Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 11

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 30

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2278

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

[WN] Arc Nửa sau Học kì 1. Chap 51 ~ 109 - Chương 93: Hổ Và Cún Con (1)

Nole: .mikayy ;3.

---------------------------------------------------------------------------------------------------

Trên sân thượng tòa nhà cũ.

Không bị cấm vào, cũng chẳng có ai lui tới. Do tháp cấp nước che khuất, nên cũng không thể nhìn thấy từ các tòa khác.

Thoạt nhìn, đây là nơi lý tưởng để bọn cá biệt tụ tập, nhưng thay vào đó, lại có một kẻ còn nguy hiểm hơn thường xuyên lui tới.

"Mày đến đây làm cái quái gì?"

Ngay khi tôi bước lên sân thượng, một giọng nam vang lên từ phía trên.

Trên đỉnh tháp cấp nước, anh ta đang ngồi đó - học sinh xuất sắc nhất năm Ba, cựu Hội trưởng Hội học sinh năm ngoái.

Arisugawa Yuuma, anh trai của Yuki.

"Tôi muốn nói chuyện với anh chút."

Tôi biết anh ta thường trốn lên đây, có vẻ đang nghe nhạc, vì một bên tai vẫn cắm tai nghe.

"Nói chuyện? Phải lên tận đây à?"

"Chỗ vắng vẻ tiện hơn đấy. Anh có thể nói chuyện với tôi mà không cần giữ hình tượng, đỡ căng thẳng hơn."

"Vẫn cái giọng điệu khó ưa như xưa. Đã bảo bỏ cái trò xưng hô lịch sự rồi cơ mà."

Yuuma búng lưỡi chép miệng, nheo mắt nhìn tôi như con mèo vờn chuột.

"Sau cái lễ hội Wakaba vừa rồi, danh tiếng của tao trong Hội cựu học sinh sụt chút đỉnh đấy.."

"Sao không nghĩ theo hướng uy tín của Yuki tăng lên nhỉ?"

"Giống nhau cả. Trong mắt lão già Shigetomi, tao chỉ là thằng anh thua cuộc trước đứa em gái."

Yuuma nhảy xuống từ tháp nước, dáng người cao hơn 1m9 sừng sững áp đảo.

Đứng gần mới thấy anh ta thực sự to lớn. Dù tôi có tập luyện chăm chỉ, khác biệt về gene vẫn là vực thẳm.

Nếu ví hắn là hổ, tôi cũng chỉ là chó cỏ.

Thêm nữa, anh ta còn đẹp trai, học giỏi - chả trách lại được lòng các cô gái.

"Mày nhìn chằm chằm cái gì?"

"À, đang nghĩ trông giống hổ với cún con ấy."

Nghe tôi thản nhiên nhận xét, Yuuma bật cười khẩy:

"Cún con cái con khỉ! Đứa mang độc chết người như mày còn chê tao?"

Hả? Tôi bị đánh giá thế cơ à? Kiểu chó săn độc ác?

"Sắp tới giờ vào lớp rồi đấy. Không phải là học sinh gương mẫu sao?"

"Tao đã đỗ đại học nước ngoài rồi. Khác với lũ chỉ biết ôn thi đại học, tao được phép tự học."

"Nhưng anh có học đâu."

"Có chứ. Nghe tiếng Anh đấy."

Nói rồi anh ta giật tai nghe bên phải, nhét vào tai tôi. Tiếng gào thét của ca sĩ heavy metal Mỹ cùng guitar điện xé màng nhĩ.

"...Nghe thể loại này không cải thiện được trình độ đâu."

"Ô? Mày cũng nghe metal à?"

"Không ạ. Chỉ biết mấy ban nổi như Metallica thôi."

"Nhạt! Chán phèo!"

Yuuma nhếch mép vẻ chán ngán.

"Rốt cuộc chuyện muốn nói là gì?"

"Về Yuki."

"Lại là con nhỏ đó à?"

Yuuma lộ vẻ chán nản như thể đã đoán trước được.

"Khoảng một tuần nay, ở nhà có chuyện gì không?"

"Hả? Không có. Sao tự nhiên lại hỏi thế?"

Hmm. Nhìn phản ứng của anh ta, có vẻ như không có chuyện gì xảy ra giữa Yuuma và Yuki cả.

"Cho tôi hỏi câu khác. Anh biết lý do Yuki muốn làm chủ tịch Hội học sinh không?"

"Chống đối tao chứ sao? Con bé tuy kém cỏi nhưng ghét thua nhất đời."

"Tôi cũng từng nghĩ vậy. Nhưng gần đây cô ấy còn hăng hái hơn... Xin làm thư ký, nhờ tôi viết diễn văn tranh cử... Với lại trạng thái cũng hơi lạ..."

Đang chìm đắm trong suy nghĩ, Yuuma cắt ngang:

"Sao mày quan tâm con nhỏ ấy thế? Ngoài mặt xinh ra nó chẳng có tí giá trị nào."

"Hả?"

Ủa? Anh ta vừa nói xấu vợ tôi à?

Trước đây tôi không muốn để lộ ý định nên cố gắng nói chuyện ít nhất có thể, nhưng bây giờ thì khác.

Để tôi dạy cho anh biết em gái mình tuyệt thế nào.

Tôi hắng giọng một tiếng rồi nói:

"Xin phép nói thẳng - cô ấy không chỉ xinh đâu. Tính cách: Cứng đầu cực kỳ đáng yêu. Lúc ra vẻ mạnh mẽ, lúc giận dỗi khi bị coi là trẻ con - toàn điểm cộng. Về công việc: Thi thoảng sai sót nhưng hiệu suất cao, được lòng mọi người. Tài nấu nướng: Hiện chưa giỏi nhưng nhờ tinh thần cầu tiến và chủ nghĩa hoàn hảo, vài năm nữa sẽ lên tay. Việc nhà các loại đều đảm đương ổn, sau này kết hôn là vợ hiền chuẩn chỉnh. Còn nữa..."

"Khoan... Khoan đã..."

Yuuma lùi lại, mồ hôi lạnh túa ra.

Chết, làm quá rồi.

"Mày... có 'đập đá' không đấy?"

"Tôi không uống rượu cũng không dùng thuốc gì hết. Tôi tỉnh táo."

"Vậy thì còn đáng sợ hơn!"

À. Đúng thế nhỉ...