Nole: .mikayy. ;3
-------------------------------------------------------------------------------------------
Đêm ngày kế hoạch thành công.
Vừa về đến phòng, tôi liền lấy điện thoại ra và nhấn nút gọi.
Kế hoạch lần này thành công là nhờ vào sự hợp tác của rất nhiều người.
Bố tôi, Kaede, Sugita-senpai, và...
『Thế nào, thông tin của tao có ích không?』
Từ loa ngoài của điện thoại, giọng của Arisugawa Yuuma vang lên.
"Có chứ. Rất nhiều là đằng khác."
Đúng vậy. Để có được cú chốt hạ cuối cùng là tên thật của bọn chúng, tôi đã phải nhờ đến sức của anh ta.
Bọn kia luôn gọi nhau bằng biệt danh. Nghĩa là chúng rất sợ bị lộ tên thật.
Vậy nếu đứa chúng tưởng chỉ là học sinh Cao trung bình thường lại biết hết tên từng đứa thì sao?
Manh mối duy nhất là cái tên Plaisir. Tôi đoán đây là tên một câu lạc bộ ở trường đại học, nên đã liên lạc với Yuuma.
Một kẻ thích những cô gái lớn tuổi hơn như anh ta, tôi nghĩ không có gì lạ nếu anh ta có quen biết với các sinh viên đại học ở quanh đây.
Đúng như dự đoán, anh ta khoe khoang quen hơn 20 nữ sinh viên.
Nhờ anh ta lần theo các mối quan hệ đó, tôi phát hiện ra Plaisir là một câu lạc bộ chuyên tụ tập ăn nhậu của trường Đại học Nagoya.
Dĩ nhiên, anh ta không đời nào chịu giúp không công, nên tôi đã bị tính một khoản phí hợp tác kha khá.
Nhưng nhờ vậy, tôi đã biết được tên của các thành viên trong câu lạc bộ.
『Chậc. Con bé Yuki ồn ào quá. Nó đang đập phá chăn gối hay gì ấy.』
"Ể. Có chuyện gì vậy?"
『Ai biết. Chắc lại có chuyện gì không vui thôi.』
Chuyện khó chịu...? Không lẽ là vụ ôm tôi?
Không lẽ mình... bị hôi nách?
『À mà, về chuyện hôm trước, đúng như dự đoán rồi đấy. Con bé Yuki nghe nói nó đã nói chuyện với ông già tao. Rằng: "Nếu con trở nên tài giỏi đến mức có thể thắng được anh trai, con có thể kế thừa Ariscore được không?".』
"Vậy có nghĩa là..."
『Ừ. Có vẻ nó đã chán ngấy việc phải kết hôn với mấy lão già ở Ariscore rồi.』
"Hmmm…..”
Vậy à... Yuki đã...
Một cảm giác vui sướng bỗng trào dâng trong lòng.
Đây là điều chưa từng xảy ra trước khi tôi time leap.
Việc Yuki đã tự mình làm điều đó khiến tôi vô cùng hạnh phúc.
『Mà này, lỡ như chuyện đó xảy ra thật, tao sẽ phải gọi mày là em rể à? Nghe sởn cả da gà.』
"Tôi cũng xin kiếu việc phải gọi anh là anh vợ đấy."
『Ha ha ha. Cũng ghê gớm đấy nhỉ.』
Yuuma có vẻ rất vui. Rồi, anh ta chuyển sang một giọng nghiêm túc.
『À mà, về năm vạn yên phí hợp tác đã hứa hôm trước. Thôi, không cần nữa.』
"Hả?"
『Thay vào đó, hãy coi như mày nợ tao một lần.』
Tôi cười khổ, ngước nhìn lên trần nhà.
"Năm vạn yên không đủ sao? Thú thật, tôi không muốn mắc nợ anh chút nào đâu."
『Tao thấy ghi nợ mày còn có lợi hơn mấy đồng lẻ ấy.』
"Lỡ như 'cổ phiếu' của tôi có tụt dốc không phanh thì tôi không chịu trách nhiệm đâu đấy."
『Yên tâm. Lúc đó tao sẽ thuê mày làm việc cho công ty tao. Vị trí part-time nhé.』
Nói rồi, Yuma bật lên một tràng cười đầy thỏa mãn.