#13 Câu chuyện của họ: Chuyện của một tên trai bao nào đó.
Cuộc nói chuyện cùng hướng dẫn viên sau một thời gian. Mặc cho năng lực chọc tiết người ta của ông ta vẫn vậy. Nhưng, hướng dẫn viên chẳng biết. Thế giới kinh hoàng của một trai bao!
Đó là vì ông ta không hiểu. Nó có nghĩa gì với tôi, người trai bao đỉnh nhất Đế Chế phải nghỉ hưu tạm ở một nơi liên hệ với tổ chức đơn giản vì cuộc tiến công mạnh bạo của phụ nữ.
Tổ chức đã xác định cuộc chiến phe phái đang diễn ra có một sự nguy hiểm không nhẹ, họ đã đúng.
Vì những người đánh nhau không ai khác ngoài những quý bà trẻ nhà công tước, trong đó chỉ có ba nhà trong toàn đế chế.
Những cô gái đó đang tranh giành tôi. Thậm chỉ chẳng với một lời hay sức mạnh nào mà là nắm đấm thuần tuý thực thụ!
Trình độ kĩ năng của họ là cái thứ mà tôi chẳng còn tự nhìn thấu nổi nếu bị bắt ở giữa!
Ai ngờ một đệ tử đã trải qua cuộc tập luyện từ địa ngục lại vật vã ngăn chặn cuộc chiến phe phái của các quý bà trẻ!
Sự thật rằng người dễ dàng xích họ mọi khi chỉ với hai chai bia là một câu lạc bộ viên thường tình người cứ bị từ chối mỗi khi thử, và sự thật này đã đả kích tôi.
Nhưng tôi đã nghe nhiều điều trong cái nơi đó và tôi đã có thể trui rèn bản thân.
Người phụ nữ ở đây đều có một quá khứ sau lưng.
Phải đóng trái tim lại trong vòng xã hội với một nụ cười giả tạo trát lên mặt, bị dùng cho các cuộc hôn nhân được sắp xếp nhằm tăng địa vị gia tộc, bị phân biệt đối xử mặc cho kĩ năng tuyệt đỉnh và tài năng chỉ vì họ là phụ nữ, mỗi một người trong số họ có một vết thương giống nhau trên trái tim và phần lớn họ được mang đến câu lạc bộ này bởi những người khác với cùng vết sẹo.
Họ nói rằng họ chẳng thể bày tỏ mình hạnh phúc thế nào khi có thể an ủi trái tim mình trong câu lạc bộ này.
Thành thật đó là một thứ đã chọt một tí vào lương tâm tôi. Tôi muốn đến một lực lượng bán quân sự như Rood hoặc Ragnum, nhưng ai ngờ tôi lại kết thúc ở Ban Tình Báo, nơi hướng dẫn viên đã nói có thể cắt phăng bạn như cái đuôi của một con thằn lằn bất kì lúc nào và làm việc như một tên trai bao của câu lạc bộ! Và cũng như đâm lén những loại phụ nữ này!
Tôi, người được đặc biệt danh là lương tâm đội ba của hướng dẫn viên Naruan!
Nên tôi đã cố hết sức đáp lại họ đầy chân thành, và tôi còn không thử moi tin tức từ họ.
Đây là lần đấu tranh nội tâm cuối cùng của tôi trước tình huống của mình. Nhưng trái lại kết quả là đại thành công.
Liệt cảm giác chân thành của tôi đã xuyên qua, số lượng yêu cầu tôi tăng lên và tôi đã lấy được chỗ đứng tinh anh của câu lạc bộ chỉ với hai năm, những kĩ năng của tôi được trau chuốt khi thăm vô số phụ nữ.
Lâu lâu tôi sẽ bàn với một quý bà trẻ từ một gia tộc võ thuật về một nút thắt và giúp cô ấy với một sự đột phá, và những khi khác tôi sẽ thảo luận về lý thuyết ma thuật mới cùng rượu với một quý bà đến từ tháp ma thuật.
Thỉnh thoảng tôi sẽ yêu cầu một cuộc gặp mặt tại nơi đắt tiền và thậm chí là hành động như một đối thủ đấu kiếm.
Nhờ tất cả người này mà những kĩ năng thuộc sở hữu của tôi đã được trau dồi.
Tôi nói rằng những người này đều là huấn luyện thuần tuý của tổ chức, nhưng các trung tâm huấn luyện sơ cấp là toàn bộ khoá huấn luyện cơ bản của tôi! Vì ngay lập tức sau khi độ khó phi từ chế độ dễ lên địa ngục, không, lên chế độ ác thần, vì nó là kiểu tập luyện mà chúng tôi đều vật vã và bò trườn để không rơi từ vách núi xuống địa ngục, những cái cơ bản của chúng tôi ngoài mong đợi thay thật gian lan.
Điều quan trọng nhất là, hờ. Chính là nó. Kinh nghiệm tập luyện. Với mạng sống và trinh tiết đặt lên đầu.
Câu lạc bộ của tôi là một trung tâm giải trí người lớn nhưng nó không phải là nhà thổ. Nó thực ra là một câu lạc bộ vô cùng lành mạnh nơi ngay cả những quý bà trẻ người vừa làm những màn ra mắt xã hội truy tìm chúng tôi.
Cộng thêm những khách quen đều là những quý tộc, hoặc những con nhà giàu đổ vách!
Khi tôi nhích họ sang nhầm đường, trò chơi sinh tồn đã bắt đầu nơi cái chết là kết thúc duy nhất.
Sia bảo tôi hoặc bắt những tên trai bao bình thường người thử đặt tay lên con gái từ các dòng họ quý tộc, hoặc chọn rơi vào tình yêu và che mắt tổ chức như một tên phản bội tiềm tàng, bao gồm các kết quả có nghĩa rằng tôi giờ là người số một trên danh nghĩa có lẽ sẽ ăn một dao xuyên nội tạng.
Mặc dù nụ cười quái đản của cô ta gây cho tôi sự lo lắng vô cùng, nhưng vì người yêu hướng dẫn viên đó đã thề trên danh nghĩa hướng dẫn viên, có lẽ là đúng.
Nhưng vì tôi quá giỏi việc này, nên thực ra có những nữ quý tộc cố chơi tôi, vì tôi phải tránh làm đau họ và đẩy đi xa nhau cùng một lúc nên nó thực sự là một khoảng thời gian mà kĩ năng quản lý khủng hoảng của tôi được mài giữa và trau chuốt.
Loại người đó, chính là tôi, sẽ không bị coi thường bởi lũ đàn em chỉ có khoảng một năm huấn luyện!
Tôi tăng tốc vượt qua những thử thách. Vì đã từng trải qua chúng trước đây nên dễ cực kỳ.
Thử thách số chín khó nhất cũng rất dễ nếu bạn biết nơi cái hố đến phòng tiếp theo ở đâu. Mở cửa và làm một con đường thẳng với ma thuật băng, làm một cú nhảy trượt lên nó đến cái hố, xong.
Mặc dù nó xoá đi mọi giác quan, nhưng không có nghĩa mọi giác quan thực sự biến mất nên rất dễ vượt qua như thế này.
Tạch!
“Ứ…”
Tôi có thể thấy ba bọn chúng ngạc nhiên về vẻ ngoài ngầu lòi của tôi. Thầy thấy không, ngài hướng dẫn viên? Giờ em sẽ cho thầy thấy kĩ năng. Sự trưởng thành ở kĩ năng của em!
“Đừng cảnh giác. Anh là…”
Người đàn anh đến kiểm tra tụi mi! Là cái tôi định nói nhưng chưa bao giờ có cơ hội hoàn thành. Vì.
“Giết đi Surtr.”
Tôi cảm thấy hơi nóng phừng phực sau lưng trước cả khi nói xong và.
“Giờ tao chắc chắn sẽ hạ gục mày!”
“Chết đi.”
Hai đứa khác nhảy bổ vào tôi. Khoan, tụi bây có còn biết mình đang cố giết ai không?
Rồi tôi nhận ra. Lũ nhóc này, là đàn em của tôi. Và cũng là đệ tử của hướng dẫn viên.
“Ôi hướng dẫn viên ơi. Sia cũng thế nhưng làm ơn thêm vào một số bồi đắp nhân cách vào chế độ tập luyện của thầy điiiiiiiiiiii!”
Tôi hét lên trong đầu khi rút kiếm ra.
***
“Họ cần cải cách nhân tính gấp!”
Lúc hắn trở lại sau khi ăn trận đòn đầu tiên của đám nhóc, dũng cảm chiến đấu và lại còn dành chiến thắng thì đây là điều đầu tiên hắn nói.
Ôi trời. Con chó gì thế? Mà tại sao?
“Em không nên tìm kiếm nhân tính trong một tổ chức tà ác.”
“À.”
Một tổ chức tà ác bản chất thế ấy, như là nói một ma vương dựng lên một nền dân chủ.
“Nhưng, nhưng… một đòn tập kích ngay khi chúng thấy đàn anh của mình! Không phải thế đi hơi quá lố sao?”
“Chúng có lẽ tấn công vì tưởng em là một nhân bản. Cộng thêm việc xem xét đội trước ta nghĩ tính cách của em sẽ là ở bất cứ đâu gần sau lưng chúng.”
“Đó, đó chỉ vòng quanh bốn người chúng em bắt đầu từ Sia thôi!”
“Trong số bảy người, ít nhất có bốn. Em đã vượt qua phần lớn rồi.”
Rồi một lần nữa chúng sẽ lập tức bắt đầu phản kháng tôi ngay khi trải qua cây gậy.
Cảm ơn chúa thay tôi đã chuẩn bị gậy sắt sớm. Sắt luôn đau hơn gỗ.
Sau khi tôi khéo léo giã nát thì chúng trở nên im lặng hơn nhiều vậy nên tôi không có thêm tình huống chúng phản kháng đến ngày tốt nghiệp.
“V, vậy còn đặt những lời giải thích lên cửa thử thách thì sao? Khi nghe lũ trẻ nói em đã nghe chúng tưởng rằng những đàn anh vô công rỗi nghề đang đến đập chúng.”
“Còn thở còn gở. Dịu dàng giải thích thử thách là gì, em nghĩ đó là hầm ngục rèn luyện những anh hùng từ đống sách truyện sao?”
Cuộc sống luôn là một vấn đề trải nghiệm thực tế. Bất kể bạn tra cứu công thức nấu ăn trên mạnh thì nó là một câu chuyện hoàn toàn khác khi bạn thực sự thử nó.
“Sự khác biệt giữa biết một mũi tên đang đến hay không rất lớn. Cũng như xoá bỏ năm giác quan, cũng như đấu với người nhân bản. Ngay cả trong lời giải thích thử thách cuối cùng, vẫn có một sự khác biệt lớn lao giữa biết mọi thứ và chỉ một phần.”
“Nhưng chẳng phải thử thách cuối cùng thực sự cần một lời giải thích? Chúng có khi chết đấy.”
“Em cũng làm rồi.”
“Em không tham gia vào đó! Thật chứ, nào là loại bỏ mọi điểm yếu trong cái cổng địa ngục đó! Chúng em gần như chết theo đúng nghĩa đen khi chơi màn đó. Bắt đầu từ cuộc tấn công ma thuật từ trần nhà, mũi tên từ trái, dao găm từ phải, một tảng đá khổng lồ từ trước mặt và tách sàn mở ra từ dưới chân, thầy chỉ cho chúng em hai giây giữa mỗi màn!”
“Nghĩ lại, đội em cũng đã thêm vào vòng triệu hồi hai ác quỷ sau lưng một người.”
“Ác quỷ?! Không chờ đã, mấy thứ kiểu đó không có ở đây khi chúng em tốt nghiệp mà?!”
“Rood và Sia đã dùng tiền lương đầu tiên để thuê các ma thuật sư của tổ chức khắc chúng lên với trái tim hạnh phúc.”
“Họ thực sự là ác quỷ…”
Rein tuyệt vọng, đập mặt vào bàn. Hờ, thành thật ta đồng tình em đấy. Cái bẫy duy nhất tôi tự làm là trần nhà, em có biết không? Nhưng rồi khi thời đến nó lại thành một trong những trò chơi địa ngục đạn đó.
Tôi đã né cái này nên những đàn em tương lai ít nhất có thể sống qua nó phải không? Những đàn em né được sẽ nghĩ mình đã né được cái này nên đàn em tương lai hẳn cũng sẽ né được ít nhất là cái này! Như một kết quả nó trở thành một độ khó mà bạn phải dùng một đại tinh linh hoặc vài kĩ năng SaXXan để né chúng.
Ờ bạn có thể nói rằng lương tâm của lũ nhóc này là chúng thực sự cho người ta hai giây để sẵn sàng chăng? Cái thằng nhãi này đang quên mất trọng tâm.
“Khi lũ nhóc này né chúng, độ khó sẽ chỉ tăng thêm.”
“Chúng ta đều phải chết để mang lại thế giới hoà bình hay gì đó…”
Hô hô, em sẽ không chết đâu. Vì hội Hắc Đe đã hợp tác với tôi là những chuyên gia trong ngành vũ khí phi sát thương! Công thức Sê Ri Cây Gậy mà tôi phát triển với họ cũng được kết hợp trong những cái bẫy! Đau đớn và tê tái, nhưng chúng sẽ không giết bạn.
Sự kết hợp của Made in Hắc Đe với sự đối lập của tộc yêu tinh vì sự giết hại vô nghĩa là vĩ đại nhất thế giới! Ngay cả khi bạn mang những kĩ sư đỉnh nhất từ một manga quái vật nơi con người PK BÁ hơn quái vật thì chúng ta còn lâu mới thua!(1)
“Chúng không chết đâu.”
“Không giết chúng chẳng giải quyết được gì…”
Mặc dù hắn nói thế với một khuôn mặt thực sự chán nản nhưng chẳng giúp được gì. Khuyến nghị của tôi là hàng đầu! Cộng thêm tất cả oán giận đổ dồn lên đầu những đàn anh của chúng!
Những đệ tử của tôi không còn phát triển những hành động xấu như trao quyền cho văn phòng cũ. Mặc dù tôi không biết về những cuộc bãi khoá của sen(pai) trước.
Vì những đệ tử của tôi, những đàn anh không kính trọng người học tôi trước chúng, mà là kẻ phản diện xấu xa nhất đã khiến chúng ăn ngón giữa!
“Dẫu sao ta cũng, định quay đầu lại rồi.”
Ô hô, những con dê sống của đội này giờ sẽ đi đến đâu!
“Một yêu cầu cá nhân được gửi đến em từ tổ chức. Họ bảo em phụ trách huấn luyện chúng trong lúc này.”
“Lũ điên đó ư?”
Tôi cho hắn xem yêu cầu viết tay, hoàn thiện với dấu ấn cho phép cùng tất cả. Ờ tôi là một hướng dẫn viên mà có những khi là tay sai tích cực nên tôi cần gỡ xuống trách nhiệm hướng dẫn viên và giải quyết vài nhiệm vụ ngắn hạn.
Khi là một hướng dẫn viên mới, tôi còn được dùng như mướn làm thuê, nhưng kết quả của tôi đủ tốt cho một nơi ở dài hạn.
Nhưng ai ngờ họ lại dùng nhân viên trình độ cao như tôi, công việc có thể là gì?
Ngay cả khi trông thế này thì tôi vẫn có một tỉ lệ hoàn thành 97% nhiệm vụ của mình. Đặc biệt liên quan đến đại ma thuật, mê cung ma thuật thì tôi là một chuyên gia.
Có lẽ ngoài tài vá vắt cân bằng, những thực thể gọi là thần đó không tặng tôi nổi bất kì sức mạnh ma thuật hay thậm chí là cơ hội buff, nhưng đổi lại họ cho tôi một cơ thể không thể bị nguyền rủa bởi ma thuật hoặc có thể lướt qua mọi cái bẫy hoạt động bằng cảm ứng ma thuật! Thành thật tại sao họ lại chẳng thể cho tôi ma thuật!
“Việc nhanh nhưng tổ chức tin tưởng kĩ năng của em.”
Hờờ. Thành thật bỏ Sia người đưa tôi yêu cầu sang một bên, không ai khác mà tôi thực sự muốn bàn giao đệ tử của mình, nhưng hãy để hắn hiểu nhầm nó là một điều tốt.
“Chả phải vì thầy không muốn phải giải quyết lũ nhóc này nên mới đẩy sang em sao?”
Thằng nhãi nhạy bén.
“Tất nhiên là không.”
“Nhưng vẫn đáng sợ lắm.”
“Em có vẻ đã giã chúng rất tốt mới nãy.”
Thành thật hắn hành chúng với một sự khác biệt phi thường trong kĩ năng hơn tôi mong đợi. Ờ người ta nói một con đại bàng già tốt hơn một con quạ trẻ mà. Thực sự hèn nhát làm sao khi xem hắn đập chúng đến mức làm tôi nhớ đến cậu tục ngữ con giun xéo lắm cũng quằn.
“Không, ngay cả nhân bản cũng hành chúng, từ cái góc nhìn của chúng thì em đang phục kích chúng, nhưng chúng không do dự mà cố giết em ngay. Hơn nữa khi em cố giải thích chúng còn nói “truyện rất hay, rồi sao”. Chúng là cái loại nhóc con đều có nhân cách có thể khiến Sia xấu hổ.”
Hừm… Nhân cách đó của chúng đã rác từ khi bắt đầu một trận chiến vì bữa sáng, tôi biết lắm mà.
Vì những đánh giá từ những người bình thường nhất trong các đệ tử của tôi là thế này nên tôi sẽ dịu dàng một chút từ đội sau. Tôi ít nhất sẽ cho chúng ăn sáng.
“Em ghét đến thế à.”
“Đúng. Chúng cứ như là cái loại thủ dao sau lưng ngay khi em quay đi.”
Đúng thế, nhưng theo tôi thấy thì khuôn mặt của thằng nhóc biểu thị hắn là loại rồi cũng thủ dao sau lưng. Chắc hẳn là bởi một nữ quý tộc với tinh thần yan cao.
“Trong trường hợp đó…”
Tôi lấy ra thứ mình chuẩn bị trước tốc độ quét thử thách nhanh hơn dự kiến. Thanh niên này vừa lùi bước trong cơn sốc hẳn là biết nó tốt hơn bất kì ai. Vì nó từng giã nát hắn độ hơn một năm nên hắn hẳn không thể quên được.
“Em có thể nói mình vẫn không tự tin ngay cả khi ta để lại cho em thứ này.”
“Nếu, nếu em có nó…”
Một tiểu quỷ nhận trọng trách từ một thiên ma trong các tiểu thuyết tu tiên thời xưa có hành động thế này không?
Hoặc một tín đồ cuồng đạo khao khát sự hồi sinh của ác thần!
Đôi mắt nhuốm màu điên loạn không phù hợp với hầu hết đệ tử bình thường của tôi. Sự tham lam đánh vần từng chữ viết hết ra đôi mắt đó kể tôi suy nghĩ thực sự của hắn.
“Chúng chưa trải qua cái này trừ Số 1.”
“Nhận định của em quá sai. Ai ngờ em lại sợ lũ nhãi này!”
Ngay cả nhận định của hắn cũng lật bàn. Bắt đầu từ hôm nay với cơn máu chiến bùng cháy của Rein, không, với nhiệt huyết vì giáo dục của hắn tôi sẽ bắt đầu bài giảng cho hắn để đảm nhận nhiệm vụ của mình. Nếu hắn có nhiều động lực đến thế thì hắn nên học thật nhanh.
Nhưng tôi đã không nhận ra. Rằng nhiệm vụ này sẽ là nhiệm vụ cuối cùng của tôi trong một tổ chức tà ác.
#14 Câu chuyện của họ: chuyện của một tổ chức nào đó.
Tiếng nói và tiếng chửi ồn ào vang rộn rã như những cái chợ địa phương.
Aa, quá là vô nghĩa. Tôi muốn thấy Chủ Nhân. Tôi nghiền rủa cái vận mệnh đành phải gắn bó với lũ già óc chó này.
“Còn lâu mới nổi. Chúng ta chưa nằm ở cái địa vị có thể ngồi trên đầu Đế Chế.”
Trước những lời của vị boss bí mật toàn thể sảnh hợp lặng đi. Vì boss của chúng tôi rất thầm kín ngay cả khi tất cả người chức cao của tổ chức gặp nhau nên chúng tôi vẫn chưa nhìn thấy được mặt ông ta.
Thành thật vì ông ta kéo chuyện như này nên những kẻ mồm to rêu rao khắp thủ đô rằng boss của tổ chức này thực ra là hoàng đế hay gì đó.
Mọi người thở dài trước lời của boss. Thành thật, đánh giá về lãnh đạo tổ chức của chủ nhân đặc biệt hơn nhiều những gì ổng tự nghĩ.
Bắt đầu từ Kế Hoạch Utopia khi chúng ta cố kiếm một cơ sở hoạt động kích cỡ thành phố, và những kế hoạch tương tự khác khi chúng ta giải phóng những cửa hàng nô lệ của những tổ chức khác và các nô lệ phóng thích từ các chủng tộc khác, ngoài giảm kinh phí những tổ chức tàn ác khác nó cũng có tác dụng làm cho các chủng tộc phi nhân loại có cái nhìn thiện cảm với chúng tôi.
Có một lý do tại sao lại có một câu nói như là ‘Gào lên Đế Chế!’ trong những kẻ phi nhân loại.
Ông ấy cũng có trách nhiệm dạy vô số… à không, một số lượng nhỏ những đệ tử tinh anh bao gồm chính tôi, ờ mặc dù có một số đã chuồn xa, nhưng riêng kĩ năng của chúng tôi cũng được đánh giá một chữ cái trong tổ chức.
Ngoài nằm giữa những nhân sự cấp cao với tỉ lệ nhiệm vụ thành công trên 90%, ông ấy còn là một trong những tinh anh với một tỉ lệ thành công trên 95%. Đặc biệt, nhiệm vụ thâm nhập triều đình suốt cuộc đại chiến trước còn dựng nên một huyền thoại mà tôi đã nghe bao ví dụ suốt huấn luyện sơ cấp, mặc dù tôi chưa từng nghe qua những cái tên đặc biệt.
“Ông có tin công chúa hoàng gia sẽ giữ lời hứa?”
“Ả là một phù thủy lan rộng sự xấu xa của mình lên khắp đế chế!”
Nhưng chỉ có một lý do duy nhất khiến họ chối bỏ thế ấy chủ nhân à.
Vì bắt đầu từ mọi cơ sở của tổ chức, mọi nhân sự của họ cũng đã được xác định bởi công chúa. Ngay cả lực lượng bá đạo mà Ban Tình Báo còn chẳng biết.
Một cuộc trao đổi con tin với họ được đặt lên hàng đầu. Đổi lại giữ im lặng về thông tin đó, cô ấy phun những lời chó má về việc bàn giao Chủ Nhân theo cuộc trao đổi.
Hà. Cô ta nổi tiếng là một ả điên. Cô ta dám thử và mua Chủ Nhân chỉ với loại thông tin đó ư? Chủ Nhân không ở đâu gần với cái mác rẻ tiền như thế.
Ngay cả nếu toàn tổ chức này bị bán hơn trăm lần thì nó vẫn không đủ vàng, nên cô ta chỉ đề nghị thông tin. Hoặc công chúa này không hiểu giá cả thị trường, hoặc cô ta là một thương gia hối lộ còn không thèm nghĩ về trường hợp của người khác.
Nhưng cũng như vậy, tổ chức người chả biết gì về thị trường đang cố bán đi Chủ Nhân vì cái giá rẻ mạc đó.
“Cô ta còn gửi qua một Geass Roll.”
“Đến thế thì tin được đấy.”
“Liệu có khi nào nó là giả không?”
“Là một kết quả kiểm duyệt của những chuyên gia ma thuật, chú phép, và ma cụ chúng đều được xác nhận là vật phẩm chính hãng. Trái lại nó là một khế ước đơn giản đến nỗi chẳng thể nào có một cái bẫy bên trong nội dung.”
Nghe những ông chú ồn ào nói chuyện tôi thầm thở dài lần nữa. Hà, tôi muốn thấy Chủ Nhân… Chủ Nhân Chủ Nhân Chủ Nhân Chủ Nhân~
“Nhưng Chủ Nhân ơi, cái này có lẽ hơi khó một tí.”
Một khoảng khắc mặc niệm cho Chủ Nhân người sắp phải làm việc cật lực lần nữa. Nhưng nếu là Chủ Nhân thì ông ấy hẳn sẽ vượt qua cái gay go này thôi.
Trong trường hợp đó vì lợi ích tương lai của chúng ta, tôi cũng nên di chuyển chăng?