Kế hoạch của Klein kì thực là điều đầu tiên mà bất cứ quý tộc nào cũng sẽ nghĩ tới khi muốn tìm cách bảo vệ bản thân - ôm chân những kẻ quyền lực hơn. Trong trường hợp này, là qua quan hệ hôn phối.
Vậy nên buổi sáng nay, anh đã sửa soạn trang phục chỉnh tề và cùng với toàn bộ gia nhân đứng chờ trước dinh thự nhà Asgard.
“Kính chào ngài, thưa Bá tước.”
“Ha ha, cảm ơn vì sự tiếp đón long trọng này, Tử tước Asgard.”
Người mà Klein đã ngỏ lời cầu hôn là Astri Armel von Jotunn, con gái duy nhất của Bá tước Jotunn, cai quản lãnh thổ rộng lớn nằm phía tây nam Asgard.
Địa vị của nhà Jotunn cao hơn anh rất rất nhiều, vậy nên việc đón tiếp họ đến thăm cần phải được thực hiện với phép tắc cực kì cẩn thận. Ngay cả Marie, người thường ngày luôn vô tư thoải mái, cũng đang có gương mặt cực kì căng thẳng.
“Xin đừng nói vậy, chính tôi mới phải cảm ơn vì ngài đã không quản đường xa đến đây sau lời đề nghị có phần đường đột của tôi, thưa Bá tước.”
“Ấy, nói sao thì nói, đời cha ta cũng từng có giao tình với nhà Asgard. Cậu đã có lời như vậy, dĩ nhiên ta không thể từ chối được rồi.”
Về địa chính trị, từ xưa tới nay hoàng đế luôn bố trí ít nhất một Hầu tước hoặc Bá tước để cai quản bốn vùng lãnh địa rộng lớn trấn giữ bốn đầu vương quốc, lần lượt là đông tây nam bắc tương ứng. Và giống như Hầu tước Laguna nắm trong tay phương Bắc, thì người đứng đầu của nhà Jotunn cũng được biết đến với một danh hiệu - Bá tước Phương Nam.
Lãnh địa Jotunn nằm ở vùng đồng bằng rộng lớn với đất đai màu mỡ, cũng là nơi có khí hậu đặc biệt ôn hoà, vậy nên nhà Jotunn nổi tiếng là có sản lượng nông nghiệp cao nhất trên toàn vương quốc. Năng suất đem so sánh với Asgard không biết phải cao hơn mấy chục lần.
Theo lẽ thường mà nói, một quý tộc nhỏ như Klein muốn trèo vào gia phả nhà họ chẳng khác nào đũa mốc chòi mâm son.
Nhưng anh có lí do để đánh bạo thử kế hoạch này, bởi vì——chính Bá tước Jotunn ở kiếp trước từng có ý gả con gái cho Klein.
Lí do mà Bá tước đưa ra là vì nhà Asgard cùng nhà Jotunn có quan hệ họ hàng xa, và ông ta muốn giúp đỡ cho Klein, người vừa mất cả cha lẫn mẹ và phải cáng đáng chức vị lãnh chúa khi mới mười bốn tuổi. Hiển nhiên, đề nghị này nghe quá tốt để có thể coi là sự thật. Klein khi ấy cũng không biết đến mối nguy hiểm cận kề từ phương Bắc, và đối với anh, chính nhà Jotunn mới là những kẻ cần cảnh giác cao hơn. Không loại trừ cuộc hôn nhân này sẽ kết thúc với việc lãnh thổ bị nuốt trọn bằng cách này hay cách khác, vậy nên cuối cùng lời đề nghị tương đối thiện chí kia đã bị anh từ chối.
Nhưng tình hình bây giờ đã khác. Cần một thế lực lớn để ngăn cản một thế lực lớn, và nếu buộc phải chọn giữa việc bỏ mạng dưới lưỡi gươm của ba vạn binh sĩ hay chịu sự chèn ép từ bên nhà vợ, thì Klein chắc chắn sẽ lấy cái sau.
Lần này, anh chủ động gửi thư cầu hôn tới nhà Jotunn và nhanh chóng nhận được phản ứng tích cực. Trước khi đưa ra quyết định cuối cùng, Bá tước Jotunn cùng con gái sẽ có chuyến thăm trực tiếp tại dinh thự của Klein.
“Ngài Bá tước và tiểu thư đi đường hẳn cũng đã mệt rồi, trước tiên cho phép tôi mời hai người dùng trà nhé.”
“Rất hân hạnh.”
Sau một cuộc trò chuyện ngắn bên mấy tách trà, Bá tước nói rằng mình muốn nghỉ ngơi, kì thực là có ý để con gái cùng với Klein đi dạo một vòng tham quan dinh thự.
Thành thật mà nói, cho dù anh có niềm tin vào kế hoạch này, nhưng mọi chuyện vẫn suôn sẻ đến đáng ngạc nhiên.
Thường thì một khi đối phương đã chấp nhận tới tận nơi thế này thì cũng coi như đã đồng ý rồi, và cuộc nói chuyện tiếp theo chỉ còn là thủ tục. Thư cầu hôn của Klein mới được gửi đi hai tuần trước, và di chuyển bằng xe ngựa giữa Jotunn và Asgard cũng phải mất một tuần. Như thế nghĩa là Bá tước Jotunn gần như đã quyết định chuyện hôn nhân cho con gái độc nhất của mình ngay tắp lự…
Nhanh đến mức đáng ngạc nhiên.
Thậm chí có bảo là hơi vội vàng cũng không hề nói quá.
“So với tư gia của tiểu thư Astri, dinh thự này hẳn là có chút chật hẹp. Nhưng xin hãy yên tâm, ít nhất ta có thể đảm bảo rằng cuộc sống của nàng ở đây sẽ không gặp phải bất cứ điều bất tiện gì.”
“Làm ơn đừng khiêm tốn như vậy! Nơi này thực sự rất tốt, và em cũng rất thích những dinh thự có phần cổ kính như thế này.”
Vì phải trải qua những tháng năm quá bận rộn, Klein đã kết thúc cuộc đời trong kiếp trước của mình mà còn chưa biết mùi phụ nữ. Vậy nên lúc này đây, khi ngắm nhìn cô gái có lẽ sẽ là vị hôn thê của mình, anh không khỏi cảm khái từ tận đáy lòng.
Được sống thật tốt.
“Ngài Klein…?”
“Khụ, haha… Thật xin lỗi, tự nhiên lại ngẩn ra như vậy, để nàng chê cười rồi. Ta đã được nghe vài lời đồn đại về nhan sắc của tiểu thư Astri, nhưng tận mắt chứng kiến thế này mới biết nàng còn đẹp hơn những gì ta tưởng tượng.”
Nghe những lời ấy, hai gò má của thiếu nữ đi bên cạnh anh cũng không khỏi ửng hồng.
Đúng vậy. Astri Armel von Jotunn, đại khái có thể coi là một mĩ nhân.
Dáng người thon thả, ngũ quan cân đối, đôi mắt to xanh biếc chứa đầy sự ngây thơ, và mái tóc bạch kim óng mượt như suối chảy. Cho dù cơ thể vẫn chưa hoàn toàn phát triển hết, nhưng bất cứ ai quan sát cũng có thể thấy được Astri sau khi trưởng thành sẽ đẹp đến nhường nào.
Thành thực mà nói, để có thể tạo dựng mối quan hệ với nhà Jotunn và nắm lấy cơ hội sống của chính mình, Klein đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho một cuộc hôn nhân tệ hại. Cho dù đối phương có là một mụ béo xấu xí hay một tiểu thư ngang tàng đỏng đảnh, chút chịu đựng để đổi lấy tương lai cho cả anh lẫn Asgard là hoàn toàn xứng đáng.
Nhưng không biết phước đức ăn ở thế nào, vợ sắp cưới của anh lại là nàng tiểu thư hiền lành xinh đẹp thế này đây. Cả ngoại hình lẫn tính cách đều không chê vào đâu được.
Klein nói sao cũng chỉ là một thiếu niên chưa trải tình trường. Nếu như kiếp trước mà được gặp Astri trước khi Bá tước cầu hôn, chưa biết chừng anh đã nhận lời ngay mà chẳng cần bận tâm về âm mưu thế này thế nọ.
Vấn đề duy nhất là cô có hơi trẻ so với tuổi kết hôn thông thường - hai người cách nhau bốn tuổi, nghĩa là Astri năm nay mới tròn mười một. Tuy nhiên chênh lệch tuổi tác giữa họ là mức bình thường, và Klein cũng không ngại đợi vài năm nữa mới tính đến chuyện có con.
Dù sao thì xây dựng quan hệ với Jotunn mới là ưu tiên cấp bách.
“Sân thượng của ta có một nơi khá đẹp để dùng trà và hóng gió, chắc là nàng sẽ thích. Mời đi lối này.”
Rước về một người vợ xinh đẹp đồng thời thành công ôm chân Bá tước Phương Nam - cho đến giờ thì mọi chuyện diễn ra đúng là cứ như mơ vậy.
Xứ Jotunn nổi tiếng về ruộng đất màu mỡ, vậy nên không khó để tiến hành làm ăn với một vùng nông thôn như Asgard. Nếu anh tiếp tục mở rộng quan hệ xuống phía nam với nhà Bá tước, thu nhập của lãnh thổ sẽ nhanh chóng tăng lên.
Một khi kinh tế đã được củng cố thì có thể tiến hành tăng cường quân sự, thậm chí là sử dụng lính đánh thuê trong tình huống cấp bách.
Hiển nhiên, Klein không ảo tưởng rằng nhiêu đó là đủ để đối chọi với lực lượng của Hầu tước Laguna. Nhưng anh vốn dĩ không cần làm điều ấy. Chỉ cần Asgard sở hữu thực lực đủ để không bị nhà Laguna nghiền nát trong một đợt tấn công duy nhất, cứu viện từ Jotunn sẽ đến kịp thời.
Bá tước Phương Nam không mạnh về quân sự, nhưng ông ta vẫn là một thế lực đủ để Hầu tước Phương Bắc chẳng thể làm càn như trước, cả trên chiến trường lẫn nơi bàn đàm phán. Cân nhắc tất cả các yếu tố này, thậm chí có khả năng Hầu tước Laguna sẽ từ bỏ tham vọng tấn công Asgard.
Đó là kế hoạch của Klein.
Đương nhiên, nhà Jotunn cũng có thể có động cơ gì đó, nhưng chuyện Bá tước cảm thấy tội nghiệp cho cảnh mồ côi sớm của anh hẳn là sự thật.
Ông ta nói sao cũng là một trong bốn nhân vật quyền lực của vương quốc. Nếu muốn dùng cuộc hôn nhân này để chèn ép con rể và lấn chiếm lãnh địa, vậy Bá tước Jotunn hoàn toàn có thể gả con gái cho một bá tước khác với quyền lực kém hơn. Xét trên quan điểm của một cuộc hôn nhân chính trị, như vậy hợp lý hơn nhiều.
Nghĩ tới đây, anh cảm thấy chút có lỗi với Astri. Theo cách nào đó thì giống như là Klein đang lợi dụng cô vậy.
Nhưng dù sao cuộc xem mắt vẫn trải qua tốt đẹp. Klein không gặp khó khăn gì khi nói chuyện với cô, và tính cách của họ dường như cũng khá hợp nhau. Cô còn ở lại dinh thự thêm vài ngày nữa, xem ra rất thích không khí bình yên của vùng Asgard.
Không lâu sau khi Astri trở về Jotunn, một lá thư đồng ý được Bá tước gửi tới cho Klein. Đây là chuyện tốt, nhưng anh vẫn không khỏi cau mày kinh ngạc khi đọc những gì viết trong thư.
“Họ muốn tổ chức lễ cưới luôn?”
“Đó là dự định của ngài mà?” Quản gia Norbert, người vừa đưa bức thư cho Klein, thắc mắc hỏi.
“Không, ta đang nói về thời gian dự kiến cơ.”
Địa vị của nhà Jotunn là rất cao so với nhà Asgard, vậy nên anh muốn mọi thứ diễn ra chỉn chu tuần tự nhất để tỏ sự tôn trọng với cả Bá tước lẫn vị hôn thê của mình, và lẽ ra trước tiên sẽ có một lễ đính hôn mới đúng. Ít nhất thì đó là những gì Klein đã trình bày trong cuộc xem mắt nọ.
Nhưng Bá tước Jotunn lại gửi thư yêu cầu anh gấp rút chuẩn bị cho hôn lễ, thậm chí muốn nó phải được cử hành trước cuối năm nay.
“...Norbert. Việc cưới xin diễn ra nhanh thế này có phải hơi lạ không?”
“Đúng là hơi bất thường… Tiểu thư Astri còn trẻ như vậy, Bá tước Jotunn lại là người có vai vế, thông thường người ta yêu cầu đợi vài năm sau khi đính hôn mới chính thức gả về nhà chồng cũng không có gì lạ.”
Nếu như lúc trước chỉ là hơi nghi ngờ, thì lần này Klein gần như chắc chắn là nhà Jotunn đang rất vội vã muốn gả Astri.
Rốt cuộc là vì sao?
Cảm giác bất an dĩ nhiên là có, nhưng đã đâm lao thì cũng phải theo lao thôi. Anh không muốn bỏ lỡ cơ hội của mình. Kết hôn chỉ là bước đầu tiên, theo sau còn có một vài dự định nữa mà nếu thực hiện được càng sớm thì càng tốt.
“Ừm… đúng là hơi bất thường, nhưng cũng có thể là tính cách của nhà Bá tước nó vậy.”
“Vậy chúng ta nên trả lời thế nào thưa ngài?”
“Chấp nhận thôi. Còn cách nào nữa đâu.”
Đây có lẽ là lần duy nhất trong đời Klein có cơ hội kết hôn với một người từ gia đình có địa vị cao hơn. Cơ hội ấy là quá lớn để bỏ qua.
“Nhưng sao mình cứ có linh cảm xấu về vụ này...”
Cuối cùng, nhà Asgard và nhà Jotunn đã thống nhất quyết định cử hành hôn lễ vào cuối năm.
Cái tin vị lãnh chúa trẻ sắp sửa kết hôn với tiểu thư nhà Bá tước Phương Nam được ban bố ra, và bầu không khí phấn khích rộn ràng nhanh chóng lan khắp vùng Asgard.