Chẳng biết vì sao Nữ thần học đường lại thích ghé chơi nhà tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6942

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

16 36

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 22

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 90

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

13 88

Vol 2 - Chương 55: Vì lí do nào đó, dường như Nữ thần còn nhiều khuyết điểm hơn nữa

Tuần sau lại bận tiếp nên mong các bác hứng tạm quả bom này rồi chịu khó chờ hết tuần sau tôi cumback nhé :v

Peace.

__________________________

“Towa-kun là đồ tồi!”

Rin rơm rớm nước mắt trong khi tay ôm chặt lấy điều khiển của mình.

Cô nàng buồn bã nhìn cảnh tượng trước mắt.

Trên màn hình TV là nhân vật (Pinku-chan) vài giây trước thì rất ổn, giờ lại co giật mà bốc khói cả lên.

“Tớ cố gắng lắm mới đến được đây mà…”

“Xin lỗi. Tôi không dừng được.”

“Huhu, mình xin lỗi Pinku-chan.”

Thứ bọn tôi đang chơi là một game loại training được ví như là ‘Trò chơi hủy hoại tình bạn’.

Câu khẩu hiệu ở đây là: ‘Dù có chuyện gì xảy ra thì bạn cũng không được ôm mối hận trong lòng. Bạn có làm được không?’

Lúc đó tôi đã nghi nghi rằng, mình là một người chơi solo thì hủy hoại tình bạn chỗ nào?

Đây chỉ đơn giản là một game đi thu thập vật phẩm, cường hóa lên rồi đánh nhau thôi mà.

Vốn dĩ trò này nếu chơi nhiều người thì nó lỗi kinh khủng.

Cho một vài ví dụ nhé.

Vì lỗi nên chỉ số sức mạnh auto được đặt lên cao nhất.

Một vật phẩm ngay lập tức hạ gục bạn nếu bạn nhặt nó lên, rồi ngay lập tức dịch chuyển ra chân bạn cứ như thể đang ngắm bắn bạn vậy.

Cả việc thanh máu người chơi mỏng như tờ giấy nữa.

Hay là một sợi dây bí ẩn nào đó va vào bạn…vân vân và mây mây.

Cái game này cực kì phi lí, nếu không chơi solo thì cứ xác định ăn cả bão lỗi vô mặt.

Một phát đòn chí tử đánh thẳng vào cái game vốn là để nhiều người chơi như thế này.

Phải nhìn thấy nhân vật mình yêu thương chăm chút hết mực ‘đắp chiếu’ cũng khó khăn thật.

Mà cách cô ấy lên bảng đếm số cũng thực tế một cách kì lạ.

Tôi tắt máy rồi quay sang Nữ thần.

Ừ thì, nhìn cô ấy lau nước mắt bằng khăn tay cũng sót ruột lắm chứ.

“Thế nên tôi mới bảo cậu đừng chơi trò này rồi.”

“Ư, tại tớ tò mò quá…”

“Đó là game nó thế rồi, không cần phải buồn vậy đâu.”

“Được rồi…Tớ sẽ sống tốt cho cả phần của Pinku-chan nữa.”

“Rồi rồi, chúc may mắn nhé.”

“Ưm!”

Cô nàng Nữ thần nhiệt tình đặt tay lên ngực.

Tôi không nghĩ là một trò chơi như này có thể làm cảm xúc cô ấy thăng hoa vậy đâu.

Nếu đây là cái game ‘trầm cảm’ chắc tình hình còn tệ hơn.

Từ sau phải cẩn thận lựa trò cho Rin chơi mới được.

◇◇◇

Sau khi hoàn thành xong trò chơi đấy, chúng tôi ra ngoài mua chút đồ ăn.

Cô ấy muốn mua thử thứ gì đó khác, và để lại cho cô nàng đi một mình sai quá sai luôn, nên tôi đi theo để xách đồ giùm kiêm hộ tống luôn.

Quần áo Rin mặc vẫn y như trước, là cái jersey của tôi…

Cô ấy nhìn hơn hẳn tôi mặc thường phục.

Không, nói rằng cô ấy mặc nó không lạ hơn là nói nó hợp với cổ.

Cái sự khác biệt này là không thể tránh khỏi rồi.

“Trời chuẩn bị mưa đấy.”

“Ừ, tự nhiên tối sầm lại, chắc là mưa rào thôi ha?”

“Mong là vậy…”

Rin và tôi đứng dưới mái hiên của một cửa hàng đã đóng của, nhìn lên bầu trời thình lình ngả màu đen kịt.

Không như tôi, nhìn lên bầu trời mà bàng hoảng, thì Rin lại ngập tràn bồn chồn và lo lắng.

Cơn mưa đang ngắt quãng, bỗng chốc đổ xuống như thác nước.

Nếu không trú mưa sớm e rằng chúng tôi ướt sũng hết cả.

Một tia sáng lóe lên như thể cắt đôi đám mây đen làm hai.

Tiếng sấm nối tiếp ngay sau đó.

Âm thanh khiến chúng tôi giật mình mà cùng kêu lên.

‘Whoa!”

“Nya!”

Tiếng hét rơi tõm vào hư không khi tôi quay sang nhìn Rin, cô nàng lấy tay bưng kín mặt.

“Hình như có con mèo nào vừa kêu ha…?”

“Cậu vờ như không nghe thấy gì đi…”

Nữ thần che mặt nhưng không che tai, làm lộ ra vành tai đỏ bừng.

Tuy nhiên cô ấy lại run rẩy như thể sợ hãi điều gì đó.

“Rin, có phải–”

Tiếng sấm lại một lần nữa vang lên.

Cơ thể Rin run lên rồi cô nàng nhảy vào ngực mà đặt tay lên ngực tôi.

Khoảnh khắc đó làm suy nghĩ của tôi như đông cứng lại.

Tôi bị ôm cũng nhiều lần rồi, nhưng kiểu ôm ở đằng trước mà còn níu chặt như này thì chưa lần nào.

Cảm nhận được cơ thể Rin cận kề, nhịp tim cô ấy đập thình thịch trong lồng ngực.

Tuy hoảng nhưng tâm vẫn phải tịnh.

Tôi gọi Rin, trong khi cố tỏ ra bình tĩnh.

“...Này Rin, cậu sợ sấm sao?”

“Ừm…”

Tôi không nhìn thấy biểu cảm của Rin vì cô ấy đang vùi mặt vào ngực tôi.

Nhưng cô lại yếu ớt thừa nhận rằng mình sợ sấm.

Cơ thể mảnh mai ấy giờ đây nhỏ bé và yếu ớt hơn bình thường.

“Khi tớ còn…nhỏ, tớ…ở trong một cái thang máy bị mất điện do sét đánh. Tớ bị nhốt ở đó. Từ đấy tớ luôn sợ sét…”

“Vậy à…”

Rin rùng mình trong khi nghẹn ngào nói.

Tổn thương tinh thần từ khi còn bé rất khó để vượt qua.

Nếu không biết đối phó, thì rất có thể sẽ để lại sẹo đến hết đời.

Đó là lí do tại sao cô ấy lại run rẩy và sợ hãi đến vậy.

“Nhưng mà lạ lắm….”

“Ừ?”

“Khi tớ dính lấy Towa-kun và lắng nghe nhịp tim cậu, nó làm tớ thấy bình tĩnh lắm…”

“Vậy sao…”

Tôi nhẹ nhàng xoa đầu Rin, cố gắng không nhìn cô ấy khóc trong ngực tôi.

Tôi căng thẳng, lo lắng, và không cảm thấy dễ chịu chút nào.

Tôi đã nghĩ đến việc nói thằng rằng ‘Chúng ta không thể làm thế này khi chưa hẹn hò đâu!’. Nếu làm vậy thì tôi đã rời đi rồi.

Nhưng…

Không thể bỏ rơi một cô gái dễ tổn thương thế này được.

Tôi không biết phải giúp cô ấy thế nào trong mấy trường hợp kiểu này nữa.

Tôi không thể nói điều gì thông minh, nhanh nhẹn hay thì thầm cái gì đó ngọt ngào được.

Tôi không đủ kinh nghiệm để làm điều đó.

Điều duy nhất tôi nghĩ đến, chỉ là xoa dịu một đứa trẻ đang khóc.

Tôi chỉ nghĩ được đến thế.

Vậy thì—

“Cứ thoải mái đến khi nào cậu ổn lại nhé…”

Tôi nói điều đó một cách thô lỗ lại không thân thiện nữa, đó là tất cả những thứ tôi có thể làm.

Rin đang rúc vào lồng ngực tôi chợt cười lên.

Tôi liếc nhìn Rin vì tò mò không biết cô ấy đang thế nào, và mắt cả hai chạm nhau.

Nụ cười quyến rũ lộ trên gương mặt ấy đủ làm đốn tim bất cứ thằng con trai nào.

“Thế thì tớ chưa ổn đâu, nên là tớ cứ thế này nha.”

“Cho tôi nghỉ chút đi chứ…”

Tôi cười rồi nhìn lên bầu trời giờ đang dần thưa mây.

Tôi có thể nhìn thấy chút ánh sáng lé loi từ bầu trời xa xăm.

Cơn mưa chắc cũng sớm ngưng thôi.

Cuối cùng thì, mặc cho cơn mưa đã nhanh chóng tạnh đi, chúng tôi vẫn cứ giữ nguyên như vậy.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

câu eng này có chữ 'specs' là thông số kĩ thuật cho vào nó không hợp lắm bác nào bt cmt nhé. lạ thật gái à, tôi cũng chưa thấy bao giờ :V