Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

(Đang ra)

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Nanaten

Đây là một câu chuyện đời thường của những kẻ cuồng tăng ca, bị cuốn theo những áp lực của công việc và chỉ đơn giản là muốn ăn những bữa ăn ngon cùng nhau.

43 1139

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

(Đang ra)

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

Kagami Yuu

Sống chung một mái nhà với cô gái tôi thầm thương trộm nhớ, sao mà tinh thần tôi chịu nổi chứ!?Nhưng mà, sao thỉnh thoảng Sayaka lại lục lọi phòng tôi nhỉ?

4 1

Bride of the Demise

(Đang ra)

Bride of the Demise

Ayasato Keishi

Lời thề ấy lấp đầy khoảng trống trong tim Kou và cũng mở ra con đường cho họ dẫn đến tình yêu và bi kịch.

5 20

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

144 3727

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

29 115

[WN] Arc Nhập học - nửa đầu Học kì 1. Chap 1~50 [ĐÃ HOÀN THÀNH] - Chương 32: Hướng tới Lễ hội Wakaba

Nole: .mikayy ;3.

------------------------------------------------------------------------------------------------

Ngay trong buổi họp Hội học sinh hôm đó, chúng tôi đã bắt đầu bàn về lễ hội Wakaba.

"À… vậy à. Đến mùa này rồi sao..."

Phó hội trưởng vừa nói vừa gãi đầu, chán nản ra mặt.

"Công việc của chúng ta là lên kế hoạch, sắp xếp địa điểm, hướng dẫn các thành viên trong ban tổ chức,... Có rất nhiều việc phải làm. Tuy vất vả nhưng chúng ta hãy cùng nhau cố gắng nhé!"

Trên tay hội trưởng là một chồng tài liệu dày cộp, chắc là những thứ cần thiết cho việc chuẩn bị lễ hội.

"Trước tiên, chúng ta sẽ quyết định người chịu trách nhiệm chính. Năm ngoái, Yuuma-senpai đã đảm nhận toàn bộ công việc, nhưng năm nay chúng ta sẽ chia thành hai phần, buổi sáng và buổi chiều. Chị sẽ phụ trách buổi sáng. Arisugawa-san, chị muốn nhờ em phụ trách buổi chiều."

"Vâ... vâng ạ! Em sẽ cố gắng hết sức!"

Yuki thoáng chút bất ngờ, nhưng rồi nhanh chóng vui vẻ nhận lời.

"Nhưng... nhưng sao lại là em ạ?"

"Vì chị thấy em là người có trách nhiệm nhất. Công việc này rất vất vả, nhưng đây cũng là cơ hội tốt để em trưởng thành. Chị có thể tin tưởng giao cho em được chứ?"

"Vâng... vâng ạ! Em nhất định sẽ làm cho lễ hội thành công!"

Yuki siết chặt nắm tay, giọng nói tràn đầy quyết tâm.

"Em định đề nghị với chị, nhưng không ngờ chị lại chủ động giao việc này cho em..."

Hội trưởng nháy mắt với tôi như muốn nói "Thế này ổn chứ?".

Cảm ơn chị, Hội trưởng!

"Chúng ta có nên chia các thành viên khác vào ban sáng và ban chiều không?"

"Ừ. Chia ba người cho ban sáng, hai người cho ban chiều. Vì ban sáng cần nhiều người hơn, nên sẽ phụ trách việc quản lý vật dụng nhé."

"Vâng ạ."

"Vậy thì... chị và Arisugawa-san sẽ oẳn tù tì để chọn ba người còn lại nhé."

Hội trưởng và Yuki oẳn tù tì.

"Ara, chị thắng rồi. Vậy thì..."

Hội trưởng từ từ đưa tay chỉ... về phía tôi, chứ không phải Phó Hội trưởng hay Sugita-senpai.

"Chị chọn Suzuhara-kun."

"Ể?"

Yuki kêu lên thất thanh làm Hội trưởng khẽ cười.

"Chị đùa thôi. Làm việc cùng những người quen thì tốt hơn. Chị sẽ lấy Risa và Motou nhé."

Hội trưởng, chị đang trêu Yuki đúng không?

"A, may quá. Tình bạn mười năm của chúng ta suýt chút nữa thì tan vỡ."

"Ara, hay là mình chọn Suzuhara-kun thật nhỉ? Cậu ấy có vẻ không nghiêm túc trong công việc hơn..."

"Khôngggg! Em sẽ làm việc nghiêm túc mà, chị đừng bỏ rơi em!"

Hội trưởng và Phó Hội trưởng lại bắt đầu màn kịch của họ.

Các thành viên khác, bao gồm cả tôi và Yuki, chỉ biết bất lực cười trừ.

"...May quá... Không bị cướp mất..."

Giọng Phó Hội trưởng có hơi ồn ào, nhưng tôi vẫn nghe thấy tiếng Yuki vừa thở phào đầy nhẹ nhõm ấy…