Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 11

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 30

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2278

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

[WN] Arc Nửa sau Học kì 1. Chap 51 ~ 109 - Chương 95: Mỹ Nữ và Mỹ Nữ

Nole: .mikayy ;3.

--------------------------------------------------------------------------------------------------

Nhà ăn của Học viện.

Tôi, Arisugawa Yuki, đang ăn trưa cùng với Hội trưởng.

Ăn xong trước, tôi liếc nhìn Hội trưởng.

Cả tôi và Hội trưởng đều ăn món thịt hầm kiểu Nhật hôm nay, nhưng Hội trưởng dùng dao và nĩa rất thành thạo.

Cử chỉ của chị ấy toát lên vẻ thuộc về giới thượng lưu, làm tôi nhớ về nhỏ tôi đã được ba dạy dỗ lễ nghi nghiêm khắc.

Mà khoan đã, tại sao tôi lại ăn cơm cùng chị ấy ở nhà ăn nhỉ?

Sáng nay, tôi gửi email nói có chuyện muốn bàn, chị ấy trả lời: "Vậy thì giờ nghỉ trưa ở nhà ăn nhé."

Vì ngoại hình nổi bật, tôi cố gắng ăn trưa ở lớp càng nhiều càng tốt. Nếu đi một mình đến nhà ăn, tôi sẽ bị các đàn anh tán tỉnh rất phiền phức.

Nhưng hôm nay có Hội trưởng ở đây, không ai dám bén mảng đến bắt chuyện với tôi cả.

"À ừm, tại sao chị lại mời em đi ăn cơm vậy? Đến giờ ra chơi chiều, chúng ta có thể nói chuyện ở phòng Hội học sinh mà..."

"Chuyện đó là... ư hứ hứ."

Chuyện gì vậy nhỉ?

Nhìn sang, tôi thấy hội trưởng đang cố gắng nhịn cười.

"Xin lỗi. Vừa rồi em nói y chang lời Suzuhara-kun khi cậu ấy nhờ tư vấn. Buồn cười quá!"

Ể. Cậu ấy cũng có chuyện gì đó muốn bàn với Hội trưởng sao?

Tôi vừa tò mò không biết Suzuhara đã hỏi chuyện gì, vừa cảm thấy hơi khó chịu vì cậu ấy lại đi tìm Hội trưởng chứ không phải tôi.

"Cậu ấy đã nói chuyện gì với chị vậy?"

Tôi nhận ra mình đã buột miệng hỏi.

"Chuyện đó chị không thể nói được. Đó là bí mật giữa chị và cậu ấy."

Hội trưởng đặt ngón tay lên môi. Khoảnh khắc ấy, vẻ ngoài điềm tĩnh thường ngày của chị bỗng trẻ thơ đến lạ.

"Vả lại, em cũng không muốn người khác nghe lén chuyện hôm nay đúng không?"

"Đúng là vậy nhưng..."

Tôi tưởng chỉ Kaede thích Suzuhara-kun. Liệu Hội trưởng cũng...?

Không! Mục đích hôm nay quan trọng hơn.

"Em hỏi thẳng nhé: Làm thế nào để trở thành Hội trưởng?"

"..."

Hội trưởng không hề ngạc nhiên trước câu hỏi của tôi rồi khẽ gật đầu.

"Em muốn chuẩn bị mọi thứ từ bây giờ."

"Trước tiên hãy cho chị biết lý do em muốn làm Hội trưởng?"

"Lý do ư..."

"Nếu chỉ để đối đầu với anh trai - Yuuma-senpai - thì chị không giúp đâu. Chị chỉ ủng hộ người có chính kiến."

Nụ cười hiền hòa biến mất.

Chính kiến... Lý do thực sự của tôi...

Tôi siết chặt nắm tay, nhìn thẳng vào mắt chị:

"Để thực hiện ước mơ của em."

"Ước mơ... Liên quan đến Hội cựu học sinh?"

"Vâng. Chị đã tham dự chưa ạ?"

"Ừ. Cuối tuần trước là lần đầu."

"Ấn tượng thế nào ạ?"

"Kiểu tiệc buffet trịnh trọng. Toàn người quyền thế khiến món ngon cũng mất vị."

Hội trưởng cười gượng. Người như chị mà còn căng thẳng ư?

"Chị nhận được nhiều danh thiếp, cả lời mời làm việc sau tốt nghiệp. Tham dự đó chắc chắn mở rộng cơ hội."

"Ra vậy..."

Đúng như lời ba và anh trai. Hội cựu học sinh là mảnh đất vàng kết nối.

Hội trưởng nhấp ngụm trà, đặt tay lên bàn:

"Thêm một câu hỏi nữa: Em muốn trở thành Hội trưởng kiểu nào?"

"Kiểu..."

Hội trưởng Hội học sinh lý tưởng...

Lúc đầu tôi định nói "Em muốn trở thành một Hội trưởng như chị."

Hai tháng qua, tôi đã quan sát cách chị ấy làm việc, và chị ấy chính là hình mẫu hội trưởng lý tưởng của tôi.

Nhưng đúng lúc ấy, hình ảnh Suzuhara-kun trong lễ hội Wakaba hiện lên.

Người đã kéo tôi ra khỏi vỏ bọc cứng nhắc.

Người khiến tôi khao khát...

"Em... em muốn trở thành một 'hội trưởng có thể thay đổi người khác'."

Ở lễ hội Wakaba, Suzuhara-kun đã thay đổi tôi, người chỉ tập trung vào mục tiêu trước mắt mà trở nên thiển cận.

Cậu ấy đã cứu tôi ra khỏi những định kiến cố hữu. Tôi không thể diễn tả rõ ràng bằng lời, nhưng tôi đã bị điều đó cuốn hút.

"X... xin lỗi chị. Em nói mơ hồ quá. Em không diễn tả được thành lời..."

"Không sao đâu. Chị hiểu cả rồi."

Hội trưởng mỉm cười dịu dàng:

"Ý em là em muốn trở thành một người như Suzuhara-kun đúng không?"

"!?!"

Chiếc thìa trên tay tôi rơi xuống kêu lạch cạch.

Hả? Sao chị biết được? Chị... chị đọc được suy nghĩ em à?!

"K... không phải! Cậu ấy hoàn toàn không phải là hình mẫu lý tưởng của em!"

Tôi vội phủ nhận, dù trong lòng thừa nhận.

"Thế à? Vậy là chị hiểu nhầm rồi."

Hội trưởng không truy vấn thêm, nhưng ánh mắt chị như xuyên thấu lời nói dối.

"............"

Hội trưởng suy nghĩ một chút rồi lẩm bẩm: "Có lẽ đây là một ý hay."

"Hội học sinh cũng đã đủ thành viên rồi, chị đang định xem xét việc khôi phục lại hòm thư tư vấn. Arisugawa-san, em có muốn làm trưởng dự án đó không?"

"Hòm thư tư vấn?"

"Ừm. Đó là nơi học sinh có thể gửi thư bày tỏ những lo lắng, và Hội học sinh sẽ giải quyết chúng. Năm ngoái nó đã bị bãi bỏ, nhưng chị đang định khôi phục nó. Chị nghĩ đó là một công việc rất phù hợp để em trở thành một Hội trưởng có thể thay đổi người khác đấy."

Đúng vậy. Nếu giúp đỡ học sinh giải quyết vấn đề, tôi vừa có thêm kinh nghiệm, vừa có thể thu hút phiếu bầu trong cuộc bầu cử.

Một công đôi việc.

Tôi gật đầu quyết đoán:

"Em nhận lời ạ!"