NGÀY 36
Bạn biết đấy, những câu nói của các hiền nhân ngày xưa đều có ý nghĩa thực sự đấy.
TỐI THƯỢNG MÊ CUNG
TẦNG 56
KHI HARUKA-KUN CHỮA TRỊ XONG cho mọi người, cậu lập tức ngã xuống và ngủ thiếp đi. Hiệp sĩ mặc giáp đứng gác, trông cứ như đang bảo vệ cậu vậy.
Hiệp sĩ toát ra một bầu không khí khiến tôi không dám nói bất cứ điều gì. Tôi đành chờ Haruka-kun tỉnh lại rồi mới cảm ơn hiệp sĩ sau.
Hầu hết chúng tôi đều bị thương nặng, vì vậy nhiều người trong bọn tôi cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Không ai còn đủ sức để di chuyển hay nói chuyện. Đầu óc tôi cũng kiệt quệ, và tôi đã bất tỉnh.
✦✧
Khi tỉnh dậy, mọi thứ vẫn cứ như thường lệ, cứ như thể đây chỉ là một ngày bình thường như bao ngày khác: Haruka-kun đã chuẩn bị bữa sáng. Và cũng như mọi khi, cứ như thể đó là một ngày bình thường hồi chúng tôi còn ở trong hang của cậu, cậu càu nhàu rằng có quá nhiều nấm. Giọng điệu của cậu nghe quá đỗi bình thường.
Mọi người ngủ rất say vì đau nhức, nhưng mùi thức ăn đã đánh thức chúng tôi. Sau đó, khi cả bọn đang ăn ngấu nghiến bữa sáng, tụi tôi bắt đầu tấn công Haruka-kun bằng những câu hỏi.
Lưng chúng tôi đã dính vào tường. Mọi người đã không nhận ra rằng mình đang bị mắc bẫy. Không có lối thoát và không có cách nào để chiến đấu, chúng tôi đã phải đối mặt với kết cục của chính mình.
Nhưng Haruka-kun có thể giải thích. Rõ ràng là cậu có kỹ năng "Phân Tích Khu Vực?"
"À, tại vì cái tầng này nó là một trò giải đố lớn... kiểu thế. Có bốn căn phòng ẩn, chỉ cẩn lấy đồ từ trong đó, rồi sẽ qua được thôi? Hiểu không?"
Ra là vậy, đó là lý do tại sao chúng tôi không thể vượt qua. Tôi đã tự hỏi tại sao những con quái vật lại thực sự bất khả chiến bại; nếu không nhận ra rằng có một câu đố, thì sẽ bị mắc kẹt trong một cái bẫy chết người. Nhưng Haruka-kun cũng đã không thu thập các vật phẩm giải đố phải không?
"Không phải cậu đã giết nó sao? Bằng cách nào?"
"Nah, mấy cậu không thể giết xác ướp hay Nhân Sư đâu. Nhân Sư có Vô Hiệu Ma Thuật, Vô Hiệu Vật Lý và Bất Tử, nên nó không thể chết, và miễn là Nhân Sư còn sống, những xác ướp sẽ được Âm Giới giữ cho sống. Nó, ờm, khá là bất khả thi."
Hảa? Không thể giết chúng ư? Cậu đã thực sự giết một con ma vật không chỉ vô hiệu hoá với các đòn tấn công vật lý và ma thuật mà còn bất tử?!
"Vậy cậu đã giết nó bằng cách nào?!" mọi người hét lên.
"Đó là điều tui đang nói mà... Thôi nào, các cậu! Mọi người biết câu nói của hiền nhân ngày xưa không? 'Nếu nỗ lực, thì có thể giết bất cứ thứ gì.' Một lời khuyên hay ho đúng không?"
Tất nhiên là chúng tôi đã nghe một cái gì đó tương tự. Mọi người nói điều đó suốt. Chỉ là câu nói đó là bạn có thể làm bất cứ điều gì nếu bạn cố gắng, không phải giết. Nó không phải là về việc giết chóc! Làm thế nào mà cậu lại bóp méo câu nói đó thành một thứ tội phạm như vậy chứ?!
"Không ai nói thế cả!" mọi người hét lên. "Đó có phải là một câu nói giết người từ một trò chơi điện tử samurai nào đó không?!"
Thật là một sai lầm khủng khiếp. Đó không phải là một câu ngạn ngữ của hiền nhân. Thay vào đó, đây là một kiểu câu nói điên rồ hoàn toàn mới. Kiểu như một phản ngữ hơn là một câu tục ngữ.
"Có vấn đề gì sao? Nó là... là câu nói đó mà nhỉ? Nếu bạn nỗ lực, bạn có thể... à, phần còn lại thì các cậu biết rồi đấy...?"
Mọi người thở dài.
Loại hiền nhân nào lại cố gắng giải quyết tất cả các vấn đề của mình bằng cách giết người? Nếu tất cả những người hiền triết đều đáng sợ như vậy, loài người đã tuyệt chủng từ lâu rồi! Chỉ một hiền nhân duy nhất đó thôi cũng sẽ mang đến sự diệt vong của nhân loại!
Tôi cúi đầu về phía hiệp sĩ mặc giáp trắng sáng loáng. Sự cao quý mạnh mẽ của hiệp sĩ gần như khiến tôi nghẹt thở.
"C-cảm ơn, hiệp sĩ dũng cảm, vì đã cứu chúng tôi," tôi lắp bắp.
"Cảm ơn nhé!” cả lớp đồng thanh.
Hiệp sĩ im lặng và duyên dáng đáp lại. Tôi không thể diễn tả được... đứng ở đó, tôi cảm thấy như sự tồn tại của hiệp sĩ ở một thế giới riêng biệt với phần còn lại của chúng tôi vậy.
"Ừm, Haruka-kun?" tôi nói. "Cậu không định giới thiệu bọn tớ với hiệp sĩ sao?"
“Aaa. Phải rồi, hiệp sĩ, ừm, là hoàng đế mê cung đó. À, tui đoán là hiệp sĩ từng là như thế?"
À, điều đó cũng hợp lý. Hoàng đế mê cung một cách hợp lý sẽ quá mạnh mẽ đến mức— Hả?!
"Tại sao hoàng đế mê cung lại ở cùng cậu?!" mọi người hét lên.
Không có gì ngạc nhiên khi sự hiện diện của hiệp sĩ thật choáng ngợp! Điều đó cũng hợp lý như việc Nhân Sư, thứ đã gây ra một cảm giác sợ hãi và kinh ngạc mạnh mẽ trong chúng tôi, có thể nghiền nát cả lớp như những con bọ. Và Nhân Sư chỉ là trùm của tầng 57! Với hoàng đế mê cung đang ở trước mặt chúng tôi lúc này, một tên trùm tầng chỉ là thứ bùn đất dưới chân hiệp sĩ.
"Ừm... vậy hiệp sĩ đã cứu chúng ta trước đây, nhưng chúng ta... sắp chết rồi à?"
Khuôn mặt của mọi người co giật với một sự pha trộn giữa tiếng cười và nước mắt. Sự tồn tại đáng sợ, tráng lệ và sự hủy diệt mà nó báo trước thật đáng kinh ngạc. Đây chính là nó. Chủ nhân của Mê Cung. Chúa tể huyền thoại của Tối Thượng Mê Cung, đấng tối cao.
"Khoan đã, khoan đã, không phải thế, tui sẽ không đưa hoàng đế mê cung lên đây phải không? Sử dụng chút lẽ thường đi! Tui... à, tui đã biến hiệp sĩ thành nô lệ... là chuyện như thế đó...?"
"Tại sao cậu lại bắt hoàng đế mê cung làm nô lệ? Không đời nào cậu có thể thoát tội khi bắt một người như vậy làm nô lệ! Hiệp sĩ là một trong những thực thể quan trọng nhất trên thế giới này!"
Tôi không thể chịu đựng được nữa. Cậu đang làm cái quái gì vậy?!
Ồ, đừng lo lắng, đây chỉ là hoàng đế mê cung, kẻ cai trị Tối Thượng Mê Cung. Đấng tối cao cai trị tất cả các quái vật trên thế giới này ấy—hoàng đế mê cung đó. Đó có phải là ý của cậu khi nói "từng là"? Hoàng đế mê cung đã từ bỏ vị trí của mình sao? Và sau đó Haruka-kun đã bắt hiệp sĩ làm nô lệ và đưa hiệp sĩ đến đây?!
Nếu là trường hợp đó... thì, ít nhất Haruka-kun đã ở đây, nếu cậu không đến thì tất cả chúng tôi đã chết, nhưng... Bất kể tôi hình dung các sự kiện dẫn đến bây giờ như thế nào, có vẻ như Haruka-kun không thể đến đây được.
Chỉ trong một tuần, cậu đã đi lên từ tầng dưới cùng: tầng 100. Tức là 43 tầng trong một tuần. Không đời nào cậu có thể làm được. Đó phải là một tình huống hoàn toàn vô vọng; không ai có thể sống sót ở tầng 100.
Và thế mà đứng cạnh cậu lại là đấng cai trị tối cao của tất cả các mê cung? Hoàng đế mê cung?
Nếu hoàng đế mê cung đứng về phía cậu, thì tôi cho là sẽ không có vấn đề gì. Đó là cách cậu vượt qua Tối Thượng Mê Cung. Xuyên qua các tầng thấp hơn, tràn ngập những con quái vật độc ác, mạnh mẽ nhất, cậu đã nghiền nát chúng với con quái vật mạnh nhất bên cạnh mình...
Đó là cách cậu đã cứu chúng tôi: Với sức mạnh tối thượng của hoàng đế mê cung, bằng cách sử dụng logic vô lý tối thượng và bắt hiệp sĩ làm nô lệ.