Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Mobile Suit Gundam Seed Freedom

(Đang ra)

Mobile Suit Gundam Seed Freedom

Mitsuo Fukuda, Liu Goto, Chiaki Morosawa

Vào năm C.E 75 , trận chiến vẫn tiếp diễn.

3 38

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

79 774

Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

(Đang ra)

Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

Antai (安泰)

Tác phẩm đạt giải thưởng trong giải "MANGA BANG X Avex Pictures - Giải thưởng Web Novel lần thứ nhất" và đang trong quá trình chuyển thể thành Manga.

4 35

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

33 374

Nhóm du hành - Chương 364: Rush đổ bệnh

“Hắt xì !”

Kể từ khi ta trở về từ chuyến đi, ta không thể ngừng hắt hơi.

Đây có lẽ là lần đầu tiên trong đời ta tệ đến thế. Chuyện này đã xảy ra hàng chục lần kể từ sáng. Ta thậm chí không thể ngừng chảy nước mũi.

"Anh biết không, em đã nghe mẹ nói rằng những người ngu ngốc sẽ không bị bệnh."

Jano đã nói với ta điều đó. Điều đó có nghĩa là ta không ngu ngốc ?

Tuy nhiên, ta nghĩ mình không thể để phòng ăn đầy nước mũi nữa nên ta đi ra ngoài...

Lạnh. Không, trời lạnh hơn bình thường ! Nó thậm chí còn lạnh hơn cả khi ta ở Sulei... không, đây là cái lạnh chưa từng có !? Một cơn gió lạnh xuyên qua cơ thể ta.

“Hắt xì !”

Lại một cái hắt hơi lớn nữa. Như thể một vụ đánh nhau hay sự cố nào đó đã nổ ra, cửa sổ nhà người ta mở toang và mọi người trên đường đang nhìn chằm chằm vào ta. Vâng, xin lỗi về điều đó.

À, giờ nghĩ lại thì... ta đoán hôm nay ta được yêu cầu làm việc. Nếu ta nhớ không lầm thì công việc bảo trì dòng sông đã được thực hiện vào ngày hôm qua phải không ? Hôm nay không phân loại khoai tây à?

Không, hôm nay là ngày thứ mấy trong tuần ?

Ta không thể nhớ được. Đáng lẽ ta không nên đãng trí như vậy nhưng đầu óc ta dường như bị bao phủ bởi một lớp sương mù, tự hỏi tối qua mình đã ăn món gì.

Tệ hơn nữa, ta bắt đầu cảm thấy đau khủng khiếp ở phía sau đầu. Dần dần.

Cái gì thế này, buồn nôn à ?

Đó là điều Zeal luôn nói vào buổi sáng sau khi uống rượu, nhưng... ta không uống rượu.

Cơn đau này bây giờ đã lan đến các khớp của ta. Dừng lại đi... Ta lạnh, ta đau đầu, khớp xương của ta đau, và... tại sao ta lại như vậy ?

"Có chuyện gì vậy Rush ? Hôm nay ông đã hứa sẽ luyện tập với tôi phải không ?"

“A, ta nhớ.” Finn chạy về phía ta với một cây gậy gỗ trên tay. Dạo này tình trạng nghẹt mũi của ta càng nặng hơn. Đầu ta đang quay.

"...Tại sao ông lại bắt chước Zeal ? Ngay cả khi Rush nói điều đó, nó chẳng dễ thương chút nào cả."

“Đúng rồi, đại ca, từ sáng tới giờ đã như vậy rồi.”

Jano, người trở nên cực kỳ nặng nề, nhảy lên lưng ta. Chẳng lẽ dạo này em ấy đã nặng hơn sao ? Ta nghĩ vậy, nhưng lần này ta nhảy lùi lại và nói rằng trời nóng quá.

"Trời đất, cơ thể anh nóng quá !"

"Nghiêm túc đấy à ? Rush nhô đầu ra ngoài một chút nào... Á, nóng quá !"

Ta ngạc nhiên khi thấy em ấy và Finn ở cùng nhau. Hai người thân hồi nào vậy.

Tuy nhiên, ta không thể bỏ qua việc luyện kiếm của Finn. Ta phải nhanh chóng hoàn thành nó ở sân sau... hả, tại sao ta lại đi ra ngoài ?

…Mỗi lần ta bước đi, một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng ta. Ngoài ra, gậy gỗ cũng rất nặng. Mỗi lần ta lắc nó, cơ thể ta dường như kêu cót két như một tấm ván cửa cũ, và dù sao đi nữa, cơ thể ta đã không còn nghe lời tôi nữa.

"Thật đáng sợ, Rush. Có lẽ hôm nay ông nên nghỉ làm ? Mũi ông chảy nước mũi thật đấy."

"Ờ... Chibi ở Roko à?"

"Kỳ lạ thật, ông nói Chibi bị sốt từ sáng hôm qua và đang ở trên giường. Này, ông có nghe nói không Rush ?"

Giọng nói của Finn dường như đến từ phía bên kia ngọn núi. Xa, xa lắm.

...Meo.

……………

…………

…………

“Có chuyện gì vậy bác sĩ, Rush thế nào rồi ?”

"Gahaha! Không có gì to tát đâu ! Chắc là ngâm mình trong bồn nước lạnh hay gì đó. Thật tiếc thôi !"

Khi tỉnh dậy, ta đang ngủ trên bàn trong phòng ăn. Nhưng cái giọng nói ồn ào này là sao vậy... Hình như ta đã từng nghe thấy nó trước đây rồi.

“Rush, cậu đã tắm thế nào ?”

"Nnamon...vâng...này."

Khi ta nói chuyện với Finn về điều này, một bàn tay sần sùi đột nhiên lay động quanh đầu ta.

"Giờ ta nghĩ lại, con chó ngu ngốc. Chẳng phải bây giờ trông mi xinh hơn nhiều sao ? Lông cũng mượt mà quá."

Khi ta nhìn lên, ta thấy Razat và một ông đầu trọc, mũi đỏ, mũm mĩm này...ha...

A ! Người này được gọi là bác sĩ ! ! Không sai !

Hay đúng hơn, không phải ta, mà là bác sĩ luôn đến nhà thầy, uống rượu và nói nhảm !

Ta nhớ ông đã gặp thầy mỗi tháng một lần. Phải, ngay cả trước khi chết...

“Bây giờ nghĩ lại, anh bị buộc phải mặc đồ khác giới ở Sulei và cơ thể của anh đã được tắm kỹ, phải không ?”

"Thật đó... đó là lý do tại sao khi tôi quay lại căn phòng không có mùi gì cả !"

Ehh ? Ehh ? Điều đó có nghĩa là gì vậy ?

"Gahaha ! Là vậy phải không ? Nói cách khác, Rush. Cậu chưa từng tắm rửa, nên có lẽ cậu đã có được khả năng miễn dịch nào đó !"

"A, và con chó ngu ngốc này có bộ lông xù xì. Bộ lông mượt mà giúp không khí lưu thông tốt hơn... và ta không biết nữa."

"Vậy... Rush bị sốt vì đã tắm à ?"

"Gahaha ! Đó là chuyện đã xảy ra!"

Razat đang cười ngu ngốc. Finn bằng cách nào đó đã cố gắng kìm nén tiếng cười đang trào dâng trong mình.

"Bố-tan... sao lại ngủ ?"

Chibi, người đã hoàn toàn bình phục, nhìn vào ta với vẻ mặt kỳ lạ.

“Hmm, ý là, đó là vì đã tắm suối nước nóng… vậy phải không đại ca ?”

Chết tiệt, ta sẽ không bao giờ tắm nữa !