Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 11

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 30

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2278

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

[WN] Arc Nửa sau Học kì 1. Chap 51 ~ 110 (Dự kiến) - 《Tương Lai》Cô vợ thích hơn thua (2)

Nole: .mikayy ;3.

---------------------------------------------------------------------------------------------

"Sao... Sao anh ta lại..."

Một giây sau, tôi cũng nhận ra. Đúng rồi, đó là anh trai của Yuki.

Dù chỉ gặp một lần, nhưng tôi nhớ rất rõ khuôn mặt anh ta.

"Xin chào. Tôi là Arisugawa Yuuma. Cảm ơn vì đã mời tôi tham gia chương trình. Đã lâu rồi tôi không nói tiếng Nhật, nếu có gì sai sót mong mọi người bỏ qua."

Anh ta nở nụ cười tỏa sáng với hàm răng trắng đều. Cách nói chuyện lưu loát chẳng chút bối rối.

"Ghê thật. Lần đầu tiên anh xem TV thấy người quen xuất hiện."

"Ừ... Nhưng anh ấy mà lên TV thì..."

Cả tôi lẫn Yuki đều sững sờ.

Nhớ lại lần gặp trước, anh ta có nói sang Nhật vì có việc. Có lẽ chính là để tham gia chương trình này?

Sau phần giới thiệu về thành tựu của Yuuma và Cross Streamers, cuộc phỏng vấn bắt đầu.

"Wow! Anh đẹp trai quá! Tôi cứ tưởng đang nói chuyện với diễn viên Hollywood!"

"Haha. Tôi đã nghe nhiều rồi."

"Trông anh rất trẻ, không biết năm nay bao nhiêu tuổi?"

"Tôi năm nay 28."

"28 ư!? Thật ấn tượng! Vậy anh thành lập Cross Streamers năm...?"

"Đúng vậy. Năm 20 tuổi. Vừa học đại học ở Mỹ vừa khởi nghiệp."

"Tôi hiểu rồi. Vậy ý tưởng này đã có từ khi...?"

"Bản thảo đầu tiên hình thành từ thời Cao Trung. Khi smartphone bắt đầu phổ biến, tôi nghĩ: 'Đây chính là tương lai của ngành giải trí'. Phải nắm lấy cơ hội ngay."

Anh ta trả lời từng câu hỏi với nụ cười thân thiện.

Khi chương trình sắp kết thúc, MC đặt câu hỏi kinh điển:

"Vậy bí quyết thành công của anh là gì!?"

Yuuma chạm tay vào cằm, giả vờ suy nghĩ một chút rồi trả lời:

"Tóm lại là nhờ gặp được quý nhân. Thành công của tôi được xây dựng trên nỗ lực của những người đã ủng hộ tôi."

Nụ cười tỏa nắng như quảng cáo kem đánh răng.

"Xạo! Anh ta chẳng bao giờ nghĩ thế!"

Yuki gầm gừ, mặt đỏ bừng vì tức giận.

Em ấy ghét anh trai mình thật. Có lẽ do bị trêu chọc nhiều từ nhỏ nên tích tụ hận thù chăng?

Chương trình kết thúc, quảng cáo bắt đầu phát.

"Xong nhanh thật đấy."

"Ừ. Anh ta giỏi 'diễn trò mèo' lắm mà."

"Yuuma lên TV để quảng bá công ty sao?"

"Chắc vậy. Cố tình xuất hiện trước công chúng nhắm vào các bà nội trợ đó."

Nghe cũng hợp lý.

Tôi cũng là giám đốc trẻ, nhưng chỉ là kế thừa công ty của bố.

Còn anh ta... một mình sang Mỹ, chưa đầy 10 năm đã dựng nên đế chế như vậy.

Sao nhỉ... Cảm giác mặc cảm cứ len lỏi trong lòng...

Yuki hình như nhận ra tâm trạng tôi:

"Chồng sao thế?"

"Không có gì, chỉ nghĩ cùng tuổi mà anh ấy ghê gớm thật."

"Đâu có! Chồng em giỏi hơn nhiều!"

Vợ tôi phồng hai má phúng phính, phụng phịu giận dỗi.

"Cảm ơn em, nhưng thật sự anh chẳng có gì nổi trội hơn đâu."

Tôi cười nhẹ, đưa tay gãi gãi má.

Ngoại hình, tài chính, học vấn - anh ta vượt trội hẳn.

Quy mô công ty giờ cũng thế.

"Có chứ! Chồng có điểm hơn anh ấy...!"

"Hả? ...À... kiểu như... 'tấm lòng nhân hậu' chăng?"

"Cũng đúng... nhưng còn cái rõ ràng hơn!"

Ơ? Thật sự không hiểu nổi. Mình có điểm gì vượt trội hơn?

"Mồ~. Em hông nói ra thì anh hông biết hả?"

Yuki thở dài như người lớn bất lực với trẻ con.

Rồi bất ngờ... em ấy ngả người về phía tôi. Yuki nhẹ nhàng gối lên đùi tôi, tạo tư thế thân mật.

Ngước mắt nhìn tôi, em ấy thì thầm:

"Anh có cô vợ đáng yêu nhất rùi nàaa~~ ♥///."