Chuyển sinh vào game Romcom Yandere, cô nàng nguy hiểm bỗng nhiên trở thành em gái tôi.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

WN - Chap 59: Đôi khi ở một mình cũng tốt

“Anh về rồi~”

Tôi vừa về nhà sau khi đi chơi với Shinji, Kouki và những người bạn khác, nhưng có vẻ Chisome và Mashiro vẫn chưa về.

Chisome đã nói với tôi rằng em ấy đang đi chơi với Misora và những người khác khá lâu, nhưng… tôi không biết tại sao nhưng tôi cảm thấy vô cùng xúc động.

“... Ối”

Tôi không thể không so sánh Chisome cũ và Chisome hiện tại được, và tôi gần như đã khóc.

Tôi đợi em ấy về trong khi lau đi những giọt nước mắt trào ra bằng khăn tay.

“À phải rồi. Đã hơn 5 giờ, chắc mình nên chuẩn bị bồn tắm và đồ ăn thôi.”

Tôi nghĩ thế, và ngay lập tức đến nhà tắm và bật nước nóng sau khi dọn xong.

Sau đó, tôi lấy cái tạp dề của mình ở bên cái của Chisome, và tôi đeo nó thật chặt rồi bắt đầu nấu ăn.

“... Chisome đã luôn nấu cho mình gần đây, mình cũng từng nấu cùng em ấy nữa, hoài niệm thật đấy.”

Đã khá lâu rồi kể từ lần cuối tôi ở một mình trong bếp như này.

Lúc ông già còn sống, ông ta gần như chả bao giờ về nhà cả, nên tôi tự nấu và ăn một mình.

“Dù thế đi nữa, nên nấu món gì nhỉ… Vẫn còn salad và súp miso từ hôm qua, và chắc là mình sẽ làm cốt lết heo, món mà Mashiro thích vậy.”

Vậy thì, làm luôn thôi… Lúc đó, Chisome và Mashiro đã về.

“Em về rồi… đợi đã, Nii-san?”

“Onii-sama, anh đang nấu ăn à?”

Cả hai tròn mắt nhìn tôi, nhưng tôi thắc mắc việc tôi tự nấu ăn hiếm đến thế à và cười gượng.

“Anh chỉ không thể ngồi yên một chỗ thôi. Nên anh nghĩ rằng mình nên tự mình chuẩn bị đồ ăn cho mọi người một lần, nhưng vì Chisome về rồi nên chắc là–”

“Tất nhiên là em sẽ giúp anh rồi♪”

Chisome nhanh chóng cất đồ vào phòng.

Mashiro, người đang quan sát quá trình làm thịt, và khi nhận ra đó là món cốt lết heo, ánh mắt em ấy sáng lên đầy vui vẻ. Mashiro đúng là một cô gái dễ thương mà, tôi nở nụ cười.

“Mashiro, em có thể tắm trước đấy. Anh đã chuẩn bị nước nóng rồi.”

“Vâng!”

Chisome nhanh chóng vào bếp thay thế cho Mashiro, người đang vui vẻ đi đến bồn tắm.

Em ấy mặc tạp dề một cách uyển chuyển, và thế là đến lúc để chúng tôi nấu ăn cùng nhau rồi.

“Em đi chơi với mọi người có vui không?”

“Có. Đúng là hơi mệt nhưng rất vui.”

“Anh hiểu rồi. Chà, anh cũng hiểu tại sao em cảm thấy mệt.”

Không chỉ Misora và Yuika, mà còn có cả Akane nữa, một người mới vào nhóm, và thật dễ dàng để tưởng tượng em ấy mệt mỏi như nào khi ở cùng ba người họ, người rất thích Chisome và Mashiro.

“Misora-senpai, Yuika-senpai, và cả Akane-senpai nữa, kiểu như đó là… vệ binh của em và Mashiro ý”

“Ah~ Anh hiểu rồi.”

“Nhưng anh thấy đấy? Misora-senpai đã nói–vẫn còn thiếu một thứ.”

“........”

“Cả Yuika-senpai lẫn Akane-senpai gật đầu mạnh… Nè Nii-san? Khen em vì đã không cầu cứu Nii-san đi?”

“Em giỏi lắm, Chisome”

“Ehehe~”

Tôi có thể tưởng tượng rõ ràng cảnh tượng Chisome, người tiếp tục nhìn ba người đang có tâm trạng cao, và Mashiro được yêu mến.

Sớm thôi, ba bọn họ, và cả Shinji và Kouki, chúng tôi cũng đã lên kế hoạch đến biệt thự của Misora, và có vẻ như kỳ nghỉ hè này sẽ rất sôi động đây.

“Nè Nii-san”

“Hửm?”

“Nấu ăn cùng nhau như này tuyệt thật nhỉ?”

“Em nói đúng. Chúng ta giống như vợ chồng vậy.”

“Vợ chồng… Un, em nghĩ thế. Nó rất tuyệt♪”

Không hề tự hào về hiện tại, tôi luôn dõi theo Chisome và Mashiro.

Cũng không quá khi nói tương lai phía trước rất hứa hẹn nếu không có gì thay đổi cả… Tuy nhiên, đó chính xác là lí do tại sao chuẩn bị tinh thần là cần thiết.

“Chisome”

“Nii-san…?”

Khi cả hai rửa tay cùng nhau, tôi gọi Chisome.

Tôi dùng tay đưa má em ấy lại gần trong khi em ấy nhìn tôi chằm chằm, và không nói gì cả, tôi hôn Chisome.

“Nói gì giờ nhỉ, anh chưa từng nghĩ mình sẽ gặp ai đó quan trọng với bản thân đến mức này. Anh có thể thích ai đó, nhưng anh chưa từng nghĩ nó sẽ như này… Để nghĩ được việc anh có thể có một người con gái mà anh muốn bảo vệ mặc cho cái giá là gì.”

“-... Nii-san, tim em đang đập mạnh quá… ừm, nếu anh tiếp tục nhìn em bằng ánh mắt lạnh lùng đó thì em sẽ trở nên kỳ lạ mất.”

Thôi chết, tôi làm hơi quá à.

Khi tôi xoa đầu Chisome, người đang đỏ mặt nhìn xuống, em ấy dựa đầu vào ngực tôi và ôm tôi.

Không nói gì cả và không thể bỏ đi, tôi ôm Chisome trong bếp, nơi mà hương thơm của đồ ăn lan tỏa trong không khí.

“Em quay lại rồi… đợi đã, hai người lại tình tứ với nhau nữa à?”

“Như cậu thấy đấy thôi. Mừng trở lại Mashiro.”

“Un… a”

Vào lúc đó, một tiếng gầm gừ phát ra từ bụng Mashiro.

Mashiro không tỏ ra xấu hổ gì cả, xoa bụng mình và dùng ánh mắt như muốn ăn, nên tôi vỗ nhẹ lưng Chisome và nói “Chúng ta ăn thôi”

“Hôm nay anh nên chuẩn bị đi, Nii-san. Em sẽ làm rất nhiều trò vui với anh đấy.”

Ánh mắt Chisome rất nghiêm túc lúc em ấy nói thế trong khi tách ra khỏi tôi.

Đúng vậy; giống như em ấy đang rất hạnh phúc và hào hứng; nhưng tôi biết rằng em ấy đang kiềm chế bởi giờ là lúc ăn tối.

“... Ou”

‘Tiếp xúc’ với người bạn gái yêu dấu của mình nên mang lại cho tôi niềm vui và hạnh phúc, nhưng tôi sẽ không nói với Chisome rằng tôi đang cảm thấy sợ.

Rồi ba bọn tôi ăn và làm xong nhiều thứ, chúng tôi đến phòng ngủ và trải qua khoảng thời gian nóng bỏng cùng với Chisome và Mashiro; và sau đó,

“... Nii-san”

“Gì vậy?”

“Nii-san, anh đã từng nghĩ đến việc quay lại thế giới cũ hay gì chưa?”

“... Ah~”

Chisome nói trong khi ôm tay trái tôi.

Sẽ là nói dối nếu nói rằng tôi chưa từng nghĩ đến điều đó, nhưng bây giờ, tất cả những gì tôi nhớ về thế giới cũ là tựa game Byouai.

“Tại sao? Em đã nói với Yuika về việc này à?”

“... Vâng”

Có vẻ như tôi đã đoán đúng.

“Yuika-senpai là người cuối ở cùng em, và chị ấy kể về cuộc sống cũ của mình… nói cách khác, em đã nghe rất nhiều về thế giới của Nii-san. Và em có hơi tò mò.”

“Anh hiểu rồi.”

Tôi nhắm mắt một lúc và nghĩ.

Vào lúc đó, Chisome đợi lời nói của tôi mà không nói gì cả.

“... Để xem nào~”

Cuối cùng, tôi đã sắp xếp xong những gì mình muốn nói.

“Tất nhiên là đã có những lần anh nghĩ về thế giới cũ, nhưng kể cả thế thì anh cũng không nghĩ đến việc quay lại thế giới đó. Anh đã quyết định sẽ sống ở đây, và hơn nữa, anh không định bỏ lại Chisome và Mashiro.”

“... Em hiểu rồi”

“Ừ. Kể cả nếu có vị thần nào đó cố mang anh về thế giới cũ, anh cũng sẽ chống trả. Anh sẽ khiến họ bỏ cuộc.”

Bạn sẽ không thể biết được chuyện gì sẽ xảy ra khi bạn trải nghiệm mấy thứ như chuyển sinh… Nên việc đó cũng có thể diễn ra trong tương lai, và chính bởi thế, có khả năng tôi sẽ quay lại thế giới cũ mà không nhớ gì cả.

“Đừng lo.”

“... Vâng♪”

Dù cho có việc gì xảy ra, tôi cũng không định nói dối bằng những lời đó, nhưng kể cả thế, cũng thật bực khi tôi chỉ có thể nói.

Nên tôi sẽ cố hết sức vì Chisome và Mashiro.

“Ngược lại, việc anh bị tấn công bởi ai đó hận anh đến nỗi không tha thứ nếu anh hạnh phúc có khả năng xảy ra cao hơn đấy.”

Khi sống hạnh phúc cùng hai cô em gái, cũng không lạ nếu có mấy tên đàn ông có ác cảm và tấn công tôi.

Mấy đứa bị Chisome từ chối và mấy đứa ghen tị khi tôi tiếp xúc với Chisome ở trường… Tôi cảm thấy như mình đang bị oán giận vậy.

“Nếu việc đó xảy ra thì chỉ cần bảo vệ anh thôi. Tất cả, ăn hết chúng… không, không phải thế, em sẽ cho chúng thấy tình yêu của chúng em và đuổi chúng đi♪” (Chisome)

Tôi nghĩ rằng việc đó đã ăn vào máu rồi khi mà thỉnh thoảng Chisome vẫn nói “Em sẽ ăn chúng”.

Nhưng tôi không nghĩ việc đó xấu bởi đó là Chisome… Tôi có giống một đứa anh ngốc không?

Với suy nghĩ đó, ngày mà chúng tôi hứa sẽ đi biển đã đến.