hai người dùng cùng lúc ở đằng kia kìa.”
Nghe lời đề nghị đó, cả ba cô gái đều nhìn về hướng cầu trượt mà Meru chỉ và cả ban gay lập tức đồng ý.
“T-tớ nghĩ như thế sẽ tốt hơn.”
“Y-yeah.”
“Đúng đó!”
Họ dễ dàng thay đổi thái độ của mình khi nhìn vào cầu trượt đó. Đặc biệt là Lina và Saya đều đỏ mặt khi họ đồng ý. Rất đáng ngờ. Tôi không thể làm gì ngoài việc cảm thấy như vậy từ những thay đổi đột ngột trong tâm trí của họ, do đó, tôi quay sang nhìn về phía cầu trượt đôi.
『♥! Cơ hội để sát gần nhau hơn với người mà bạn yêu!! Góc trượt dành cho các cặp đôi!!』
“Đừng làm điều đó!”
Tôi từ chối ngay tại chỗ sau khi đọc tấm bảng được treo ở lối vào.
“Nào, hãy cùng quyết định thứ tự bằng ‘bao búa kéo’ nào.”
“Vâng! Nó là điều tốt nhất.”
“Rất công bằng.”
Bất chấp lời từ chối kiên quyết của tôi, bọn họ làm ngơ lời tôi và tiếp tục quyết định ai sẽ trượt đầu tiên.
“N-này, hãy cùng dùng cầu trượt đơn nào.”
“Yato-kun! Đứng lại đó.” ⇐ Saya
“Không phải việc của cậu.” ⇐ Lina
“Im đi.” ⇐ Karen
Cả ba bọn họ giận tôi vì tôi đã bày tỏ quan điểm của mình. Hình như tôi không thể khiến họ đổi ý được. Nhìn thấy biểu cảm phấn khích trên khuôn mặt họ, tôi từ bỏ chống cự. Tôi có thể nói rằng đã quá muộn để thuyết phục họ vào lúc này. Tất cả những gì mà tôi có thể làm là chuẩn bị tinh thần cho những việc sắp xảy ra. Nhìn thấy Saya, Karen và Lina quyết định việc đó với một khuôn mặt nghiêm túc, tôi tự hỏi làm thế nào mà tôi lại dây vào cái tình thế như thế này trong khi thở ra một hơi dài.
“Chủ nhân, ngài thích ai hơn?”
Trong khi tôi đang cố gắng vặn óc suy nghĩ cách để tránh những kẻ thù hung mạnh của mình, Meru hỏi tôi với một giọng đầy phấn khích. Em ấy đang tận hượng cái tình huống này.
“Ý em là gì?”
“Trong ba cô gái đó, ngài thích cùng trượt với ai hơn?”
Nghe lời giải thích của Meru, tôi cuối cùng cũng nhớ lại ai là kẻ chủ mưu gây ra chuyện này. Bây giờ tôi nghĩ về nó, Meru chính là người đầu tiên đưa ra cái chủ đề này. Nhớ lại điều đó, tôi nhấn câu hỏi của mình vào em ấy.
“Tại sao em lại nói về cái chủ đề cầu trượt đôi?”
“Em đọc ở trên mạng thấy rằng hầu hết mấy đứa con trai đều thích những tình huống như thế này, desu.”
Meru trả lời tôi với đôi mắt phát sáng. Vậy, em ấy nói là em ấy làm điều này chỉ vì muốn tốt cho tôi. Quả là một ân huệ không mong muốn!
“Meru, làm ơn! Đừng học những thứ kì cục như thế trên mạng nữa.”
Tôi nhún vai với những kiến thức thừa thải từ Internet của Meru. Tôi thậm chí còn lo lắng sau này em ấy sẽ bị lừa những thông tin lừa đảo. Tôi đoán rằng tôi cần phải dạy cho em ấy cách dùng Internet đúng cách trong tương lai. Khi tôi đang quyết tâm với lòng mình, Meru nhìn tôi với ánh mắt kì lạ.
“Chủ nhân, có lẽ nào ngài không thích nó, desu?”
“Không phải là việc anh thích hay không thích. Anh chỉ muốn mọi người tận hưởng khoảng thời gian này mà không cần phải lo lắng.”
“Nhưng ngài cũng không ghét nó, phải không, desu?”
“Nó….. không sai.”
Cuối cùng thì tôi cũng không thể phủ nhận được. Em ấy khá thẳng thắn với câu hỏi đó. Tôi nhìn sang Lina và hai cô gái còn lại, người vẫn đang cãi nhau. Lina đang mặc bộ đồ bơi màu vàng, trong khi Karen thì mặc bộ màu đỏ . Cả hai người bọn họ đều trông rất đáng yêu với những gì họ mặc. Bọn họ đều cong ở những chỗ cần cong, đủ để gọi họ là giai nhân. Nói về giai nhân, Saya cũng đẹp không kém. Tôi luôn nghĩ rằng cô trông rất đẹp, tuy nhiên, hôm nay, tôi nhận thấy rằng cô ấy đẹp không thể tả sau khi mặc bộ bikini của cô. Cô đứng hạng nhất vì bộ ngực của cô và vòng eo thon thả. Cả ba người họ đều sở hữu sức quyết rũ độc đáo, nên tôi không thể dễ dàng chọn một người trong họ được.
Không, không, không, mình đang nói cái gì thế này?
Gạt diện mạo của họ sang một bên, sau cùng thì tôi sẽ phải trượt cùng với một trong số họ. Nếu một tai nạn không mong muốn xảy ra, tay tôi sẽ trượt vào nơi mà tôi không nghĩ rằng mình có thể dễ dàng thoát ra khỏi mọi sự lộn xộn. Mong ước duy nhất của tôi là được trượt một mình trên chiếc cầu trượt thường, nhưng điều đó đã bị họ bác bỏ ngay từ đầu.
Well, chuyện sẽ theo ý họ muốn…
Tôi không thể thay đổi được điều gì bằng cách chỉ nghĩ về nó như thế này. Khi tôi đang bi quan và mất hết hi vọng, người đang tập trung cho tới bây giờ đã tuyên bố với Karen và Lina.
“T-tớ sẽ ra ‘kéo’!”
Cô ấy hét lên trong khi tay đang tạo hình cây kéo.
Chiến thuật tâm lý trong loại trận đấu như thế này. Cậu nghiêm túc chứ?
Tôi không thể giấu đi khuôn mặt kinh ngạc của mình sau khi thấy Saya đang cố gắng chiến thắng trong tuyệt vọng. Cô ấy có lẽ đa nghĩ đến nước đi nàyì cô không biết phải làm gì cả. Đó là những gì hiện lên trên mặt cô ấy vào lúc đó.
“Thế thì, tôi sẽ ra ‘bao’.”
“Em sẽ ra ‘búa’.”
Trước sự ngạc nhiên của tôi, Lina và Karen cũng theo đường đi nước bước của cô.
Không phải cả hai người chứ!
Tôi phàn nàn trong âm thầm trong khi nhìn ba người họ chìa tay ra với biểu cảm tự tin. Vì lí do gì mà mấy người phải dành hết thời gian để nghĩ chứ?
Khi cả ba bọn họ chắc chắn rằng họ đã tuyên bố họ sẽ ra cái gì, trò chơi ‘bao búa kéo’ cuối cùng cũng bắt đầu.
“Okay, cùng chơi nào! Người chiến thắng sẽ được trượt cùng với Yato-kun.”
“Yeah.”
“Được thôi.”
Liếc nhìn những người khác, cả ba người họ gật đầu và cuối cùng, giơ nắm đấm dưới ánh mặt trời rực rỡ.
“““Bao! Búa─!!”””
Và sau đó, họ thả tay ra!
“““Kéo!!!”””
“Wan!”
Khoảnh khoắc họ hạ tay xuống, một giọng nói khác xen vào tiếng hét của họ.
“Eh? R-Rouga-chan?”
Saya mở to mắt khi nhìn thấy Rouga, người phá đám trò chơi của họ. Nhưng nhìn kĩ hơn, thì có thể thấy rằng kể cả Rouga cũng đang tham gia vào cuộc chơi. Không chỉ thế, Saya, Karen và Lina đều ra ‘kéo’. Đối với Rouga, những gì em ấy có thể ra là ‘búa’ vì hình dáng (cấu tạo) của chân trước của ẻm. Nói cách khác, Rouga là người chiến thắng.
“Em cũng muốn được trượt cùng thủ lĩnh nữa~!”
Thắng trong trận đầu của ‘bao, búa, kéo’, Rouga tiến lại gần tôi hơn trong khi đang vẫy vẫy cái đuôi. Dường như, em ấy đã quan sát chúng tôi ngay từ đầu trong khi canh thời gian chuẩn để xuất hiện. Rouga có thể là nhà chiến thuật gia tài ba nhất trong chúng tôi. Không chậm trễ hơn, tôi thừa cơ hội trong cái tình huống khó xử này.
“Vậy thì, đi thôi Rouga!”
“Wan!”
Tôi bế Rouga lên trên tay và đi thẳng về phía cầu trượt đôi.
“Eh? Đợi đã. Không công bằng!”
“Thật là hèn nhát khi tận dụng tình huống này.”
“Không công bằng.”
Cả ba cô gái, người không thể chấp nhận chiến thằng của Rouga, bắt đầu phàn nàn. Không phải là tôi không hiểu cảm giác của họ hiện giờ, nhưng tôi sẽ không để vụt mất cơ hội hiếm có này. Đó là tại sao tất cả những gì tôi làm là quay lại trong khi bế Rouga trên tay.
“Không có luật nào nói là chỉ có ba người có thể tham gia, và không ai nói rằng xuất hiện vào thời khắc cuối cùng là phạm luật cả.”
“Đ-điều đó đúng, nhưng…”
“Vậy thì người chiến thắng cần phải nhận được giải thưởng của họ.”
Nói xong, tôi tiến bước về phía cầu trượt đôi. Tôi có thể thấy rằng cả ba người đang ủ rủ đưa mắt nhìn xuống không quay lại nhìn. Thật là may, tôi không nghĩ rằng Rouga sẽ cứu tôi khéo léo như thế này. Tôi thật sự cảm thấy biết ơn với em ấy. Cuối cùng, cảm thấy an toàn thoát khỏi ba người họ, tôi nở nụ cười gượng gạo. Meru dường như đã hiểu sai vài chuyện vì cô ấy liên tục hỏi tôi nếu tôi có thích động vật hơn không, nên tôi quyết định sẽ giải thích chuyện đó sau.
“Được rồi Rouga, đi nào!”
“WanWan (Em cảm thấy thật hào hứng!)”
Ngồi trên méo cạnh của cầu trượt, tôi trượt cùng với Rouga đang trên tay tôi.
“Ooooooohhh!?”
“Waaooooooo!!?!”
Khoảng khoắc chúng tôi trượt xuống, cả hai chúng tôi phát ra tiếng thét chói tai ngay khi chúng tôi trượt xuống với một tốc độ đáng kinh ngạc. Tốc độ của chúng tôi trượt nhanh đến nỗi tôi còn không thể nhìn thấy cảnh vật xung quanh nữa. Gió thổi chúng tôi với một áp lực lớn không tưởng.
Phải, trái, đường cua bất ngờ và những xoắn ốc. Sau khi trượt qua nhiều vòng mà cảm thấy như thể sẽ không có kết thúc, chúng tôi nhận ra rằng chúng tôi đang đến đích của cầu trượt.
“Cái gì!?”
“Waaan!! (Chúng ta đang bay!!)”
Đến cuối đường trượt, chúng tôi bị ném đi, không phải là ném vào biển, mà là ném vào không trung. Vào lúc này, tôi mới thật sự cảm thấy mình đang trôi nổi trên không trung mà không dùng kĩ năng. Giây tiếp theo, tôi cảm thấy thời gian như dừng lại nhưng chúng tôi ngay lập tức rơi và chìm sâu xuống biển trước khi chúng tôi kịp quay lên mặt đất.
“Em có ổn không Rouga?”
“Thật là tuyệt vời!!”
Sau khi xác nhận rằng Rouga đã an toàn, tôi quay lại nhìn cầu trượt nước. Nó còn tuyệt hơn tôi tưởng. Tôi chưa bao giờ mong đợi cái tốc độ như vậy từ một cầu trượt nước thông thường. Khi tôi bắt đầu nghi ngờ về an toàn của cái cầu trượt nước quái gở này, Meru hiện lên trước tôi.
“Có chuyện gì sao, chủ nhân?”
Liếc nhìn Meru, người đang nhìn như đang đi trên mặt nước, tôi bộc lộ biểu cảm khó chịu.
“Nó thật sự rất tuyệt vời, nhưng… sẽ ổn không nếu người bình thường dùng cái cầu trượt này?”
Chúng tôi đã bị ném lên một độ cao đáng kể trên không trung. Cho tới giờ, tôi vẫn đang cảm thấy ngứa lưng. Nghe thấy câu hỏi của tôi, Meru đáp trả với một nụ cười tự tin.
“Nếu ngài, chủ nhân, cảm thấy nó nguy hiểm, thì chắc chắn rằng nó sẽ khiến người thường bị gãy xương.”
Cái con bé này đang nói điều gì với cái khuôn mặt đầy tự tin đó chứ hả? Một nụ cười cay đắng hiện lên trên khuôn mặt tôi sau khi nghe lời giải thích của Meru. Ngay sau đó, ba tiếng hét khác nhau phát ra từ cầu trượt nước chạm đến tai tôi.
“Kyaaaaaa!!?”
“Uoooooooo!!??!”
“Ooooooo!!!”
Quay lại nhìn, tôi thấy cả ba người họ đang trượt cùng lúc. Tôi tự hỏi là tại sao họ lại trượt cùng lúc khi nó chỉ dành cho hai người. Nhìn Saya, Karen và Lina trượt cùng với tốc độ kinh ngạc, tôi thì thầm với Meru.
“Này, nếu Saya và Karen bị ném lên không trung giống anh…”
“Họ dường như sẽ cảm thấy… khá đau.”
Cả ba bay cao lên trên trời ngay khi Meru vừa nói xong.
“Tất nhiên là họ sẽ thấy đau rồi!!”
Tôi đặt Rouga từ trên tay xuống đất và bơi nhanh nhất có thể tới vị trí họ đang bay. Lina có thể đảm bảo an toàn cho chính cô trong trường hợp này, nhưng Karen và Saya lại khác. Lí do mà tôi không dùng ma pháp dịch chuyểnlà vì tôi quên mất. Nhưng tất cả tôi đã bơi đến nơi họ rơi xuống và chụp lấy họ bằng ma thuật của mình. Sau đó, họ không ngừng run rẩy vì sợ hãi một lúc. Khi tôi yêu cầu họ trượt cầu trượt khác như trò đùa, họ lắc đầu nhanh hơn tốc độ mà họ trượt và từ chối với đôi mắt đẫm lệ.
Có vẻ như cái cầu trượt này đã trở thành một chấn thương tâm lý với họ. Tôi không thể dừng việc cười trong khi nhìn vào mặt họ lúc đó. Khi chúng tôi chuẩn bị rời đi, Meru hỏi họ xem nếu họ có tận hưởng khoảng thời gian này không, với một nụ cười tươi tắn. Lúc đầu, họ tưởng cô đang châm chọc họ, nhưng ngay lúc họ nhận ra rằng cô đã kích hoạt (?) cầu trượt chỉ vì muốn giải trí cho họ, ba người bọn họ không thể nổi giận với cô được và thay vào đó, cả ba cố gắng nở nụ cười gượng gạo như câu trả lời.
Vào lúc đó, tôi nghĩ; có lẽ Meru mới là người nguy hiểm nhất trong cả đám chúng tôi.
~//~~//~~//~~//~~//~
[Bonus]: Thông tin giả.
“Meru, nghe này. Trên Internet, có rất nhiều thông tin giả tạo.”
“Thông tin giả, desu?”
“Đúng vậy. Không phải tất cả mọi thứ được viết trên Internet đều đúng. Có rất nhiều điều sai sự thật trong đó nữa.”
“Có thật vậy không, desu?”
“Ừm. Chẳng hạn, những lời khuyên nói rằng nếu em uống CocaCola, xương của em sẽ tan chảy, hoặc nếu em uống sữa, thì em sẽ cao lên.”
“Làm thế nào… mà… desu!”
“Em đang phản ứng thái quá đấy…”
Lẽ nào mình bị mù màu rồi chăng???