Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cậu nghĩ mình có thể sống yên ổn ở một thế giới với tỉ lệ nam nữ 1:5 ư? Sẽ thế nào nếu những cô gái nặng tình cảm bị một chàng trai ngây ngô đùa giỡn?

(Đang ra)

Cậu nghĩ mình có thể sống yên ổn ở một thế giới với tỉ lệ nam nữ 1:5 ư? Sẽ thế nào nếu những cô gái nặng tình cảm bị một chàng trai ngây ngô đùa giỡn?

Koutaro1226

Đây là câu chuyện về một nam chính cứ tưởng mình có thể sống bình thường nhưng lại vô ý khiến hết cô gái này đến cô gái khác rơi vào lưới tình cho đến khi cậu bị dạy cho một bài học nhớ đời bởi tình y

1 5

Hikari zokusei bishōjo no Asahi-san ga naze ka maishū-sue ore no heya ni iribitaru yō ni natta kudan

(Đang ra)

Hikari zokusei bishōjo no Asahi-san ga naze ka maishū-sue ore no heya ni iribitaru yō ni natta kudan

新人

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng với những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng rực rỡ nh

4 3

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

17 276

Tôi Đã Chế Tạo Khoa Học Ma Pháp

(Đang ra)

Tôi Đã Chế Tạo Khoa Học Ma Pháp

Thuần Khiết Tiểu Thiên Sứ

Ngọn lửa phốt pho trắng được mệnh danh là lửa địa ngục, lãnh địa nitơ lỏng cực hàn đông lạnh, tần số cộng hưởng giết người vô hình... Chúng ta sẽ một lần nữa dò xét kỹ thế giới dưới góc độ ma pháp, ở

29 522

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

89 2074

Nhóm du hành - Chương 367: Thiết quyền

Ta không muốn làm điều này, nhưng...

“Sư phụ, ta không muốn nói điều này,” ta nói. Đã nhiều lần ta bị thầy đánh, thầy giảng dạy lớn tiếng đến nỗi tai ta gần như bị cắt ra từng mảnh.

Nhưng bây giờ nó là một câu chuyện khác.

"Sư phụ, người từ khi có con ngài đã trở thành một kẻ vô dụng."

“Cái gì !?” Nghe lời ta nói, gân máu sư phụ lập tức nổi lên. Đó là một sự phản ứng hợp lý.

"Này, ông có muốn đấm lên đầu ta không ? Nếu vậy thì ta không quan tâm ngài làm thế như mọi khi... Buho !"

Ta chưa kịp nói xong thì một tảng đá lớn đã đập thẳng vào mặt ta.

Nhưng ta không phải loại người gục ngã vì điều gì đó như thế. Ta thậm chí không thể nhớ mình đã gặp phải chuyện tào lao này bao nhiêu lần.

Nhưng nó là gì ? Đây có phải là một giấc mơ ? Chắc chắn là ta đang mơ phải không ?

Tuy nhiên, cú sốc và đau đớn quá lớn khiến ta lắc cả đầu.

Phải, đây là nắm đấm sắt của sư phụ. Thật đau, nhưng nó thật hoài niệm.

"Con chó chết tiệt ! Chẳng có lý do gì để mi gọi ta là người xấu cả !"

"Cái gì là hãy đưa con trai ta về ! Nếu ông là ông thường ngày, ông có thể sẽ mang hắn trở lại ngay cả khi ông buộc một sợi dây quanh cổ... Gaha !"

Lần này nó đáp xuống sống mũi của ta. Nhưng ta vẫn ổn.

"Mẹ... ổn không ? Đánh như thế."

Bên cạnh ta, Jano đang nhìn với vẻ mặt lo lắng.

"Không sao đâu. Ta không hay đánh nhau như vậy. Hơn nữa, Rush đã quen với việc bị đánh rồi."

Đó là lời nói dối, ta không thể nào quen được với những người như vậy. Nhưng nếu ta thử lại thì câu chuyện sẽ kết thúc ! Đánh ta mạnh hơn xem nào !

Nói đến Chibi thì ngược lại… đôi bàn tay nhỏ nhắn, run rẩy của nó đang nắm chặt lấy vạt áo ta. Thế là ta đưa bàn tay to lớn của mình đáp trả lại nó và nói, “Không sao đâu.”

"Vậy sao ông không đến chỗ ta ? Ông vẫn còn chân phải không ?"

"Con chó ngu ngốc ! Đánh ngươi còn chưa đủ đâu !"

Ta cười toe toét đáp lại. Không nói, “Không hề.”

Ba bốn phát bay thẳng vào mặt ta như một quả bom núi lửa.

Cái chuyện này, ta có thể chịu được. Vẫn chưa đủ để gục.

"Ta không hiểu tại sao mi lại phàn nàn nhiều như vậy... đầu mi chẳng có gì ngoài cứt ngựa !"

Ta nhổ ra một bãi nước bọt đẫm máu. Mắt ta sưng tấy và không thể nhìn rõ được.

"Ta rất vui... Ta tưởng mình sẽ không bao giờ có thể tôn trọng sư phụ của mình nữa."

Đột nhiên, cú đấm dừng lại.

"Nhưng sao ? Lâu lắm rồi ta mới gặp lại ông, giờ ông lại nói với ta rằng ông gây gổ với con trai ? Ông lại cúi đầu yêu cầu ta đi hòa giải à? Đừng ngây thơ như vậy !"

Ta buộc mình phải nhịn dù tâm trí sắp bay đi, và một lần nữa niệm ra lời nói.

“Nhưng, ta cảm thấy nhẹ nhõm… nếu ông cứ đánh ta như thế này, ông cuối cùng cũng giống như ông bình thường…”

Ai đó đã đỡ đôi vai rũ xuống của ta từ phía sau. Đây có phải là Jessa không ?

"Đúng vậy Gande. Anh thua rồi."

"J-Jessa... sao em lại ôm vai con chó ngu ngốc đó ?"

"Hả ? Đó không phải là lý do khiến anh ngu ngốc sao ? Đúng là tay nhanh hơn miệng. Nhưng..."

Một bàn tay gầy gò xoa đầu ta.

"Nhìn kỹ xem. Có ai lại trông rất vui khi bị đánh không ?"

Cái gì, ta... ta đã làm bộ mặt đó à ? Ta không còn cảm thấy như vậy nữa.

"Có thể anh đã thắng trận đấu, nhưng anh thua bởi lòng can đảm của con... anh hiểu không ?"

“Ý em là anh đã thua…?”

Khoảnh khắc ta nghe những lời đó, đầu gối ta đột nhiên cảm thấy yếu ớt.

''Bố-tan !'' Chibi hoảng sợ ôm chặt lấy ta.

"Vậy đó. Rush... Ta sẽ thay mặt nhờ con một việc, được chứ ?"

Dần dần, ý thức của ta mờ dần.

"Xin hãy chăm sóc đứa con trai ngốc nghếch của ta."