Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

173 4396

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

253 6486

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

72 1853

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

(Đang ra)

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

geulsseuneunbara (글쓰는바라)

"Im đi! Nhân danh công lý, tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu!!" . . . Này, chết tiệt! Ai đó cứu tôi với!!

6 11

Kyuuketsu Hime wa Barairo no Yume o Miru

(Đang ra)

Kyuuketsu Hime wa Barairo no Yume o Miru

Sasaki Ichiro

Một bé shota (thực ra đã hơn 20 tuổi) có cuộc sống éo le như bao main khác, đã được đầu thai sang thế giới khác sau khi gặp tai nạn, với cơ thể thuộc về một bé loli vampire (13 tuổi), nhân vật trong g

39 245

[WN] Arc Nửa sau Học kì 1. Chap 51 ~ 109 [Đang tiến hành] - Chương 92: Kết quả thi giữa kỳ

Nole: .mikayy ;3.

-----------------------------------------------------------------------------------------------

"Uwa. Masayan! Cậu làm sao thế? Trông như zombie vậy!"

Sáng ngày đầu tiên của kỳ thi giữa kỳ.

Khi gặp Kaede ở tủ giày, cô nàng trợn tròn mắt nhìn tôi.

"Xin lỗi. Đừng nói chuyện với tớ bây giờ. Mấy từ tiếng Anh vừa học thuộc sắp bay hết rồi..."

Tôi lảo đảo bước về phía lớp học.

Ba ngày qua. Tôi hầu như không ngủ để ôn thi.

Lợi thế của tôi chính là kinh nghiệm phòng thi. Tôi đã trải qua gấp đôi số kỳ thi so với lũ bạn. Tận dụng điều đó, tôi lập chiến lược ôn tập.

Không chỉ giải đề năm ngoái, tôi phân tích xu hướng ra đề của giáo viên, đối chiếu nội dung năm nay để dự đoán.

Cơ thể tôi còn trẻ, sức lực thì thừa mứa.

"Dù vậy… Thức ba đêm liền thì đúng là hơi quá…"

Đến lớp, Yuki đã ngồi ở bàn học ôn bài.

Khi tôi đi ngang qua bàn, cô ấy vẫn nhìn vào vở và nói với giọng vui mừng nhẹ nhàng:

"Cậu đã thực hiện nghiêm túc như đã hứa nhỉ."

"Đương nhiên. Vì đó là lời hứa mà."

Dù tỏ ra bình thản, nhưng dưới mắt Yuki cũng có quầng thâm.

Có vẻ như cô ấy cũng dồn sức ôn thi như tôi.

"Tôi nhất định sẽ không thua nữa đâu."

Câu nói lí nhí của cô vang bên tai khi tôi về chỗ ngồi.

Chuông reo, giáo viên bước vào.

Trong khi bài thi được phát, tôi từ từ hít thở sâu.

Được rồi. Mình đã làm hết sức có thể.

"Các em bắt đầu làm bài đi."

Cùng với giọng nói của giáo viên, tôi siết chặt cây bút chì, đối mặt với tờ đề thi.

-------------------------------------------------------------

Kết quả thi giữa kỳ học kỳ I

Hạng 1: Niizuma Kaede 787 điểm

Hạng 2: Suzuhara Masaomi 786 điểm

Arisugawa Yuki 786 điểm

Hạng 4: Koji Manabu 774 điểm

"Tại sao chứ!?" "Tại sao chứ!?"

Nhìn bảng xếp hạng dán ở hành lang, tôi và Yuki đồng thanh hét lên.

-------------------------------------------------------------

Buổi họp Hội học sinh sau giờ học.

"Chà… Ông trời phù hộ tớ hết cỡ rồi!"

Kaede vừa gãi đầu vừa cười híp mắt.

Bên cạnh, tôi bật cười gượng gạo. Còn Yuki đang úp mặt xuống bàn, toàn thân bất động như tượng sáp.

Đã năm phút trôi qua kể từ khi cô ấy "ngất xỉu" chẳng lấy một cử động.

"Nhờ buổi ôn tập mà tớ mới đạt nhất đấy! Nếu không có Masayan và Yuki-san giúp, chắc tớ không có cả tên trên đó mất. Thật lòng cảm ơn~~~!"

"................................"

Yuki bắt đầu giật giật người.

Thôi đừng làm thế nữa. Đá đểu là xấu lắm đấy.

Cô ấy thất vọng không chỉ vì thua cuộc.

Lúc nãy tôi đã xem bài thi của Yuki, tất cả những lỗi sai của cô ấy đều là do bất cẩn.

Nếu giữ bình tĩnh hơn khi làm bài, người chiến thắng đã là Yuki rồi.

Có lẽ vì thức đêm nên khả năng tập trung giảm sút.

"Aaaaaaa! Tại sao lúc nào mình cũng thế này... Đến lúc quan trọng thì..."

Ồ. Yuki ‘khởi động’ lại rồi này.

Yuki chạy đến góc tường, đập đầu "bình bịch" vào vách.

"Ơ… Cậu ấy… Ổn không đấy?"

"Không sao. Một lát nữa sẽ ổn thôi."

Nhân tiện, vụ cá cược hôm trước tính sao nhỉ?

"Arisugawa. Ván cược đó coi như hòa được không?"

"............Ừm. Để đến kỳ thi cuối kỳ sau vậy. Tôi hơi khó chịu, ra ngoài hóng gió một chút..."

Yuki lê bước nặng nề rời phòng họp.

"Yuki-san trông khó ở quá. Có chuyện gì vậy nhỉ?"

Kaede ngơ ngác nghiêng đầu. Cô nàng hoàn toàn không hay biết mình chính là nguyên nhân.

"Hà..."

Đã cố gắng học hành chăm chỉ như vậy, mà kết quả lại bằng không sao?

Nhưng thôi. Chuyện không như ý mới là tuổi trẻ. Cảm giác tức tối này, chắc chắn sẽ trở thành kỉ niệm quý giá sau này.

Hơn nữa, sau kỳ thi còn có những niềm vui khác đang chờ đợi.

Tháng tới còn có chuyến đi dã ngoại ở trường, rồi biển, hồ bơi, lễ hội mùa hè, rất nhiều sự kiện đang chờ đón.

"Chết rồi..."

Tôi suýt nữa thì cười toe toét khi tưởng tượng đến cảnh Yuki mặc đồ bơi và yukata.

Cái vụ tưởng tượng Yuki tắm lần trước, với cái này nữa, mình hơi biến thái rồi đấy.

"Tắm..."

À phải. Dù kỳ thi đã kết thúc, vẫn còn một điều khiến tôi băn khoăn.

Tại sao cô ấy lại thách đấu với tôi?

Câu nói "nghe theo mọi yêu cầu" chẳng giống tính cách trước đây của Yuki chút nào.

Phải chăng có điều gì đó đã thay đổi nơi cô ấy mà tôi không hay?

Nếu vậy, nguyên nhân không nằm ở học viện, mà là…

"Phải đi gặp anh ta thôi."

Một trong những kẻ khiến Yuki trở nên như vậy – anh ta chắc vẫn loanh quanh trong trường thôi.