Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

(Đang ra)

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

Shinjin

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng mang những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng với muôn

7 15

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

597 3046

Majo to Youhei

(Đang ra)

Majo to Youhei

Chohokiteki Kaeru

Thế nên, gã quyết định dấn thân vào một chuyến hải trình đến một lục địa xa lạ, một vùng đất tuy đã được biết đến từ lâu nhưng chỉ mới có thể đặt chân đến trong những năm gần đây.

17 31

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

399 979

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

(Đang ra)

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

掠过的乌鸦

Truyện kể về nam chính xuyên không đến một vùng thôn quê hẻo lánh cách 2 tiếng mới có một chuyến xe bus. Cậu ấy tự dựa vào sức mình trở thành nam sinh tài hoa ưu tú, đúng lúc này thì hệ thống mới được

366 3837

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

(Đang ra)

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

Hiiro Shimotsuki

Kế hoạch của anh: kiếm lời thật đậm từ hàng hóa mang từ quê nhà để trở nên giàu sụ, và sống một cuộc đời an nhàn đến hết kiếp, không bao giờ phải nhìn mặt sếp nữa!

45 289

Vol 2: Nữ Đế Mạnh Nhất Mê Cung Cũng Cô Đơn [ĐANG TIẾN HÀNH] - NGÀY 37 - ĐẦU BUỔI TRƯA: QUÁN TRỌ BẠCH BẠI

NGÀY 37

ĐẦU BUỔI TRƯA

QUÁN TRỌ BẠCH BẠI

 

KHI CHÚNG TÔI TRỞ LẠI QUÁN TRỌ, gái áp phích bắt đầu húc đầu vào Haruka-kun vì vui sướng. Với hai tay dang rộng, cô ấy lao vào và húc đầu vào cậu, như một con bò tót—và cô ấy cười toe toét suốt cả thời gian!

Oda-kun và những người bạn của cậu trở về tay không, không thể tìm thấy thiết bị chống cháy để bảo vệ bản thân khỏi Haruka-kun. Tất cả chúng tôi đều cười và an ủi họ.

Sau đó, tất cả cùng nhau ăn trưa trong quán trọ; la hét, cười đùa, đùa giỡn. Chúng tôi đã mệt rã rời ngay cả lúc đó. Trang bị của tụi tôi rách nát, và mỗi người trong bọn tôi đều trong tình trạng tồi tệ, nhưng tất cả mọi người vẫn mỉm cười.

Chúng tôi thay phiên nhau đi tắm trước khi trở lại phòng ăn, nơi một đống vũ khí hoàn toàn mới, lộng lẫy lấp lánh trên bàn ăn.

"Tui vừa nhặt mấy thứ này?" Haruka-kun nói, ra hiệu. "Vậy nên tui... cho đi, tui đoán vậy. Mỗi người có thể lấy hai vũ khí và hai món giáp, và sau đó hai món gì khác tùy bản thân muốn, tổng cộng là sáu món. Ai đến trước thì lấy trước. Cứ lấy đi nhé? Nếu muốn?"

Phòng ăn ngay lập tức biến thành một chiến trường khốc liệt, một nơi sôi sục với ham muốn, lòng tham và sự thèm khát. Nó giống như xem một đám bà cụ ở một khu chợ giảm giá. Các chàng trai nhanh chóng bị đá ra khỏi cuộc chiến, và các thiếu nữ thống trị tối cao.

Đây là những món đồ có một không hai—những món hời của cả đời người, những ưu đãi có giới hạn thời gian không giống ai! Đây là một đợt giảm giá hàng thanh lý điên rồ, bạo lực! Phòng ăn đã trở thành một chiến trường bị nguyền rủa bởi một vị thần chiến tranh. Đây là một nơi mà chỉ những nữ thần chiến tranh cuồng giá trị mới tụ tập, một thiên đường tràn ngập những món hời huyền thoại!

"Nếu mọi người muốn nhiều hơn sáu món, tui sẽ bán cho bất cứ ai đưa ra lời đề nghị trước..." Haruka-kun nói. "Nhưng chúng rẻ thôi, tui nói thật đấy. Tui vừa nhặt chúng trên đường quay lại, nên, kiểu như, không có gì to tát cả."

Cậu nói điều đó với ý định ngăn chúng tôi lại, để xoa dịu mọi chuyện, nhưng cậu đã phạm một sai lầm lớn khi thốt ra điều đó với một nhóm thiếu nữ. Với một câu nói đó, cậu ngay lập tức phá hủy lý trí mong manh, phù du của mọi cô gái trong lớp chúng tôi. Mọi người đã quên mất bản thân mình trong một cuộc ẩu đả và giật lấy các món đồ; bây giờ cả lớp bị khóa trong một trận vật lộn và giành giật, ăn trộm, lấy và tranh giành. Tất cả chúng tôi đều quên mất cả bọn là bạn bè. Đó là một bức tranh hoàn hảo về một cuộc tắm máu.

La hét hết cỡ, tuyệt vọng bảo vệ những món quà đã chọn của mình, hú lên những tiếng hô chiến điên cuồng khi chúng tôi ăn trộm và giật lấy, tất cả mọi người đều vật lộn trên khắp chiến trường để tiến đến quầy thu ngân được gọi là Haruka-kun.

Đó là một cuộc chiến toàn diện giữa một nhóm các cô gái đã không làm gì khác ngoài việc rèn luyện kỹ năng chiến đấu của mình kể từ khi đến thế giới này.

Khá là vui. Các chàng trai đều run rẩy, vì một lý do nào đó.

Bây giờ mọi người đã có được vũ khí được phân phát một cách không công bằng và không đồng đều từ Haruka-kun, sự bình tĩnh dần trở lại. Sau đó, tất cả chúng tôi đều khoe khoang về những chiến lợi phẩm của mình, với một số cô gái thậm chí còn chà xát vũ khí mới của họ vào má.

"Tớ cảm thấy như tớ mười tuổi trở lại với thanh kiếm lửa này!"

"Ngay cả vũ khí dự phòng của tớ cũng có kỹ năng bây giờ! Thật là xa xỉ."

"Làm thế nào mà cậu có được nhiều thế? Không công bằng!!"

"Tớ hạnh phúc quá, tớ thậm chí không thể tức giận về điều đó."

Mọi người đều vui mừng trước những món hời lớn của họ, thành quả của sự lao động của họ. Và tại sao lại không? Mỗi vũ khí đều cực kỳ mạnh mẽ với vô số kỹ năng hàng đầu. Vật liệu huyền thoại, kỹ năng cực hiếm, giáp hạng nhất. Mọi người đều nhìn chằm chằm vào trang bị mới của mình, má ửng hồng vì hạnh phúc.

Đây là lời cảm ơn của Haruka-kun, cách cậu thể hiện sự trân trọng của mình đối với chúng tôi. Bằng cách này, cậu đang đền bù cho những gì tụi tôi đã mất. Haruka-kun vụng về hơn tất cả chúng tôi cộng lại, nhưng cậu không cần bất kỳ thứ nào trong số này—vì vậy cậu có thể dùng chúng để thể hiện lòng biết ơn của mình.

Tuy nhiên, cậu không cần phải cho chúng tôi bất cứ thứ gì. Rất nhiều vũ khí của cả lớp đã bị hỏng trong mê cung, nhưng bọn tôi đã thu thập đủ ma thạch từ các trận chiến của chính mình để thu về lợi nhuận. Tuy nhiên, vì cậu đã tặng mọi người những món quà này, chúng tôi đã lấy chúng và mua thêm đồ tùy thích mà không một chút kiềm chế. Mỗi cô gái đều có ít nhất mười món, và rất nhiều cô gái có hơn hai mươi món.

Đó là những món hàng cao cấp với giá hời, quý giá đến mức chúng tôi không có hy vọng có được chúng ngay cả khi giàu có. Nếu chúng được rao bán, chúng sẽ được săn lùng đến mức chúng tôi không có cơ hội lấy được một món! Và điều đó đúng với mọi chiến lợi phẩm của Haruka-kun.

Chúng là những vũ khí cực kỳ mạnh mẽ và trang bị lố bịch được sử dụng bởi những con quái vật mà Haruka-kun đã tiêu diệt, và đó là lý do tại sao cậu đã thu thập được rất nhiều và đang cho đi.

Mọi người đều mạnh hơn một chút, và an toàn hơn một chút.

Một số nữ sinh đã trang bị những món đồ mới của mình; một số đang sử dụng Giám Định, mê mẩn; những người khác đang nóng lòng muốn thử nghiệm hiệu ứng. Tất cả họ đều tràn đầy năng lượng mới.

Tôi đã mua rất nhiều món đồ đến nỗi tôi đã tự đặt mình vào một tình thế khó khăn về tiền bạc. Tốt nhất là nên giữ bí mật rằng tôi đã mượn một chút tiền mà tôi đã tịch thu từ Haruka-kun... vì tôi chắc chắn có thể trả lại cho cậu vào ngày mai, một khi chúng tôi nộp ma thạch! Đó là một khoản vay tạm thời, hứa đấy!

Tôi chưa bao giờ có được thứ gì quý giá như vậy cho bản thân, và tôi cho rằng điều tương tự cũng đúng với tất cả mọi người.

Phòng ăn tràn ngập tiếng cười. Những khuôn mặt tươi cười ở khắp xung quanh tôi.