Chuyến du ngoạn tình cờ cùng mỹ nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

157 3994

Just because I have narrow eyes doesn't make me a villain

(Đang ra)

Just because I have narrow eyes doesn't make me a villain

Starfire

Nghĩ tôi là kẻ phản diện sao? Sai hoàn toàn rồi đó!

49 1755

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

24 2

Tối nhược Thuần thú sư bắt đầu cuộc hành trình đi nhặt rác

(Đang ra)

Tối nhược Thuần thú sư bắt đầu cuộc hành trình đi nhặt rác

Honobonoru500

Hãy tìm kiếm một chốn bình yên để xoay chuyển số phận này nào!

63 12219

Bạo chúa tại đế chế liên ngân hà.

(Đang ra)

Bạo chúa tại đế chế liên ngân hà.

Mishima Yomu

Liệu Liam sẽ có thể trở thành một lãnh chúa độc ác một cách an toàn?

47 1021

Light Novel - Prologue

“Mình muốn đi du lịch!”

Vào mùa thu của năm hai cao trung, tôi, Takahashi Kakeru, nảy ra suy nghĩ ấy.

“Mình muốn…đi du lịch!”

Nhưng không phải tại cái chốn này, mà phải là một nơi nào đó khác.

Tôi muốn được ngao du tới một vùng đất xa xôi, nơi mà không có cha mẹ hay nhà trường nào có thể can dự được nữa.

Mọi chuyện đều bắt nguồn từ cảm giác ngột ngạt trong tôi.

Bị ba má quở vì bài thi điểm thấp, bị bạn bè xì xào nói xấu sau lưng, đôi co với giáo viên chủ nhiệm vì bất đồng trong vấn đề hướng nghiệp, mấy chuyện kiểu như vậy.

Rồi những phiền não ấy cứ chất chồng, như thắt chặt phổi và bóp nghẹt cổ họng tôi.

“Mình còn trẻ, mình muốn đi chơi!!”

Tôi muốn được đặt chân tới một vùng đất lạ lẫm, nghỉ xả hơi tại chốn thôn quê thanh bình, thưởng thức những đặc sản địa phương, có những cuộc gặp gỡ “Đời người chỉ có một lần!” với người dân bản địa. 

Tôi có cảm giác rằng, nếu thực hiện được điều đó thì mình có thể sẽ giải phóng được cảm giác tù túng sâu trong thâm tâm.

Không đúng, mình nhất định phải được tự do!

“Mình sẽ đi du lịch!”

Trận cãi nhau với ba má chính là một giọt nước tràn ly, khiến tôi đi tới quyết định này.

Vào buổi tối thứ Tư, ngày 20 tháng 10, tôi khoác balo lên và bỏ nhà đi.