“Ừm... à, đúng là Matie rất khó tính, không linh hoạt hay hợp tác, ích kỷ và dễ say xỉn... và chẳng làm được việc gì tốt cả!”
“Ta chắc chắn điều đó là đúng, nhưng bổn nương cũng đang gặp khó khăn với công việc lặt vặt của mình.”
Mực từ từ rỉ ra nhanh chóng rỉ ra trên giấy và lan rộng.
“Ngoài mạnh mẽ ra, cô ta thực sự không có điểm mạnh nào cả.”
"Điểm mấu chốt là cô ấy là một chiến binh có tâm hồn. Đó là lý do tại sao cô ấy được ca ngợi vì những thành tích của mình ở Shire."
Hừm...Một âm thanh giống như tiếng thở dài phát ra từ khuôn mặt như gương của Zupa.
"Các Hiệp sĩ rất kỷ luật và nghiêm khắc. Tuy nhiên, họ có thể là người hoàn hảo cho cô ấy."
“Nhưng theo một nghĩa nào đó, tôi không nghĩ mình nên nói nó giống một Thú nhân.”
"Vậy thôi nhé. Lần sau đi nhé... Tôi thực sự thấy mệt mỏi."
Bổn nương cũng vậy. Và cái thứ năm.
"Ồ, là Ezar-kun. Người được yêu thích nhất phải không ?"
"Vậy sao? Trông anh thậm chí còn không giống một bậc thầy."
"Anh ấy có tính cách phù hợp và trên hết, phong cách chiến đấu của anh ấy rất lịch thiệp. Tôi thực sự yêu thích anh ấy."
“Hmm, anh ấy đã hoạt động tích cực khi lần đầu chiến đấu với Rush, Jaga…”
Chỉ với một từ, cô mang ra một mảnh giấy mới.
"Ý ngài là Pachakaruya? Cô ấy là em gái anh ấy... sao vậy?"
"Cô nàng này không đủ tư cách là một chiến binh."
Cô ấy vừa nói vừa giơ mảnh giấy lên trên ngọn nến.
Nó cháy rụi ngay lập tức, biến thành muội đen bay vào khoảng không.
"Cô ấy là một cô gái đáng yêu, điển hình của tuổi mới lớn... và cô ấy cũng rất hứng tình."
“Chưa bao giờ giết ai cả nên tôi nghĩ đó là một trở ngại khá lớn.”
"Hmm. Ta chắc chắn hai kiếm sĩ Shauz thì sẽ rất mạnh," cô nói, buồn bã thổi bay đám bồ hóng rơi xuống bàn.
"Ta muốn người phụ nữ này tìm được hạnh phúc theo một cách khác... đó là điều mà bổn nương mong muốn."
“Đúng vậy, vậy lần tiếp theo sẽ là người thứ 6, không phải thứ 7?”
Hehe, nó đầy át chủ bài. Cô nhìn vào tờ giấy được đưa qua và nói:
Chuyển động của Zupa dừng lại trong giây lát.
"Chà... Chachapoyas Cruel Estana."
"Một kẻ cuồng loạn tộc Thú ăn kiến. Có lẽ là kẻ mạnh nhất trong số họ."
“Miễn là hắn không trở nên điên cuồng thì sẽ khá tốt… phải không ?”
"Hắn ấy là người khó đối phó nhất. Tên này, và..."
“Jano-chan ?'' Zupa gật đầu đáp lại.
“Ngoài cô ấy ra, trước đây ta đã nghĩ đến. Nếu Lioneng của ta có thể thuê toàn bộ tộc Thú ăn kiến, Mashambar… không, ta nghĩ ta có thể lật ngược cán cân quyền lực trên thế giới này bao nhiêu tùy ý.”
“Sẽ thật tuyệt nếu ta có thể quản lý nó đúng cách.”
"Chà, mọi người đều biết rằng trên thế giới này không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Sự điên rồ là con dao hai lưỡi. Nếu ngươi dùng sai điều gì đó, mạng sống của ngươi sẽ bị đe dọa."
"Thú ăn kiến là một người đơn giản, nhưng lại khó lợi dụng."
"Hmm. Tiếp theo là Eire. Nghĩ lại thì, việc chiếm hữu thế nào rồi?"
"Một phần là vì có một trái tim trong sáng. Tôi nghĩ chúng tôi có thể đồng bộ hóa dễ dàng mà không có bất kỳ tác động tiêu cực nào đến cơ thể hoặc tâm trí."
Zupa vui vẻ nói, nhưng Nenel vẫn giữ vẻ mặt ngơ ngác.
Với cái nhìn xa xăm như thế, như thể đang nhìn xa hơn hoặc xa hơn về phía trước.
"...Ta nghĩ ngươi hiểu, nhưng sự chiếm hữu của Zupa chỉ nhằm giúp phát huy sức mạnh của bổn nương. Ngươi sẽ không thể quên được điều đó."
“Ơ, à… Đúng vậy phải ha ?”
Trước một Zupa đang thất thần, Nenel giải thích thêm.
"Vứt bỏ khái niệm phép thuật đi. Đó chỉ là một phần trí tuệ của ta mà thôi."
“Ồ, và tôi cũng đang sử dụng cơ thể của mình làm chất xúc tác.”
"Tất nhiên. Như mọi khi, ta rất biết ơn ngươi."
Nenel dừng lại một lúc.
"Ta cần tìm lại hệ thống ma thuật bị thất lạc vào một ngày nào đó..."
"Ừ...chà, cho dù có tìm thấy nó thì cũng chẳng ích gì trừ khi có ai đó có thể sử dụng nó, phải không?"
"Như ta đã nói, Zupa. Đó là mục đích của Eire."
Một cơn gió nhẹ từ đâu thổi vào làm ánh nến lung linh.