Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 2

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 3

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 2

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 479

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

[WN] Arc Nhập học - nửa đầu Học kì 1. Chap 1~50 - Chương 34: Nôn nóng và thất bại (2)

Nole: .mikayy ;3.

-----------------------------------------------------------------------------------------------

"Ơ kìa, thật sao?"

Ngày hôm sau, tôi nhíu mày khi xem bảng phân bổ ngân sách do Yuki lập.

Khác với mọi năm, ngân sách được chia đều cho các Câu lạc bộ. Nhưng năm nay mỗi Câu lạc bộ được cấp một khoản kinh phí khác nhau.

Ví dụ như Câu lạc bộ Kịch được 50.000 yên, nhiều hơn 30.000 yên so với năm ngoái.

Ngược lại, các Câu lạc bộ nhỏ chỉ được 2000-3000 yên, chẳng khác nào tiền tiêu vặt.

"Cái này..."

"Không thể hỗ trợ hết tất cả các Câu lạc bộ được. Vì vậy, tôi quyết định tập trung vào một số sự kiện."

"Tập trung?"

"Ừm. Tôi chọn ra 5 Câu lạc bộ có tiềm năng tổ chức sự kiện tốt, rồi cấp thêm kinh phí cho họ. Sau đó, tôi sẽ tập trung quảng bá cho các sự kiện này. Tôi sẽ sắp xếp sao cho tất cả học sinh đều chú ý tham gia 5 sự kiện."

"Nhưng nếu làm vậy thì chất lượng của những sự kiện bị cắt giảm kinh phí sẽ bị ảnh hưởng."

"Tôi sẽ yêu cầu họ thay đổi sao cho phù hợp với kinh phí. Hiện tại các Câu lạc bộ vẫn đang trong giai đoạn lên kế hoạch, nên vẫn còn kịp."

Những gì Yuki nói không sai.

Giống như việc điều hành một công ty vậy, cắt giảm những mảng kinh doanh thua lỗ, tập trung đầu tư vào những mảng kinh doanh có tiềm năng phát triển.

Nếu chỉ xét đến yếu tố thành công, thì kế hoạch của Yuki là hợp lý nhất.

Nhưng...

"Tôi không đồng ý."

"Ể?"

Yuki ngẩng đầu lên nhìn tôi.

Kế hoạch của cô ấy quá tập trung vào lợi ích.

Yuki nên nhớ rằng đây là sự kiện của trường học, và những người tham gia là những đứa trẻ mới chỉ 15-16 tuổi.

"Nếu phân biệt đối xử rõ ràng như vậy, chắc chắn sẽ có nhiều Câu lạc bộ phàn nàn."

"Không còn cách nào khác. Nếu không làm vậy thì không thể tổ chức được sự kiện quy mô lớn. Với lại, những Câu lạc bộ bị cắt giảm ngân sách là những Câu lạc bộ thiếu tinh thần trách nhiệm trong buổi khảo sát."

Yuki có quầng thâm mắt rất rõ.

Chắc là cô đã thức trắng đêm để suy nghĩ, trên bản thảo ngân sách có rất nhiều dấu tẩy xóa.

"Tôi nghĩ cậu nên suy nghĩ cho cảm xúc của các Câu lạc bộ. Làm vậy chẳng khác nào đang phân biệt đối xử cả."

"Vậy thì phải làm sao? Cậu có cách nào khác à?"

Yuki siết chặt nắm đấm rồi mắng tôi.

"Chỉ cần có năng lực thì dù có độc đoán cũng sẽ khiến người khác phải nín lặng. Anh trai tôi đã làm được. Nếu lễ hội Wakaba thành công, chắc chắn mọi người sẽ hiểu cho tôi."

"Vậy sao..."

Cuối cùng, tuy có điều chỉnh một chút, nhưng chúng tôi vẫn nộp bản phân bổ ngân sách với sự chênh lệch lớn giữa các Câu lạc bộ.

Và nỗi lo của tôi đã trở thành sự thật...

"Năm ngoái Câu lạc bộ chúng tôi được 20.000 yên, nhưng sao năm nay chỉ có 10.000 yên vậy?"

Một ngày sau khi dán bảng phân bổ ngân sách, một nữ sinh bước vào phòng Hội học sinh.

Đó là Kisanuki-senpai năm Ba, chủ nhiệm Câu lạc bộ trà đạo.

Sự kiện của Câu lạc bộ trà đạo là trải nghiệm trà đạo. Họ tổ chức sự kiện này hàng năm, mời mọi người uống trà và thưởng thức bánh wagashi.

Năm nay họ cũng định tổ chức sự kiện tương tự, nhưng do ngân sách bị cắt giảm một nửa nên họ đang rất bối rối.

"Em có xem báo cáo của Câu lạc bộ năm ngoái, thấy số lượng khách mời khoảng 40 người. Vậy thì 10.000 yên là đủ để mua bánh wagashi rồi."

"Nhưng... nhưng Câu lạc bộ chúng tôi có truyền thống là mời khách bánh Monaka của hiệu Marumi. Với 10.000 yên thì không đủ bánh cho 40 người."

"Vậy thì năm nay các chị hãy đổi sang loại bánh khác rẻ hơn."

"Nhưng... nhưng mà..."

"Nếu khó khăn quá thì để em tìm giúp loại bánh nào ngon mà rẻ nhé."

"..."

Kisanuki-senpai cứng họng trước những lời lẽ sắc bén của Yuki. Qua cặp kính, tôi thấy trong mắt chị ấy là sự ngạc nhiên "Không ngờ em ấy chỉ là học sinh năm Nhất".

"Vâng... vâng... Tôi sẽ tìm loại bánh khác phù hợp với ngân sách..."

Nói rồi chị ấy rầu rĩ bước ra khỏi phòng.

Nhìn bóng lưng ủ rũ của chị ấy, tôi thấy tội nghiệp quá.

"Này, cậu giảm kinh phí nhiều quá đấy. Cắt một nửa thì tội nghiệp họ quá..."

"Không còn cách nào khác. Sự kiện của Câu lạc bộ trà đạo năm ngoái không được yêu thích. Năm nay họ lại định tổ chức sự kiện tương tự, nên tôi đành phải làm vậy."

Tuy tỏ ra lạnh lùng, nhưng chắc chắn là cô cũng thấy rất áy náy.

Bằng chứng là Yuki cứ vô thức cắn môi mình.

Bánh Monaka là loại bánh được làm bằng cánh hòa tan bột Mochikome (nột loại gạo có độ dẻo cao, được nghiền nát nhào trộn tạo thành Mochi) với nước và nhào bột thật dẻo rồi cán mỏng cho vào khuôn, sau khi đã nướng xong lớp vỏ tạo hình thì sẽ cho đậu đỏ vào giữa làm nhân.