“... Nhanh thật. Mới đó thôi mà đã đến kỳ nghỉ hè rồi.”
Bài kiểm tra cuối kì cũng đã xong, và lễ bế giảng cũng vậy, kỳ nghỉ hè mà tất cả học sinh mong đợi sẽ bắt đầu từ ngày mai.
Với tôi, cả Shinji và Kouki, tôi đã hứa rằng mình sẽ đi chơi với họ nhiều nhất có thể miễn là không ảnh hưởng đến bài tập, tất nhiên là với Misora và Yuika nữa.
“Taiga-san!”
“Hả-!?”
Tôi giật mình khi đột nhiên nghe thấy tên mình.
Vẫn còn tiết sinh hoạt lớp cuối ngày, nên tôi rất ngạc nhiên, nhưng tôi nhận ra Misora đã đứng cạnh tôi từ lúc nào.
“Tớ đã gọi cậu từ nãy rồi!”
“À~ Xin lỗi. Tớ đang mải suy nghĩ mấy thứ.”
“Muu… mà không sao đâu. Mặc dù tớ đã nói với cậu qua điện thoại rồi, nhưng tớ vẫn muốn nói trực tiếp.”
“Về việc chúng ta sẽ đi chơi khi nào và ở đâu đúng không?”
Misora tròn mắt khi nghe tôi nói.
Tôi đã hứa sẽ đi chơi với cô ấy từ ban đầu rồi, nhưng bởi đó là Misora, chắc cô ấy muốn xác nhận một lần nữa.
“Sao cậu biết?”
“Cậu dễ hiểu quá mà. Đặc biệt là khi chúng ta đã chơi với nhau lâu rồi. Mặc dù không bằng Chisome và Mashiro.”
“..........”
“Một thứ nữa, chỉ là khoảng thời gian chúng ta là bạn. Mặc dù nhiều lúc tớ khá mệt, nhưng những ngày cùng với Misora và những người khác cũng không tệ. Nên cứ yên tâm đi–tớ sẽ để lịch trống.”
“a…-”
Bên cạnh đó… có vẻ như còn thêm người nữa.
Sau đó, Misora im lặng quay lại chỗ ngồi, và giáo viên đã đến, tiết sinh hoạt lớp cuối cùng của học kỳ đã bắt đầu.
“Đừng có quá mải chơi trong khi đang nghỉ hè đấy.”
Và thế là tiết sinh hoạt đã kết thúc.
“Gặp mày sau, Taiga!”
“Đi chơi thì nhớ gọi tao đấy!!”
“Ừ~” (Taiga)
Sau khi tạm biệt Shinji và Kouki rồi rời lớp học, như thường lệ, tôi tiến đến cổng trường để gặp Chisome.
Tuy nhiên, có vẻ Chisome đang gặp rắc rối, và còn ở ngay cổng trường nữa chứ.
“Này Rikudou-san, tớ đã nói với cậu cả lớp sẽ đi chơi với nhau ngày hôm nay. Chúng ta sẽ không thể gặp nhau trong kỳ nghỉ, nên làm ơn đi cùng cả lớp đi.”
“Đó là lí do mà tớ nói tớ không có hứng, và không quan tâm. Đi mà mới mấy đứa con gái khác đi.”
“Nào, nào, đừng nói thế. Mặc dù ở cùng lớp nhưng chúng ta chưa từng nói chuyện với nhau, phải không?”
“...Hả?”
Đúng như dự đoán, một người nổi tiếng, hay đúng hơn, đó là việc không thể tránh khỏi nếu bạn là một cô gái xinh đẹp.
Mặc dù việc Chisome đã có bạn trai là tôi thì ai cũng biết, chắc rồi, những đứa con trai tìm đến Chisome, một cô gái xinh đẹp, là rất nhiều.
Chà, bởi đó là Chisome, nên nó sẽ khó đến thế, nhưng có vẻ cũng rất khó để mời Misora và Yuika, những người chưa có hình bóng người đàn ông nào bên cạnh, được mời đi chơi ngay lập tức.
“Onii-sama”
“Ối, Mashiro à”
Người đã đến và ôm chặt tôi từ phía sau là Mashiro.
Hình như Chisome vẫn chưa nhận ra tôi, nhưng Mashiro đã thấy và đến bên tôi ngay lập tức.
Chà, trong tình huống này, với tôi cũng không tốt lắm.
Trên hết, tôi không thể để người yêu của mình làm khuôn mặt như thế.
“Yoo, anh bắt em phải đợi rồi, Chisome”
“A, Nii-san!”
“e?”
“-........”
Tôi gọi Chisome khi đặt tay lên vai đứa con trai cùng lớp em ấy.
Hai đứa con trai ngay lập tức nhìn tôi, một đứa trông xấu hổ, đứa còn lại nhìn tôi đầy thù địch.
Mashiro dần đưa tay đến đứa thứ hai, nhưng tôi nhìn em ấy nghĩ “Anh ổn, không sao đâu” thì Mashiro gật đầu và rút tay lại.
“Xin lỗi. Anh đã đặt Chisome trước rồi.”
“... Ehehe♪”
Trước lời nói của tôi, em ấy cười ngại ngùng.
Chisome chắc hẳn đã vượt qua cả mức độ rụt rè chỉ với câu nói đó, và thấy Chisome xấu hổ như thế này cũng thật bổ mắt.
“... thôi nào, anh không thể cho Rikudou-san một chút tự do à?”
“Ph-Phải đó. Cho cậu ấy thêm tự do không được sao? Để chơi cùng bạn cùng lớp, kể cả bọn tôi–”
Không, chà… tôi cũng hiểu cảm xúc đó.
Nếu tôi nói thế thì sẽ không có hiểu lầm nào cả, tôi cũng không định trói buộc Chisome hay gì cả.
Tôi thực sự không định làm thế.
“Anh không định tước đi tự do của Chisome hay gì đâu. Mà là bởi Chisome và anh sắp đi hẹn hò rồi, em ấy chỉ muốn ở cùng người mà em ấy thích thôi mà, phải không?”
“Chuyện đó…”
“Kể cả thế…”
Tôi không nói điều gì sai cả, phải không nhỉ?
Kể cả thế đi nữa thì hai cậu trai vẫn chưa bị thuyết phục, và đó là lí do tại sao lại có chuyện này… hay đúng hơn, tâm trạng của Chisome và Mashiro đã xấu đi rất nhiều, nên cứ đi và kệ họ thôi, tôi nghĩ vậy.
Khi tôi đang nghĩ thế…
“Chị đã nghe câu chuyện rồi. Dành thời gian cùng người mình yêu không có gì sai cả. Hơn nữa, không có lí do gì để hai em, những người lạ, xen vào cả, phải không?”
“... Aah” (Taiga)
“Akane-senpai”
“Chị đến khi nào vậy” Tôi bỗng nói thế khi đột nhiên Akane xuất hiện.
Cô ấy trừng mắt nhìn hai đứa cùng lớp Chisome bằng khuôn mặt xinh đẹp của mình. Hai đứa con trai co người lại trước cái nhìn đó.
(Người này cũng đã thay đổi rồi…)
Tôi nhìn chằm chằm vào Akane.
Akane đã biết về chúng tôi khá nhiều, và cô ấy hành động như này là bảo vệ các mối quan hệ theo như Misora và Yuika dạy dỗ.
Misora đã nói rằng cứ để Akane cho cô ấy, nhưng tôi không biết Misora đã làm gì cả… khi tôi nhận ra thì Akane đã như này rồi.
“Chị đến từ bao giờ vậy?” (Chisome)
“Chị mới đến thôi. Hai người đó cũng ở đây đấy.” (Akane)
Khi tôi quay lại, Misora và Yuika đã ở đó.
Ba người bảo vệ tình yêu của Chisome và Mashiro đã tập hợp lại, nhưng… chờ đã, khoảnh khắc ánh mắt của tôi và Misora chạm nhau, cô ấy liên quay đi.
“Muu…..”
Có vẻ như Chisome cũng nhận ra và phản ứng lại vì lí do nào đó.
Tuy nhiên, mọi người tụ tập lại như này cũng chả giải quyết được gì cả… Chisome, người đang cảm thấy bực bội, chạy ra bên tôi.
“Tớ sẽ chấp nhận những lời mời đi chơi khi không có gì để làm cả, nhưng tớ chỉ chấp nhận lời mời từ bạn bè. Ngoài ra, tớ sẽ ưu tiên dành thời gian với Nii-san… Nii-san này”
“Hả?”
Khi tôi quay mặt qua và hỏi có chuyện gì, *Chuu* Chisome hôn tôi.
Hai đứa con trai nhìn chằm chằm vào lúc chúng tôi hôn nhau; dù chỉ là chạm môi thôi, nhưng chắc là để in sâu vào tâm trí rồi.
“Nii-san, tối nay, em muốn làm tình~♪ Hãy làm thật nhiều nhé.”
“-......”
“.... Rikudou-san”
Thế này… nếu hai đứa con trai có tình cảm dành cho Chisome thì chắc hẳn vết thương trong tim phải sâu lắm. Tôi nghĩ thế khi coi nó như việc của người khác.
“Akane-senpai, đây là sự đẹp đẽ của tình yêu giữa anh trai và em gái.” (Misora)
“Chị sẽ thấy cảnh tượng này nhiều thôi nên cứ làm quen trước nhé, Akane-paisen” (Yuika)
“... Aah… tốt… tuyệt thật đấy♪♪” (Akane)
Cô ấy đang lên đỉnh một mình… (she is indeed climaxing alone though)
Cuối cùng, nhờ vào hành động của Chisome, hai đứa con trai rời đi trong khi chết lặng, và chúng tôi rời trường cùng nhau.
Tôi đi cùng hai cô em gái khi hai em ấy ôm cả hai tay tôi, tôi quay lại và nhìn đằng sau.
“Tuy nhiên… chị nhìn thấy, chị cũng có thể nhìn thấy. Chị cảm thấy như chị có thể thấy được vậy.” (Akane)
“Ufufu, nếu có tình yêu thì không có gì ngăn được cả.” (Misora)
“Không~, Chisome-chan và Mashiro-chan hôm nay thật dễ thương.”
Không bao giờ chen vào giữa, bộ ba phụ nữ biến thái nhìn từ đằng sau. Có tốt không khi chấp nhận chuyện này, hay sẽ tốt hơn nếu tôi cho rằng nó hơi đáng sợ, tôi không biết.
Khi tôi đang có những suy nghĩ phức tạp về ba người họ, và một trong số đó còn mới gia nhập, Chisome thì thầm với tôi.
“Nè Nii-san, Misora-san ý, có chuyện gì đã xảy ra với chị ấy à?”
“Không, không có gì đặc biệt xảy ra cả.”
Không, tôi nghĩ là vì việc đó, nên tôi hỏi em ấy.
Về cuộc nói chuyện với Misora trước buổi sinh hoạt lớp, khi tôi kể cho Chisome, em ấy cười thích thú.
“Chà, kể cả khi anh không định làm vậy, em nghĩ lời nói thật tuyệt vời. Em nghĩ rằng tất nhiên chị ấy sẽ trở nên như thế.”
“Vậy à?”
“Fufuu, Misora-senpai cũng có thể xấu hổ như người bình thường. Chị ấy không hẳn là kì lạ. Em hiểu rồi”
“Em, có phải em vừa nói một điều hơi tàn nhẫn không?”
“Ehehe~♪”
Lừa anh bằng nụ cười dễ thương đó… thôi thì anh sẽ bỏ qua cho em vậy, chết tiệt.
Và thế là kỳ nghỉ hè dài sẽ bắt đầu từ ngày mai.
“Nii-san.”
“Sao vậy?”
“Hãy tạo thật nhiều kỷ niệm cùng với nhau nhé?”
“Để xem nào. Kể cả khi không có gì đặc biệt diễn ra trong kỳ nghỉ hè, chỉ ở bên Chisome và Mashiro thôi cũng là một kỷ niệm đặc biệt rồi.”
“..... Sheesh! Anh đã nói bao nhiêu câu khiến em hạnh phúc vậy, Nii-san thật là…!”
“... Yêu♪” (Mashiro)
Thế là kỳ nghỉ dài đã đến.